Powered By Blogger

Thứ Hai, 12 tháng 11, 2012

BÀI THƠ TÌNH 4 - NHÀ THƠ NGUYỄN TẤT NHIÊN

THƠ TÌNH 4
NHÀ THƠ NGUYỄN TẤT NHIÊN
Nhà thơ của tình yêu lứa tuổi học trò...



TRÚC ĐÀO
Trời nào đã tạnh cơn mưa
Mà giông tố cũ còn chưa muốn tàn...
Nhà người tôi quyết không sang
Thù người, tôi những đêm nằm nghiến răng !
Quên người, nhất quyết tôi quên
Mà sao gặp lại..., còn kiên nhẩn chào...



Chiều xưa có ngọn trúc đào
Mùa thu lá rụng bay vào sân em...
Mùa thu lá rụng êm đềm
Như cô với cậu cười duyên dại khờ...



Bỡi vì hai đứa ngây thơ
Tình tôi dạo ấy..., là ngơ ngẩn nhìn !
Thế rồi trăng sáng lung linh
Em mười sáu tuổi, giận hờn vu vơ...


Sang năm mười bảy không ngờ...
Tình tôi nít nhỏ, ngồi mơ cũng thừa
Tôi mười bảy tuổi, buồn chưa !
Đầu niên học mới, dầm mưa cả ngày...



Chiều nay ngang cổng nhà ai
Nhủ lòng, tôi chỉ nhìn cây trúc đào
Nhưng mà không hiểu vì sao ?
Gặp ngườii xưa lại nhìn nhau mỉm cười...


TÌNH MỘT HAI NĂM
Và thơ tôi, gom hết cho người
Rất tội nghiệp như dòng sông nước cạn...
Chiều nay trời mưa trên tóc nhuộm
Không biết người có sợ tàn phai...



Tình một, hai năm..., chưa phải tình dài
Cũng không thể gọi là mới lớn !



Tôi vẫn đợi như ngày tôi đã đợi
Vẫn ngậm tình về như buổi ngậm tình đi...
(Nghĩa là tôi ấp úng..., chuyện yêu người
cơ khổ như những lời thú tội !)



Tình chóng vỡ khi gần nhau quá vội
Tôi làm sao can đảm ngắm tro tàn !
Nên cuộc đời cứ thế, run run...
Gió thì lạnh, tay chẳng màng đánh lửa 



Tôi vẫn đợi, đợi thêm người chút nữa
Tự an ủi mình khi cắn nổi sầu đau
Tình một, hai năm chưa bạc mái đầu
Chưa tuyệt vọng bỡi vì chưa hy vọng...



Chiều nay, trời mưa trên tóc nhuộm
Xơ xác người, tôi thấy buồn cho tôi...



Tình còn đầy là tình còn xa xôi
Tình im lặng là tình không chết yểu...



Cha mẹ sinh tôi thằng bất hiếu !
Thề thốt thương người hơn cả song thân...


LINH MỤC
Dĩ dãng là địa ngục !  
Giam hảm đời muôn năm
Tôi, người yêu dĩ dãng
Nên sống gần Satan...



Ngày kia nghe lời quỷ
Giáng thế thêm một lần
Trong kiếp người linh mục !
Xao gầy cơn điên trăng...



Vì tôi là linh mục !
Không mặt áo nhà dòng
Nên suốt đời hiu quạnh
Nên suốt đời lang thang...



Vì tôi là linh mục !
Giảng lời tình nhân gian
Nên không có thánh kinh
Nên không có bổn đạo
Nên không có giáo đường
(Một tín đồ duy nhất
vừa thiêu hủy lầu chuông...)



Vì tôi là linh mục !
Phổ lời tình nhân gian
Thành câu thơ buồn bã
Nên hạnh phúc đâu còn
Nên người tình duy nhất
Vừa thiêu hủy lầu chuông...



Vì tôi là linh mục ! 
Không biết mặt thánh thần
Nên tín đồ duy nhất
Cũng là đấng quyền năng...



Tín đồ là người tình
Người tình là ác quỷ
Ác quỷ là quyền năng 
Quyền năng là tín đồ
Tín đồ là người tình...
(Vì tôi là linh mục
Giảng lời tình nhân gian...)



Vì tôi là linh mục !
Không biết rửa tội người
Nên âm thầm lúc chết
Tội mình còn than van...


CHO NHỎ NGÀY THI
Ngày thi sắp gần kề rồi đó nhỏ !
Nhỏ lo năm mà ta ngạy tới mười...
Sợ bài thi làm nhỏ biếng môi cười
Ta thật sự nghe lòng đau khôn xiết...



Ta tưởng tượng nếu nhỏ mà thi rớt
Nhỏ sẽ buồn như những lá thu bay...
Lệ thấm nồng ướt đẩm chiêc khăn tay
Như có dạo nhỏ buồn ta phải dổ...



 Ta tưởng tượng nếu nhỏ mà thi đổ !
Nhỏ có mừng, chưa chắc đã hơn ta...
Nụ nhỏ cười sẽ rực rỡ hơn hoa
Nổi sung sướng, ửng hồng đôi má đỏ...



Ngày thi sắp gần kề rồi đó nhỏ !
Ta không thi nhưng hồi hộp lạ thường...
Đêm ta nằm cầu mong chúa xót thương
Cho nhỏ đổ, dẩu ta người ngoại đạo !


TÂM XUÂN
Em có trăng rằm trong đáy mắt
Hồn anh từ đó khảm muôn sao...
Tình anh là một trời trong vắt
Chẳng gợn mây, không sợi vẩn nào...



Em có mặt trời trong ánh mắt
Tim anh ngàn phượng nỡ bâng khuâng...
Đường quê tình tự trong anh bỗng
Trùng điệp ve ran dậy tiếng mừng...



 Em có sân trường trong mắt nắng
Có trăng huyền thoại tết trung thu...
Có sông đời chợt reo vui thác
Là tình anh đấy biết đâu ?


Ngày 12 tháng 11 năm 2012
NGUYỄN ANH KHANH


Không có nhận xét nào: