Powered By Blogger

Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2015

BÀI THƠ MỘT MAI TÔI ĐI

MỘT MAI TÔI ĐI
Mai tôi đi, phố buồn nghe em khóc 
Nước mắt rơi trên đường phố em về
Hàng cây khô trơ cành mùa thay lá
Vành khăn tang em quấn vội lên đầu...


Mai tôi đi, trời buồn không hửng nắng
Gió lặng im không lay khẻ cánh hoa
Mây nhàn nhạt bầu trời đen xám 
Trong lòng em có nhớ tôi không?


Nếu em còn thương nhớ về tôi 
Xin em hãy tìm về kỷ niệm
Con đường đến ngôi trường thân thuộc
Giữa giờ chơi, ta trao nổi niềm riêng...


Mai tôi đi em buồn hiu hắt 
Nước mắt rơi trên đôi má mịn màng
Khóe mắt hằn đậm vết chân chim
Son hoen úa, bờ môi mặn đắng...


Em tìm về khung trời kỷ niệm
Nơi tôi, em đã có một thời
Tay trong tay mắt nhìn trìu mến
Một trời thương, một trời nhớ dâng đầy...


Mai tôi đi, phố buồn nghe em khóc 
Nước mắt rơi trên đường phố em về
Hàng cây khô trơ cành mùa thay lá
Vành khăn tang em quấn vội lên đầu...


Giọt nước mắt tiếc thương đời lầm lạc 
Nhận đời em chưa đền đáp vẹn tròn
Khi hiểu ra lại xuôi tay nhắm mắt 
Bỏ lại em cõi trần gian hiu quạnh...


Mai tôi đi, em đừng thương nhớ 
Sá chi đâu thân phận một con người
Từ hạt bụi hóa thân vào dương thế
Sống ung dung, tự tại một kiếp người...


Em giở lại từng trang lưu bút
Một thuở mộng mơ, áo trắng sân trường
Em viết tiếp dùm tôi trang nhật ký 
Cho cuộc đời tôi trọn vẹn là của em...


Mai tôi đi, em đừng nuối tiếc 
Biết lấy ai lau mắt lệ khi buồn...
Nửa cuộc đời em mệt nhoài, vất vả 
Còn lại nửa đời buồn nhớ bởi yêu tôi...


Mái tóc em điểm màu sương tuyết
Trắng sợi thương yêu lứa tuổi xuân thì
Trắng sợi lo lắng trên đường đời nghiệt ngã 
Em biết tìm ai chăm sóc, dổ dành...


Em giở lại từng trang lưu bút
Một thuở mộng mơ, áo trắng sân trường
Em viết tiếp dùm tôi trang nhật ký 
Cho cuộc đời tôi trọn vẹn là của em...


Buổi chiều, ngày 08 tháng 05 năm 2015
NGUYỄN ANH KHANH


Không có nhận xét nào: