Powered By Blogger

Thứ Sáu, 25 tháng 4, 2014

BÀI THƠ HAI MÙA MƯA NẮNG

HAI MÙA MƯA NẮNG
Nơi anh ở chỉ có hai mùa mưa nắng
Nắng quanh năm và mưa cũng quanh năm...
Mưa và nắng giao hòa trời đất
Cho nên anh (có đôi khi) mưa nắng thất thường...


Anh nhớ em như mưa chờ đợi nắng
Anh thương em như nắng hạ chờ mưa
Mưa và nắng ngàn năm mong đợi
Anh yêu em bằng muôn ngàn nổi nhớ thương...


Ta yêu nhau giữa hai mùa mưa nắng
Thật nồng nàn như nắng giữa trưa hè
Thật mãnh liệt như mưa giông, bão lũ
Thật đậm đà, sâu thẳm tận trái tim... 


Ngày lại ngày qua ngõ phố đi về
Từng bước chân nhặt khoan theo nhịp thở...
Cuối góc phố dưới tán cây xanh mướt
Có bóng hình em, tha thướt đợi chờ anh...


Em đã là lẽ sống của đời anh
Em là từng nhịp thở trong trái tim anh...
Nếu có một ngày tim anh ngừng đập,
máu sẽ ngừng chảy vì tim không còn đập nữa...
Vẫn tồn tại, duy nhất một điều :
"Trái tim anh ngàn năm không tan rữa,
để ngàn năm lưu giữ bóng hình em..."


Buổi trưa, ngày 25 tháng 04 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH


Thứ Sáu, 18 tháng 4, 2014

BÀI THƠ TÓC DÀI

TÓC DÀI
Tóc dài hờ hững buông lơi
Sợi thương, sợi nhớ, sợi trông, sợi chờ...


Ca khúc "THƯƠNG LẮM TÓC DÀI ƠI"
Sáng tác : Phú Quang    Tiếng hát : Lê Dung



Anh thương mái tóc em dài 
Thoảng hương con gái tháng ngày xa xưa
Chiều chiều mẹ gội cho em
Thơm hương hoa bưởi, hoa chanh ngọt ngào...


Em ngồi hong tóc bên thềm
Mỗi khi chiều xuống, hoàng hôn đến dần
Gió lùa qua mái tóc mây 
Gió mơn man suối tóc đen hững hờ...


Dòng sông bên lỡ, bên bồi
Con sông nước lớn, nước ròng mỗi đêm
Lủy tre lấp lánh trăng tròn
Bờ đê lộng gió, câu hò giao duyên...


Bây giờ em đã lớn khôn
Tóc dài, dài mãi theo dòng thời gian
Hương thơm hoa bưởi, hoa chanh
Thành hương con gái tuổi xuân đương thì...


Tóc dài hờ hững buông lơi
Sợi thương, sợi nhớ, sợi trông, sợi chờ
Bao nhiêu sợi tóc đen huyền 
Là bao thương nhớ, nhớ thương tóc dài...



Buổi tối, ngày 18 tháng 04 năm 2014
Viết cho +Luyện Thu Phương 
 NGUYỄN ANH KHANH  


Ca khúc "CHIỀU TÍM"
Thơ : Đinh Hùng     Nhạc : Đan Thọ     Tiếng hát : Lệ Thu

Thứ Ba, 15 tháng 4, 2014

BÀI THƠ GỬI NGƯỜI HOA BƯỞI VƯỜN XƯA

GỬI NGƯỜI HOA BƯỞI VƯỜN XƯA
Đành thôi ! có nợ không duyên
Có duyên, không nợ kiếp này xa nhau...


Bài thơ "Hoa bưởi Vườn xưa"
Khắc ghi kỷ niệm một thời yêu nhau
Con đường anh đến nhà em
Dấu chân kỷ niệm thời gian dễ nhòa...


Em giờ hạnh phúc ấm êm
Tay bồng, tay bế con ngoan bên chồng
Chiều đông băng tuyết phũ dầy
Ngắm hoa Tu líp nhớ thương quê nhà...


Nhớ bông hoa Bưởi vườn xưa
Cánh hoa trăng trắng, hương thơm ngọt ngào
Lá xanh, xanh ngát ân tình
Vườn xưa hẹn ước nợ duyên thề nguyền...


Đành thôi có nợ không duyên !
Có duyên, không nợ, kiếp này xa nhau
Dù sao vẫn mối tình đầu 
Đẹp như hoa Bưởi vườn xưa thưở nào...


Anh giờ vẫn sống yên vui
Một sương, hai nắng lo toan cho đời
Tóc xanh một thưở bềnh bồng
Giờ đây đã bạc phôi phai tháng ngày...


Nợ đời liền với nợ duyên !
Đa mang duyên phận, vẹn lo đôi bờ...
Thì thôi thương trọn đôi bờ !
Bờ sâu tình nghĩa, bờ sầu nhớ thương...


Vẫn còn một bến bờ xưa
Hương thơm hoa bưởi, ngàn năm nhớ hoài...


Buổi sáng, ngày 16 tháng 04 năm 2014
Gửi cho người "Hoa bưởi Vườn xưa" 
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "SÀI GÒN NIỀM NHỚ KHÔNG TÊN"
Sáng tác : Nguyễn Đình Toàn     Tiếng hát : Kiều Nga



BÀI THƠ MƯỜI BỐN NĂM RỒI BẶT TIN EM

MƯỜI BỐN NĂM RỒI BẶT TIN EM
Tháng tư mùa hạ, chiều mưa
Đưa tôi về lại nhớ thương năm nào...


Thư hởi, bây giờ em ở đâu ?
Xa em từ dạo tóc còn xanh
Đến nay đã bạc màu sương khói
Mười bốn năm rồi bặt tin em...


Tôi nhớ làm sao đất Đông Hà  
Ngày đầu tôi đến huyện Triệu Phong
Tháng tư nắng cháy da đen sạm 
Cồn cát, phi lao gọi gió Lào...


Tôi nhớ làm sao buổi tan ca
Gặp em trọ trẹ giọng miền trung
Líu lo, ríu rít như chim sẽ
Tóc xõa ngang vai, má bầu bầu...


Nhớ mãi những lần tôi tìm em
Bến Hải dòng sông cắt hai miền 
Hiền Lương cầu sắt dầy nổi nhớ
Một thời khói lữa đất quê em...


Vĩnh Linh quê em bãi cát dài 
Cửa Tùng cát trắng, sóng trong xanh
Vĩnh Mốc một thời tôi thương nhớ
Dáng người con gái đất miền trung...


Sài Gòn chiều nay mưa rả rít
Gợi nhớ trong tôi một bóng hình 
Về người con gái quê Quảng trị
Đã có một thời tôi mến thương...


Thư hởi, bây giờ em ở đâu ?
Xa em từ dạo tóc còn xanh
Đến nay đã bạc màu sương khói
Mười bốn năm rồi bặt tin em...


Chiều mưa, chợt nhớ  Người con gái
 mang tên Nguyễn Thị Thư  Vĩnh Mốc - Vĩnh Linh - Quảng Trị
(1999 - 2014)
Chiều ngày 15 tháng 04 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "CÂU HÒ BÊN BỜ HIỀN LƯƠNG"
Lời : Đằng Giao    Nhạc : Hoàng Hiệp     Tiếng hát : Anh Thơ


Chủ Nhật, 13 tháng 4, 2014

BÀI THƠ HOA SEN TRẮNG

HOA SEN TRẮNG
Kỷ niệm Tháp Mười - Đồng Tháp



Ca khúc "HOA SEN"
Tiếng hát : Cẩm Ly - Cảnh Hàn


Sáng mờ sương giăng phũ
Mái chèo khua làn nước
Thuyền nan trôi lơ lững
Khoan thai dạo hồ sen...


Ngắm nhìn hoa sen trắng
Cánh trong trắng nỏn nà
Nhụy vàng thơm e ấp
Lung linh hạt sương mai...


Nước hồ xanh leo lẻo
Dăm chú ếch tung tăng
Trên lá sen xanh biếc
Gương sen nhụy nhú chồi...


Chợt thấy lòng phẳng lặng
Lợi danh chẳng mơ màng...
Cỏi trần gian tục lụy
Đắm chìm kiếp hư không...


Muốn quên hết thị phi
Rong chơi cuối cuộc đời
Nợ duyên xin bỏ lại
Cho người cỏi nhân gian...


Không giận hờn, trách móc
Chẳng cần thiết nhớ thương
Tâm tịnh, lòng thanh thoát
Phiêu diêu dạo cuộc đời...


Sáng ngày 13 tháng 04 năm 2014
Huyện Tháp Mười - Tỉnh Đồng Tháp mùa sen nỡ rộ...
NGUYỄN ANH KHANH


Nhạc thiền tịnh tâm "HOA SEN NƯỚC CHẢY"

Thứ Ba, 8 tháng 4, 2014

BÀI THƠ SUY NGẨM TRUYỆN KIỀU

SUY NGẨM TRUYỆN KIỀU
Tháng tư buồn như con chó chết !
Đem hấp, quây, ăn nhậu đả đời
Nắng nung người, tình cũng điên luôn !
Nóng thiêu đốt muôn ngàn thương nhớ...


Miền nam có hai mùa mưa nắng
Nên muốn tìm chút nắng mùa thu
Dăm ba chiếc lá vàng rơi rụng 
Làm dịu êm nổi nhớ trong lòng...


Hoa Loa kèn mùa này n rộ
Nhớ người xưa, quay quắc làm thơ
Lòng nổi loạn, hồn thơ cản lại !
Làm thơ đi, quên hết nhớ thương...


Tiết Thanh Minh hoa vàng nỡ rực
Nhớ Nguyễn Du ngồi viết truyện Kiều
Chợt cảm thán câu thơ người trước :
"Bất tri tam bách dư niên hậu
Thiên hạ, hà nhân khấp Tố Như"


Ngồi suy ngm anh chàng Kim Trọng
Vườn Thúy kia hò hẹn nàng Kiều
Lời ba hoa thề thốt yêu đương !
Yêu thương mãi Thúy Kiều em nhé...


Hộ tang Chú ba năm có lẽ
Xứ Liêu Dương chưa phải muôn trùng
Quên người yêu, nghịch cảnh gia đình 
Sa thân chốn lầu xanh nhơ nhớp...


Sóng Tiền Đường mới vừa gột rửa
Xác thân Kiều nhơ nhớp lầu xanh
Thời may nhờ gặp sải Giác Duyên
Thân nương tựa, cửa chùa rộng mở...


Chàng Kim Trọng thuộc dòng láu cá !
Lấy Thúy Vân tương tợ Thúy Kiều
Chưa phỉ dạ cất công tìm kiếm 
Nàng Thúy Kiều còn đẹp như xưa...


Vác bản mặt dầy hơn quả bưởi !
Đến cửa thiền đòi được yêu thương
Muốn vớt thêm thân xác nàng Kiều
Cho trọn vẹn Kiều - Vân hai lứa...


Ngẩm nghĩ lại anh chàng Từ Hải 
Tướng oai phong, lẩm liệt, uy nghi
Giữa trận tiền thét gió, gào mây
Đánh tan tác quân Hồ Tôn Hiến...


Hồ Tôn Hiến nhỏ to, thủ thỉ
Thúy Kiều nghe ngọt nhạt trong lòng
Ngọt ngào khuyên bảo chàng Từ 
Lui binh, hàng phục triều đình yên dân...


Hùm mắc bẩy giữa bầy chó dại 
Chết thảm thương đứng ngở trời trồng
Thương thay một đấng anh tài
Chết đau vì gái lầu xanh một thời...


Phận má hồng cao xanh đày đọa
Phải sa chân vào chốn lầu xanh
Duyên may gặp bậc anh hùng 
Ân đền, oán trả sao chưa vừa lòng...


Đáng trách thay nàng Kiều lắm chuyện
Đã bao năm làm vợ muôn người
Nên yên phận nâng khăn sửa túi
Còn học đòi làm bậc anh thư...


Chàng Từ Hải chết đau lảng nhách !
Nghe lời khuyên lãng xẹt Thúy Kiều
Mới hay ánh mắt, nụ cười 
Anh hùng khó vượt qua vòng mỹ nhân...


Ngàn xưa cho đến ngàn nay
Chữ tài, chữ mệnh khéo là trêu nhau...


Buổi chiều, ngày 08 tháng 04 năm 2014
Có một buổi chiều muốn nổi loạn...
NGUYỄN ANH KHANH


Truyện Kiều - Nguyễn Du
Giọng ngâm : Nguyễn Ngọc