Powered By Blogger

Thứ Tư, 23 tháng 7, 2014

BÀI THƠ ƠN CHA NGHĨA MẸ

ƠN CHA NGHĨA MẸ  
Cho dù dốc hết hồn thơ
Cũng không tả hết công lao mẹ hiền
Lời thơ dẩu viết cạn nguồn
Vẫn không kể hết công ơn cha già...


Đêm nằm, nghe bánh xe lăn
Lua khua, lọc cọc ngở như cha về
Nhịp chuông xe ngựa leng keng  
Đường thôn trăng lặn, tiếng gà gáy vang...


Mồ hôi thấm ướt lưng trần
Sương đêm se lạnh, xác thân hao mòn
Mồ hôi đổi lấy bát cơm
Nuôi đàn con trẻ lớn lên thành người...


Đời cha bao nổi nhọc nhằn
Sớm hôm, khuya tối, nắng mưa dãi dầu
Chỉ mong con trẻ lớn khôn
Thành người hữu dụng, cuộc đời ấm no...


Mẹ vừa khêu sáng ngọn đèn
Lui cui nhuốm lữa nấu nồi cháo tươi
Cho con lót dạ sớm mai
Mẹ còn nhóm chợ hừng đông kẻo tàn...


Mớ rau, củ quả qua ngày
Một thân cơ cực vì con, vì chồng
Mắt thâm quầng bởi gian lao
Ánh nhìn vẫn sáng, ngời ngời tình thương...


Gian nan, lận đận thân gầy
Nuôi đàn con nhỏ như bầy cò non
Cái ăn, cái mặc qua ngày
Cho con cái chữ, mai sau nên người...


Cho dù dốc hết hồn thơ
Cũng không tả hết công lao mẹ hiền
Lời thơ dẩu viết cạn nguồn
Vẫn không kể hết công ơn cha già...


Nguyện cầu hai đấng sinh thành
An nhiên hưởng lạc nơi miền cỏ hoa
Nghiệp căn viên mãn cõi trần
Hồn về cõi Phật, thiên đường vô ưu... 


Buổi chiều ngày 23 tháng 07 năm 2014
Nhà cổ Gia tộc một buổi chiều...
NGUYỄN ANH KHANH


Không có nhận xét nào: