Powered By Blogger

Thứ Sáu, 26 tháng 12, 2014

BÀI THƠ CHIỀU CUỐI NĂM

CHIỀU CUỐI NĂM...
(Buổi chiều cuối năm ngồi ở Nhà cổ Trảng Bàng - Tây Ninh)

Chiều cuối năm, nắng vàng hơn mọi lúc
Bâng khuâng ngồi tưởng nhớ đến người xưa...
Gió lay nhẹ, chuông gió reo lách cách
Ngở tiếng chân ai thong thả đi về...


Hàng cau già trầm tư sau nhà cổ
Mái rêu xanh hằn dấu vết thời gian...
Nền gạch nâu kể lại chuyện xa xưa
Thuở cha mẹ hẹn hò sau chái bếp...


Mẹ thuở ấy, mái tóc dài buông thả
Da nâu dòn rám nắng gái làng quê...
Việc đồng áng, mẹ thức khuya dậy sớm
Đôi tay tảo tần, vén khéo đảm đang...


Cha thuở ấy, anh lực điền khỏe mạnh
Trời mới hừng đông vai vác bắp cài...
Dắt đôi trâu trên đường thôn lộng gió
Cày dần công nổi tiếng nhất xóm làng...


Cha gặp mẹ sau vụ mùa thu hoạch
Gánh lúa về thay mẹ đở nhọc nhằn...
Mái nhà tranh ông ngoại vuốt râu cười
Nhờ con rể chẳng nệ công lợp mái...


Mối tình quê đậm đà theo ngày tháng
Đẹp như vầng trăng mùa hội đêm rằm...
Tháng giêng năm ấy cha sang hỏi mẹ !
Về làm dâu phụng dưỡng cha mẹ già...


Hàng cau ngày xưa ông nội vun trồng
Có dáng mẹ gánh đôi gàu tưới nước...
Có công lao cha vô phân, xới đất
Nay đã đi vào huyền thoại ca dao...


Lủ chúng tôi từng đứa một chào đời !
Dòng thời gian phũ dầy lên tóc mẹ...
Đôi vai cha lại oằn thêm gánh nặng
Nuôi nấng chúng tôi nên vóc, nên người...


Cha đi trước, an vui miền tiên cảnh
Mẹ đi sau, mãn nguyện một kiếp người...
Cha với mẹ đời đời gần nhau mãi
Không đau buồn vì tử biệt sinh ly...


Đốt nén hương tôi ngắm hình cha mẹ !
Mùi hương trầm ngào ngạt nổi nhớ thương... 
Chiều êm ã nên chiều im phẳng lặng
Tôi bâng khuâng tưởng nhớ đấng sinh thành...


Tôi lần theo lối xưa bên nhà cổ
Tìm dấu chân cha mẹ đã đi qua...
Dường như có bóng mẹ cha thấp thoáng !
Dắt tay nhau về từ ký ức xa xưa...


Buổi tối, ngày 26 tháng 12 năm 2014
Những ngày cuối năm...
NGUYỄN ANH KHANH

BÀI THƠ TÔI ĐI TÌM EM

TÔI ĐI TÌM EM
Tìm trong câu thơ cổ
Tìm qua tranh Tố nữ...
Tìm sâu trong muôn thuở
Tìm nhau như thiên cổ tìm ngàn thu...
(Nhạc Phạm Duy)

Tôi đi tìm em từ trong tiền kiếp
Một phút giây lơ đểnh của đất trời
Tôi không gặp, chịu đọa đày một kiếp !
Yêu thương em lại không thể gần em...


Ca khúc "TÌM NHAU"
Sáng tác : Phạm Duy     Tiếng hát : Thái Hoa



Tìm nhau trong hoa nở
Tìm nhau trong cơn gió
Tìm nhau trong đêm khô hay mưa lũ...

Tìm nhau khi nắng đổ
Tìm nhau khi trăng tỏ
Tìm nhau như chim mộng tìm người mơ...

Tìm trong câu thơ cổ
Tìm qua tranh Tố nữ...
Tìm trên môi đương ca câu thương nhớ
Tìm sâu trong muôn thuở
Tìm nhau như thiên cổ tìm ngàn thu...

Gặp nhau trong hơi thở của cuộc đời, người ơi
Gặp nhau, hãy nép hơi im trong hương mới...
Gặp nhau trong nhân tình đầy bác ái, ơi người
Gặp nhau trong kinh cầu một hồi chuông...










Tìm nhau trong bom lửa
Tìm nhau trong mưa bão
Tìm nhau trên kinh đô xây trong xương máu...
Tìm nhau trong thống khổ
Tìm nghe câu than thở
Tìm nhau như goá phụ tìm mộ bia...

Tìm đâu môi em đỏ
Tìm đâu mây trong mắt
Tìm cho ra mái tóc ngây thơ đó...
Tìm xem trong kinh sử
Tìm tương lai sáng tỏ
Tìm nhau khi nhân loại được trùng tu...

Gặp nhau trong vinh dự của đời người ơi !
Gặp nhau dưới đức tin bao la phơi phới...
Gặp nhau trong cơ khổ của thế giới, ơi người !
Gặp nhau, đôi tâm hồn được nghỉ ngơi...

Tôi đi tìm em từ câu thơ cổ :
"Quân tại Tương giang đầu
Thiếp cuối Tương giang vĩ
Đồng ẩm Tương giang thủy.."
Con sông Tương nước chảy xuôi dòng
Sao kẻ đấy, người đây mong đợi !

Tôi đi tìm em từ trong lời nhạc : 
"Tìm trong câu thơ cổ 
Tìm qua tranh Tố nữ...
Tìm sâu trong muôn thuở 
Tìm nhau như thiên cổ tìm ngàn thu..." 
Người xưa tìm nhau qua tranh Tố nữ 
Nay tôi đi tìm em vì một tình yêu... 


Tôi đi tìm em từ làn điệu ca dao 
Thuở ấu thơ, tôi đã nghe mẹ hát : 
"Chiều chiều ra đứng bờ ao 
Nước kia không khát, khát khao duyên nàng..." 
Chiều trông, chiều ngóng, chiều chờ 
Một người con gái tôi yêu chân thành... 


Tôi đi tìm em từ làn quan họ
Âm điệu mượt mà nổi nhớ, lời thương :
"Người về em dặn có mấy lời này rằng
Sông sâu là sâu sông nên chớ lội... 
Mà này cũng có đò đầy, đò đầy người chớ qua 
Người ơi người ở đừng về..." 


Tôi đi tìm em từ trong tiền kiếp 
Một phút giây lơ đểnh của đất trời...
Tôi không gặp, chịu đọa đày một kiếp !
Yêu thương em lại không thể gần em... 



Buổi trưa, ngày 26 tháng 12 năm 2014
Những ngày cuối năm...
NGUYỄN ANH KHANH

Thứ Hai, 22 tháng 12, 2014

BÀI THƠ NẮNG PHƯƠNG NAM

NẮNG PHƯƠNG NAM
Nắng phương nam mùa này thật ấm 
Bởi se se cái lạnh Hải Dương
Màu nắng vàng vương vấn nhớ thương 
Người con gái tóc dài buông thả...


Đêm mùa đông, trời sao rét quá !
Thương thân em lạnh lẽo đêm trường
Chút tình thơ dẩu tôi viết vội 
Gửi nồng nàn, thương nhớ về em...


Trời Hải Dương trở mùa rét đậm 
Rét ngoài trời, băng giá lòng em
Em cần chút nắng vàng sưởi ấm 
Tôi chia em nửa nắng phương nam...


Nắng phương nam gửi làn hơi ấm
Ủ lòng em ấm áp đêm về
Tựa giọng nói ấm lòng đơn chiếc
Từ khi nào em đã nhớ thương...


Một chút nắng nửa đời còn lại 
Gửi cho em chẳng chút ngạy ngùng 
Em cứ nhận, giữ làm hơi ấm
Từ lòng tôi gửi đến cho người...


Nắng phương nam mùa này thật ấm 
Bởi se se cái lạnh Hải Dương
Màu nắng vàng vương vấn nhớ thương 
Người con gái tóc dài buông thả...


Nắng hòa vào trong từng hơi thở 
Thổi tan đi cái rét đầu mùa
Nắng phơn phớt trên dòng suối tóc
Mượt mà theo làn điệu ca dao...


Nắng mang đến yêu thương chân thật 
Đêm mùa đông rồi sẽ dần qua
Ngày sẽ ấm dần lên thương nhớ 
Người phương nam gửi nửa nắng vàng...


Nắng long lanh trên sợi tóc mai 
Len nhè nhẹ sợi thương, sợi nhớ
Sợi nghi ngạy ngắn dần theo nắng
Sợi nhớ thương theo nắng dài thêm...


Nắng đùa vui bờ môi con gái 
Nụ cười dòn tan rét mùa đông
Lời yêu thương một lần đã nói :
"Em nặng tình với nắng phương nam..."


Nắng phương nam gửi về phương bắc
Sẽ chia người con gái Hải Dương...
Ấm lòng em đêm dài rét buốt !
Yên lòng tôi, người ở phương nam...


Đêm mùa đông, trời sao rét quá !
Thương thân em lạnh lẽo đêm trường
Chút tình thơ dẩu tôi viết vội 
Gửi nồng nàn, thương nhớ về em...


Chút tình thơ dẩu tôi viết vội 
Gửi nồng nàn, thương nhớ về em...


Buổi tối, ngày 22 tháng 12 năm 2014
Mùa Giáng Sinh năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH


Thứ Sáu, 19 tháng 12, 2014

BÀI THƠ NGHE EM KỂ

NGHE EM KỂ


Trời lập đông rồi phải không em ?
Cái rét Hà Nội hẳn em lạnh lắm
Anh ở miền nam quanh năm nắng ấm 
Xin chia sẽ với em cái rét đầu mùa...


Nghe em kể, đông năm nay rét đậm :
"Tối rét run không ngủ được anh ơi...
Mấy lần chăn cái lạnh vẫn len vào 
Em rét quá không làm sao ngủ được !"


"Thầy, me em mùa này cứ ho suốt 
Rét run người vẫn sánh bước Hồ Tây
Em cản mãi mà thầy me không chịu !
Anh giúp em nha, gọi điện khuyên dùm..."


"Thương lũ nhỏ, chúng như bầy chim sẽ 
Rét đậm rồi, nhìn chúng thấy tội ghê !
Em muốn ôm từng đứa trẻ vào lòng 
 chúng ấm qua mùa đông nghiệt ngã..."


Nghe em kể, ngõ nhà em mở rộng
Sân nhà em cụm cúc trắng mất rồi
Anh luyến tiếc hai cụm hoa màu trắng
Có một thời anh thơ thẩn chờ em...


Cây si đầu ngõ nay không còn nữa 
Người ta chờ em, em mãi đợi chờ !
Người chờ đợi ! người đang chờ đợi :
"Chuyện lấy chồng sao khó quá anh ơi..."


"Anh khuyên em sớm nên đôi, nên bạn 
Em muốn nghe nhưng lòng lại không nghe
Ngày hai buổi em đến trường vào lớp
Niềm vui đời em cũng chỉ thế thôi..."


Ngày anh đi Hà Nội mới chớm đông
Phố phường đẹp, ngập tràn màu hoa Cúc
Em tiển anh mặc áo len tươm tất 
Nhìn em, anh cười : "trời có lạnh gì đâu !"


Trời lập đông rồi phải không em ?
Cái rét Hà Nội hẳn em lạnh lắm
Anh ở miền nam hai mùa mưa nắng
Nhớ thương em qua cái rét đầu mùa...

Buổi trưa, ngày 20 tháng 12 năm 2014
Mùa Giáng Sinh năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH

Thứ Ba, 16 tháng 12, 2014

BÀI THƠ CHỈ LÀ EM VÀ VẪN LÀ NGƯỜI

CHỈ LÀ EM VÀ VẪN LÀ NGƯỜI
Chỉ là Em và vẫn là Người 
Hai hình bóng nằm sâu trong tâm tưởng
Bởi tim tôi trời sinh làm hai cõi 
Cõi để yêu thương và cõi để thương yêu...


Nếu một mai tôi trở về cát bụi
Xin mang theo hai hạt bụi hồng trần
Một chút gì vấn vương trong cõi tạm 
Chỉ là Em và vẫn là Người !


Về cát bụi lòng nhẹ nhàng, thanh thoát
Mãng lợi danh tôi trả lại thế nhân
Chữ yêu thương xin giữ lại muôn đời
Tôi chờ đợi kiếp sau vui sum hợp...


Có một chút niềm vui len nhè nhẹ
Vì sống không hổ thẹn kiếp người
Biết yêu thương, hờn giận rạch ròi 
Chữ nhân-nghĩa thấm sâu vào huyết quản...


Có một chút ưu tư buồn vời vợi
Vì đường trần chưa đi đến cuối đường
Chưa trả hết nợ tình đang vương vấn 
Trót đa mang thương nhớ một con Người...


Chỉ là Em và vẫn là Người 
Hai hình bóng nằm sâu trong tâm tưởng
Bởi tim tôi trời sinh làm hai cõi 
Cõi để yêu thương và cõi để thương yêu...


Xin ơn đời cho tôi thêm lần nữa 
Một lần thôi sống trọn vẹn yêu thương
Đời còn lại là niềm vui và hạnh phúc
Dành cho hai người tôi đã thương yêu...


Còn lại những gian nan, cơ cực 
Nổi âu lo, vất vả một phận người
Tôi xin nhận thay người tôi yêu mến 
Xin ơn đời dành trọn vẹn cho tôi...


Nếu một mai tôi trở về cát bụi
Nguyện xin làm hạt bụi giữa hư không
Từ trong cõi mênh mông trời đất
Vẫn dõi theo hai hình bóng thương yêu...


Buổi sáng, ngày 17 tháng 12 năm 2014
Mùa Giáng sinh năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH