Powered By Blogger

Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014

BÀI VIẾT TÌNH YÊU MÙA THU

TÌNH YÊU MÙA THU         
(Mùa thu năm 2014)

          Miền nam hầu như chỉ có hai mùa mưa nắng. Mưa và nắng đan xen vào nhau suốt tháng, quanh năm... Nhưng sáng hôm nay, bầu trời thành phố như dịu dàng hơn so với những ngày mưa dầm, nắng đổ vừa qua.


          Ngồi nhâm nhi ly cà phê đen ở một quán nhỏ trong công viên, lặng lẽ ngắm nhìn bầu trời bàng bạc một màu mây trắng xám, dăm ba chiếc lá vàng rơi rơi..., cánh hoa dầu bay bay, xoay tít như chong chóng... Tôi chợt cảm nhận mùa thu năm nay đã về, hồi ức về những ngày đầu mới quen em lại quay về, tràn ngập trong cỏi lòng tôi...


          Chớm đầu mùa thu năm trước, anh quen em và anh đã tìm em. Anh còn nhớ ngày đầu tiên anh gặp em là một buổi tối đầu tháng 07 năm 2013, anh đợi em ở một quán cà phê nhỏ ven đường. Thật lòng, anh không sao diển tả được tâm trạng của anh lúc bấy giờ ! một chút nôn nao..., một chút mong đợi..., một chút bồi hồi..., hình như thật lâu lắm rồi anh mới có lại cái cảm giác bâng khuâng, khó diễn tả này.


          Vóc dáng em cao, gầy..., khuôn mặt em xinh xắn, thông minh, lanh lợi..., lời nói dung dị, bình thường với chất giọng người con gái miền bắc có cái gì đó là lạ, thích thú đối với anh ! một anh chàng nam bộ đặc sệt.


          Người ta thường hay nói : "Nếu có ấn tượng về nhau trong lần gặp gỡ đầu tiên thì khó mà quên nhau được !". Anh ngẩm nghĩ câu nói này có lẽ đúng ! ngay ngày đầu tiên gặp em, bóng hình của em đã đi vào phân nữa cuộc đời của anh rồi...



          Anh không còn trẻ, những tháng, năm miệt mài với sách vở trường học, giảng đường..., đã lấy đi của anh hơn hai mươi năm tuổi. Kế tiếp những tháng, năm miệt mài, lăn lộn trên đường đời đã rèn luyện cho anh sự từng trải của một người đàn ông lứa tuổi đã vào độ trung niên. Thật khó có người con gái nào mà tạo cho anh có được một "Ấn tượng khi gặp gỡ !", ngoại trừ một người mà em đã biết.


          Một năm quen nhau đối với em chưa phải là dài và không phải là ngắn. Nhưng một năm anh quen em đã là quá dài bỡi những suy nghĩ mong lung, xa thẳm... làm cho anh chậm mất đi một khoảng thời gian khi anh suy nghĩ cặn kẽ và nói tiếng "Anh đã yêu em !". Tình yêu chân thật là tình yêu không trể tràn, không muộn màng phải thế không em ?


          Bây giờ trời đã vào thu, mùa thu vẫn đượm những nổi buồn miên man, sâu kín, thầm lặng trong lòng anh... Trước những chông gai, cam go, thử thách của chặng đường đời còn lại phía trước. Anh vẫn tự tin, mạnh mẽ, dứt khoát và kiên trì tiếp bước vì hạnh phúc của cuộc đời anh đang ở phía trước... Anh phải đi và anh phải đến, bởi vì em "Tình yêu mùa thu" của anh, trong lòng anh...


Buổi sáng ngày 01 tháng 08 năm 2014
Tản mạn một buổi sáng ngày đầu mùa thu...
NGUYỄN ANH KHANH
          


BÀI THƠ ĐỢI CHỜ NHAU

ĐỢI CHỜ NHAU
Chờ em chờ đến bao giờ...


Anh đã chờ em vẫn đợi em
Tình ơi ! sao vẫn thức trong lòng...
Tháng ngày thấm thoát trôi qua mãi
Anh vẫn yêu thương vẫn đợi chờ...


Thước nào đo chiều dài nổi nhớ ?
Đo chiều sâu tình cảm thương yêu...
Chỉ có những yêu thương chân thật
Mới vượt qua khoảng cách đợi chờ...


Thời gian dẩu bào mòn thân xác
Vết chân chim khóe mắt hằn sâu
Tóc có thể phai màu mưa nắng
Trán đậm thêm vì những nếp nhăn...


Em có thể nhạt phai hương sắc !
Thân hao gầy vì nổi nhớ thương
Khóe mắt đợm nổi buồn xa vắng
Bởi yêu thương nặng trỉu trong lòng...


Anh có thể già hơn trước tuổi !
Nhiều lo toan nên tóc bạc thêm
Thân vốn gầy, nay lại gầy thêm 
Bởi những nổi ưu tư, vất vả...


Ta sẽ đợi chờ nhau em nhé !
Rồi anh-em mãi mãi gần nhau...
Tình sâu đậm nên tình nồng thắm
Bởi tháng ngày ta đợi chờ nhau...


Ngày 31 tháng 07 năm 2014
Buổi chiều trời mưa...nhớ ai da diết...
NGUYỄN ANH KHANH


Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2014

BÀI THƠ CHỈ NHỚ EM THÔI ĐÃ ẤM LÒNG

CHỈ NHỚ EM THÔI ĐÃ ẤM LÒNG
Cảm xúc từ bài thơ "Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời"
của nhà thơ Du Tử Lê


Ca khúc "CHỈ NHỚ NGƯỜI THÔI ĐỦ HẾT ĐỜI"
Thơ : Du Tử Lê     Nhạc : Trần Duy Đức     Tiếng hát : Lê Quyên


Chỉ nhớ em thôi đã ấm lòng
Chim bay về tổ mỗi hoàng hôn
Nắng chiều vời vợi màu thương nhớ
Vóc dáng người yêu ở phương xa...


Chỉ nhớ em thôi đã ấm lòng
Đêm về chăn gối thiếu hơi em
Dường như có tiếng ai bước khẻ
Bóng dáng người yêu đến bên thềm...


Chỉ nhớ em thôi đã ấm lòng
Đêm về mơ giất mộng đào nguyên
Hóa thân Từ Thức trong tích cũ
Ái ân, say đắm với Giáng Hương... 


Chỉ nhớ em thôi đã ấm lòng
Vần thơ, điệu nhạc tỏ niềm riêng
Gửi người duyên phận trong tiền kiếp
Kiếp này định số đã an bày...


Chỉ nhớ em thôi đã ấm lòng
Chim bay về tổ ngập thương yêu
Dòng sông thương nhớ xuôi về biển
Bờ biển nhớ thương đợi sóng về...


Chỉ nhớ em thôi đã ấm lòng
Na đời vương vấn nợ hồng nhan
Một k làm thơ, say mê nhạc
Đường đời phiêu lãng, biết dừng chân...


Buổi tối ngày 27 tháng 07 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH



Ca khúc "MUÔN ĐỜI CHỈ YÊU NGƯỜI THÔI"
Sáng tác : Song Ngọc     Tiếng hát : Tuấn Ngọc


Thứ Sáu, 25 tháng 7, 2014

BÀI THƠ NGƯỜI VỀ TỪ CÕI TRĂM NĂM

NGƯỜI VỀ TỪ CÕI TRĂM NĂM
"Người từ vô tận tái sinh
Đi qua trần thế mang tình nhân gian
Trăm năm tao ngộ một giờ
Tình thương vô tận bất ngờ tái sinh"
(Thơ Bùi Giáng)


Người về từ cõi trăm năm
Mang theo duyên nợ, tiền căn kiếp nào
Gặp tôi giữa chốn hồng trần
Gieo lòng thương nhớ, yêu thương muộn màng...


Ông tơ, bà Nguyệt se duyên 
Kiếp xưa không trọn, kiếp này vương mang...
Trần gian thời khắc an bày 
 Gặp nhau nối lại mối tình xa xưa...


Người mang một mảnh hình hài
Thướt tha tơ liểu rũ buông bên hồ
Mắt nhìn đằm thắm yêu thương
Môi lơi giọng nói, sẽ sàng yêu thương...


Tôi từ một dạo gặp người
Nhớ người đến nổi không quên được người !
Thương người hơn bản thân tôi
Yêu người như thể mới yêu lần đầu !


Tôi từ một dạo gặp người 
Hồn tôi trẻ lại, tình tôi dâng đầy...
Tái sinh một mối nợ duyên
Mở lòng tôi đón chờ người trăm năm...


Người về từ cõi trăm năm
Chờ tôi người đã chờ trăm năm rồi !
Tình duyên trời đã an bày
Tôi chờ người đã có trăm năm rồi ! 


Buổi sáng ngày 25 tháng 07 năm 2014
Cảm tác từ lời thơ Bùi Giáng
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "TẠ TÌNH"
Sáng tác : Hoàng Thi Thơ    Tiếng hát : Trần Thái Hòa - Ngọc Anh


BÀI THƠ TÓC EM GIỜ ĐÃ PHAI MÀU

TÓC EM GIỜ ĐÃ PHAI MÀU
Những sợi tóc phai màu vì tình yêu chung thủy
Cho riêng anh, duy nhất chỉ mình anh...


Bất chợt, anh nhìn em !
Mái tóc mượt dài của một thời con gái
Trong thơ anh là dòng suối tóc
Thả ngang bờ vai, hờ hững đợi chờ...


Dòng suối tóc mượt dài ngày xưa
Thời gian đã nhuộm màu sương khói...
Tóc phai màu vì yêu anh trước sau một mực !
Tóc phai màu vì lo lắng cho anh
Trước những gian lao, nghiệt ngả của đường đời...


Tóc phai màu bởi những lo âu, phiền muộn
Những lúc anh vô tình làm khổ thân em...
Tóc phai màu vì những đêm dài cô đơn, hiu quạnh
Những lúc anh đi xa chưa thể quay về...


Anh hôn kh lên mái tóc em
Nghe thoang thoảng hương thơm thời con gái
Ngày xưa cơn gió vô tình thổi tung làn tóc
Vướng nhẹ mắt anh qua cặp kính dầy...


Anh vuốt nhẹ lên mái tóc em
Đêm dài thêm vì tình yêu vẩy gọi
Đêm dịu dàng say đắm bên nhau...
Hồn ngụp lặn trong dòng suối tóc
Cảm xúc trào dâng, rạo rực trong lòng...


Những sợi tóc phai màu vì tình yêu chung thủy
Cho riêng anh, duy nhất ch mình anh...


Buổi trưa ngày 25 tháng 07 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH

Thứ Tư, 23 tháng 7, 2014

BÀI THƠ ƠN CHA NGHĨA MẸ

ƠN CHA NGHĨA MẸ  
Cho dù dốc hết hồn thơ
Cũng không tả hết công lao mẹ hiền
Lời thơ dẩu viết cạn nguồn
Vẫn không kể hết công ơn cha già...


Đêm nằm, nghe bánh xe lăn
Lua khua, lọc cọc ngở như cha về
Nhịp chuông xe ngựa leng keng  
Đường thôn trăng lặn, tiếng gà gáy vang...


Mồ hôi thấm ướt lưng trần
Sương đêm se lạnh, xác thân hao mòn
Mồ hôi đổi lấy bát cơm
Nuôi đàn con trẻ lớn lên thành người...


Đời cha bao nổi nhọc nhằn
Sớm hôm, khuya tối, nắng mưa dãi dầu
Chỉ mong con trẻ lớn khôn
Thành người hữu dụng, cuộc đời ấm no...


Mẹ vừa khêu sáng ngọn đèn
Lui cui nhuốm lữa nấu nồi cháo tươi
Cho con lót dạ sớm mai
Mẹ còn nhóm chợ hừng đông kẻo tàn...


Mớ rau, củ quả qua ngày
Một thân cơ cực vì con, vì chồng
Mắt thâm quầng bởi gian lao
Ánh nhìn vẫn sáng, ngời ngời tình thương...


Gian nan, lận đận thân gầy
Nuôi đàn con nhỏ như bầy cò non
Cái ăn, cái mặc qua ngày
Cho con cái chữ, mai sau nên người...


Cho dù dốc hết hồn thơ
Cũng không tả hết công lao mẹ hiền
Lời thơ dẩu viết cạn nguồn
Vẫn không kể hết công ơn cha già...


Nguyện cầu hai đấng sinh thành
An nhiên hưởng lạc nơi miền cỏ hoa
Nghiệp căn viên mãn cõi trần
Hồn về cõi Phật, thiên đường vô ưu... 


Buổi chiều ngày 23 tháng 07 năm 2014
Nhà cổ Gia tộc một buổi chiều...
NGUYỄN ANH KHANH