CÓ MỘT NGƯỜI
Có một người tôi không quên được !
Suốt đời tôi thương nhớ không nguôi...
Có một người cả đời lam lũ
Phụ thợ hồ, xe ngựa ruổi rong
Vừa chợp mắt, tiếng gà gáy sáng
Phụ mẹ tôi phiên chợ sớm mai...
Có một người chưa từng đi học
Thưở ấu thơ cực nhọc trăm bề
Con đường thôn quanh co bụi đất
Ngày mỗi ngày người vẫn đi về...
Có một người dù không biết chữ
Vẫn dạy tôi cách sống trên đời
Bằng cuộc sống, sáng ngời nhân cách
Chữ nghĩa-nhân cốt lỏi cuộc đời...
Có một người thân gầy đen sạm
Tấm lưng cong giữa nắng trưa hè
Đem mồ hôi đổi gạo mỗi ngày
Nuôi con trẻ, chim non nằm tổ...
Có một người đêm dài thao thức
Thương vợ hiền tần tảo sớm hôm
Bóng lọm khọm ru con trở giấc
Bởi nóng ho, khóc suốt đêm trường...
Có một người nhìn tôi hãnh diện
Con của cha giờ đã nên người
Rồi quặn thắt cơn ho rủ rượi !
Dấu vết thời cơ cực triền miên...
Có một người đi vào giất ngủ
Miệng mỉm cười trọn kiếp nhân sinh
Lòng thanh thản như mây như gió
Chốn thế gian chẳng nợ hồng trần...
Có một người tôi không quên được
Suốt đời tôi thương nhớ khôn nguôi
Người là núi Thái Sơn cao cả
Nuôi nấng tôi, dạy dổ nên người...
Buổi trưa, ngày 15 tháng 06 năm 2014
Ngày của Cha 15 tháng 06 năm 2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét