Powered By Blogger

Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2016

BÀI THƠ NỬA NỒI CƠM ĐỘN VỚI NGÔ KHOAI

NỬA NỒI CƠM ĐỘN VỚI NGÔ KHOAI
Nhiều năm rồi tôi vẫn không quên
Mái nhà tranh một lần tôi đến
Kỷ niệm đẹp hằn sâu tiềm thức
"Nửa nồi cơm độn với ngô, khoai..."



Đêm nằm nghe câu hát "Đò đưa"
Tôi lại nhớ một miền quê hương
Có núi Hồng mờ sương giăng phũ
Con sông La nước chảy đôi dòng...



Ngày xưa tôi ghé thăm Hà Tĩnh
Mái nhà tranh tỏa khói lam chiều
Giọng nằng nặng nghĩa tình sâu đậm
Nửa nồi cơm độn với ngô khoai...



Tôi nghe lòng bồi hồi, xao xuyến
Thương miền quê bão lũ triền miên
Cha trầm ngâm tính hồi bão lũ
Mẹ mĩm cười..., ngạy khách phương xa !



Không đâu m, lòng tôi thấu hiểu !
Miền quê cha nắng cháy, mưa dầm
Nồi cơm độn nghĩa tình sâu đậm
Dành cho tôi lữ khách phương nam...



Không đâu em, hãy cứ ước mơ !
Vào miền nam hai mùa mưa nắng
Cửa giảng đường luôn luôn rộng mở 
Chờ đợi em hai buổi đến trường...


Nhiều năm rồi tôi vẫn không quên
Mái nhà tranh một lần tôi đến
Kỷ niệm đẹp khắc sâu tiềm thức
"Nửa nồi cơm độn với ngô, khoai..."


Buổi tối, ngày 11 tháng 11 năm 2016
Mến tặng em gái Hương Khê-Hà Tĩnh
NGUYỄN ANH KHANH



Ca khúc "NÚI HỒNG SÔNG LAM"
Thơ : Xuân Hoài     Nhạc : Quốc Việt     Tiếng hát : Tố Nga


Chủ Nhật, 6 tháng 11, 2016

BÀI THƠ THƯƠNG LẮM HƯƠNG KHÊ

THƯƠNG LẮM HƯƠNG KHÊ
Vùng tâm của mùa bão lũ năm 2016


Hương Khê ơi, 
tôi thương một khúc ruột miền trung...
Nơi có cô em gái một lần tôi gặp gỡ
Bão và lũ tràn về nơi em ở !
Chiếc đòn gánh hai bồ thóc lúa bắc-nam...


Cô gái Hương Khê tôi nhớ thương từ dạo ấy
Em và gia đình có được bình yên ?
Gượng chèo chống trong mùa mưa lũ
Biết có còn cái để ăn không ?


Tôi quặn lòng khi nghe đài thông báo !
Thương quá miền trung nắng cháy, mưa dầm
Cứ mỗi độ mưa giông, bão lũ
Đôi mắt cha lại hằn sâu những nếp nhăn...


Mẹ không khóc, cắn răng chịu đựng !
Mưa bão kéo về và lũ cuốn theo sau...
Cuốn trôi hết bao niềm hy vọng
Của em tôi ước mơ lứa tuổi xuân thì...


Tôi trân trọng những người con Hà Tĩnh
Khúc eo hẹp trên bản đồ đất nước
Nắng gió Lào làm em rám đen đôi má
Bão và mưa làm xám sịt bờ môi...


Em ước mơ một lần vào miền nam
Xứ sở giao hòa giữa hai mùa mưa nắng
Tôi trót hứa vẫn chưa thực hiện !
Ước mơ của em nào có khó gì đâu...


Xin em tha lỗi cho tôi !
Ước mơ của em tôi chưa thực hiện
Cô gái miền trung vào miền nam học tập
Một nghìn lần xin em thứ lỗi cho tôi...


Bao mùa bão lũ đi qua
Em và cha-mẹ vẫn cắn răng chịu đựng
Tôi thương quá cô em miền Hà Tĩnh
Biết nói sao khi đó là mệnh trời...


Phải, tôi biết nói làm sao khi đó là mệnh trời
Bao gian nan, cơ cực 
Lại cứ dành cho quê hương em 
Huyện Hương Khê-Hà Tĩnh mến thương...


Buổi tối, ngày 06 tháng 11 năm 2016
Gửi cô em gái huyện Hương Khê tỉnh-Hà Tỉnh
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "MƯA CHIỀU MIỀN TRUNG"
Tiếng hát : Cẩm Ly

Thứ Bảy, 5 tháng 11, 2016

BÀI CHÙM THƠ VÀ ĐỜI 3

CHÙM THƠ VÀ ĐỜI 3
Tháng 11 năm 2016

"Từ dạo ấy thơ tôi bay bỗng
Hồn thơ chan chứa kỷ niệm xưa
Người Hà Nội của mùa thu trước
Đã cùng tôi dạo phố mùa hoa.."
(Trích từ bài thơ Mười hai mùa hoa)


MƠ VỀ KINH BẮC
Em ạ ! đêm qua ta nằm mơ
Thấy hồn phiêu lãng đến Bắc Ninh
Kinh Bắc một trời mây trắng xóa
Thành cổ rêu xanh phũ bụi mờ
Lần theo dấu vết làng Quan họ
Tìm người con gái hát giao duyên
Sông Cầu khai hội mừng xuân đến
Liền anh-liền chị hát hội Lim...

Buổi sáng, ngày 15-07-2015
Nguyễn Anh Khanh


QUỐC LỘ VỀ KHUYA
Đèn khuya vàng vọt
Bóng đổ đường dài
Một thân một mình !
Bước chân vô định

Rít điếu thuốc thơm
Đóm lửa vàng tay
Khói trắng lan tỏa
Quyện hồn đơn côi

Sầu dâng lay lắt
Nhớ thương tìm về
Đàn ai văng vẳng
Điệu buồn xa xăm

Quán vắng buồn hiu
Bên ly cà phê
Nghe ai tâm sự 
Sầu dâng ngập lòng

Gốc sứ buồn tênh
Hoa rụng đầy sân
Bao mùa thay lá
Người vẫn chưa về

Mắt ai hoen lệ
Đẩm ướt bờ mi
Phấn son nhạt nhòa
Đợi ai tháng ngày

Cho tôi lau khô 
Mắt ai nhòe lệ
Cho tôi chia sẽ
Nổi buồn đơn phương

Đêm 12-07-2015
Quốc lộ 22 về khuya
Nguyễn Anh Khanh


MẮT EM
Tình nằm trong ánh mắt em 
Mắt như biết nói ngàn lời yêu thương
Mắt em nào biết dối gian 
Cho nên thơ cũng bồn chồn, xuyến xao
Mắt em dành để cho thơ 
Nên thơ bay bỗng muôn lời thương yêu
Mắt em dành để cho người 
Làm thơ, chép nhạc ru hồn em say
Mắt em dành hết hồn thơ 
Nên thơ ca ngợi suốt đời mắt em...

Buổi sáng, ngày 15-07-2015
Mến tặng em NN
Nguyễn Anh Khanh 


SAY RỒI TỈNH 
Lần sần, nửa tỉnh, nửa say
Nửa thương, nửa nhớ, nửa chờ, nửa trông
Em ơi, anh lại say rồi !
Nửa trời, nửa đất, nửa người, nửa ta
Khi say, chưa hẳn say mèm
Câu thơ nửa rượu, nửa hồn người thơ
Men say khơi động mạch sầu
Buồn ơi mi hãy ào tuôn ra ngoài
Chảy đi cho hết buồn phiền
Để ta sống lại tháng ngày tiêu dao...

Buổi chiều, ngày 15-07-2015
Nguyễn Anh Khanh


NGẠY NGÙNG 
Loanh quanh, lẩn quẩn, lòng vòng !
Bao điều muốn nói mà sao ngạy ngùng
Ngạy đôi mắt đẹp dịu dàng
Bờ môi tươi thắm, nụ cười xinh tươi
Nói ra sợ má em hồng 
Thẹn thùa e lệ rồi em giận hờn :
"Rằng anh cũng giống người ta,
chăm chăm dáng vẽ bề ngoài em thôi !"
Lời anh còn nhớ không người :
"Đẹp người, đẹp nết xinh tươi cuối đời..."
Người ơi ! chớ có nói ra
Để em tự hiểu rồi em tỏ bày...

Buổi tối, ngày 15-07-2015
Nguyễn Anh Khanh


CÓ EM
Có em đời trở nên vui 
Sân nhà anh bỗng réo von tiếng cười
Hoàng Anh vàng đậm trước hiên
Cụm hoa Chiều Tím nhạt phai sắc buồn...
Sớm mai nắng dịu dàng hơn
Dường như nắng mới ngủ trên tóc nàng
Trên đường hai buổi đi về
Anh nghe tiếng gió thì thầm tên em...
Có em đời trở nên vui 
Anh như trẻ lại... như anh ngày nào
Làm thơ ở giữa sân trường
Đi tìm hoa nắng ủ lên vai gầy...
Người xưa, tóc thả sân trường
Người nay, hai nhánh tóc mềm riêng anh...

Buổi sáng, ngày 16-07-2015
Nguyễn Anh Khanh


NỢ EM
Anh còn nợ em những vần thơ
Viết bằng cảm xúc thật trong lòng
Tặng em, cô gái người Hà Nội
Thích đọc thơ anh tự bao giờ
Hoa Sứa mùa này đang nỡ rộ
Mùi hương thơm ngát như lòng em
Cám ơn em gái mê thơ nhạc
Của kẻ làm thơ một cuộc đời...

Buổi tối, ngày 17-07-2015
Mến tặng em Phương Huyền
Nguyễn Anh Khanh


NỔI NHỚ MÙA ĐÔNG 
Hà Nội mùa đông
Chiều phũ mờ sương
Gió mùa đông bắc
Lạnh tái tê lòng...

Phố cũ ngõ nhỏ
Nhà em ở đó
Thì thầm tiếng gọi
Thương yêu thuở nào...

Dáng ai tha thướt
Hai buổi đến trường
Dấu chân kỷ niệm
Một thời đón đưa...

Lá bàng rơi rụng 
Ngập ngõ đi về
Vẫn không lấp được
Dấu chân một thời...

Yêu em một thuở
Thương anh một đời...
Bao năm xa vắng
Vẫn nhớ nhau hoài...

Mỗi độ đông về
Nhớ người năm ấy
Ánh mắt xa xăm
Dõi hướng trời nam...

Mưa nắng hai mùa
Nhớ mãi người xưa
Cõi lòng xao xuyến
Thương nhớ mùa đông...

Mùa đông Hà Nội
Có người đợi chờ
Nắng mưa Sài Gòn
Có người mong đợi...

Ngày 30-12-2015
Nguyễn Anh Khanh

Thứ Tư, 2 tháng 11, 2016

BÀI THƠ BỐN MÙA NHỚ THƯƠNG

BỐN MÙA NHỚ THƯƠNG
Bốn mùa nhớ thương
Một bóng hình vẫn xa khuất ngàn xa...



Em bảo rằng :"em thương nhớ tôi !"
Thế sao em vẫn mãi lặng im...
Bốn mùa hiu hắt tôi mong đợi
Thầm lặng ngồi ôn kỷ niệm buồn...



Bao mùa xuân qua chờ đợi em
Mai-Đào nỡ rụng ngập hồn tôi
Kỷ niệm ngày xưa ta trao gửi
Cạn tỏ niềm riêng nửa cuộc đời...



Mùa hạ về, bừng cháy lửa yêu thương
Nắng mùa h sáng soi những nghĩ suy vớ vẩn !
Của một thời, tôi nói nhớ rồi lại quên 
Em biết không ? người tôi nhớ, tôi yêu...



Mùa thu đến, bao mùa lá rụng
Em lìa xa tôi như chiếc lá xa cành
Trôi trôi mãi về phương trời vô định
Tôi không biết tìm em ở nơi đâu ?



Mùa đông về thấm lạnh cả hồn tôi
Đêm năm canh xao xác nổi mong chờ
Hồn vọng tưởng em về trong mộng mị
Cùng với tôi chia s nổi niềm riêng...



Em bảo rằng :"em thương nhớ tôi !"
Thế tại sao em vẫn mãi lặng im...
Tôi chờ em trong lặng thầm thương nhớ
Bốn mùa nhớ thương 
Một bóng hình vẫn xa khuất ngàn xa...



Buổi tối, ngày 02 tháng 11 năm 2016
NGUYỄN ANH KHANH



Ca khúc "BỐN MÙA THAY LÁ"
Sáng tác : Trịnh Công Sơn     Tiếng hát : Lệ Thu