Powered By Blogger

Thứ Sáu, 19 tháng 12, 2014

BÀI THƠ NGHE EM KỂ

NGHE EM KỂ


Trời lập đông rồi phải không em ?
Cái rét Hà Nội hẳn em lạnh lắm
Anh ở miền nam quanh năm nắng ấm 
Xin chia sẽ với em cái rét đầu mùa...


Nghe em kể, đông năm nay rét đậm :
"Tối rét run không ngủ được anh ơi...
Mấy lần chăn cái lạnh vẫn len vào 
Em rét quá không làm sao ngủ được !"


"Thầy, me em mùa này cứ ho suốt 
Rét run người vẫn sánh bước Hồ Tây
Em cản mãi mà thầy me không chịu !
Anh giúp em nha, gọi điện khuyên dùm..."


"Thương lũ nhỏ, chúng như bầy chim sẽ 
Rét đậm rồi, nhìn chúng thấy tội ghê !
Em muốn ôm từng đứa trẻ vào lòng 
 chúng ấm qua mùa đông nghiệt ngã..."


Nghe em kể, ngõ nhà em mở rộng
Sân nhà em cụm cúc trắng mất rồi
Anh luyến tiếc hai cụm hoa màu trắng
Có một thời anh thơ thẩn chờ em...


Cây si đầu ngõ nay không còn nữa 
Người ta chờ em, em mãi đợi chờ !
Người chờ đợi ! người đang chờ đợi :
"Chuyện lấy chồng sao khó quá anh ơi..."


"Anh khuyên em sớm nên đôi, nên bạn 
Em muốn nghe nhưng lòng lại không nghe
Ngày hai buổi em đến trường vào lớp
Niềm vui đời em cũng chỉ thế thôi..."


Ngày anh đi Hà Nội mới chớm đông
Phố phường đẹp, ngập tràn màu hoa Cúc
Em tiển anh mặc áo len tươm tất 
Nhìn em, anh cười : "trời có lạnh gì đâu !"


Trời lập đông rồi phải không em ?
Cái rét Hà Nội hẳn em lạnh lắm
Anh ở miền nam hai mùa mưa nắng
Nhớ thương em qua cái rét đầu mùa...

Buổi trưa, ngày 20 tháng 12 năm 2014
Mùa Giáng Sinh năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH

Không có nhận xét nào: