Powered By Blogger

Thứ Năm, 2 tháng 3, 2017

BÀI THƠ DƯỜNG NHƯ

DƯỜNG NHƯ
Mười năm hờn giận ngở đã quên
Trái tim khô héo bởi đợi chờ
Yêu thương vùi lấp trong hoang mộ
Tình xưa hóa đá phũ rêu xanh...



Dường như đôi mắt của người xưa
Có dòng suối ngọt đẩm thương yêu
Xoa dịu lòng tôi bao nổi nhớ
Chiều tàn, nắng tắt dưới hoàng hôn...


Văng vẳng lời ai trong tiềm thức
Vọng về từ thuở tóc còn xanh
Công viên, băng đá còn lưu giữ
Hai mái đầu xanh đã ước nguyền...


Dường như có tiếng lòng than thở 
Tiếc nuối người xưa đã lãng quên
Mơ ước ngày sau vui sum hợp
Gió thổi vèo đi nổi ước mơ...


Mười năm hờn giận ngở đã quên 
Trái tim khô héo bởi đợi chờ
Yêu thương vùi lấp trong hoang mộ
Tình xưa hóa đá phũ rêu xanh...


Dường như thương nhớ đã tr về
Tên ai tim réo gọi hằng đêm
Chập chờn giất ngủ trong mong đợi
Nửa tỉnh, nửa mơ giất mộng dài...


Vọng tưởng dáng ai xa hun hút
Sương đêm trỉu nặng phũ vai gầy
Dõi mắt trông về phương xa thẳm
Trùng trùng nổi nhớ dậy yêu thương...


Dường như có tiếng người xưa gọi
Hòa trong tiếng gió thổi lao xao
Lá rụng ngoài sân nghe xào xạc
Ngở bước chân ai khe khẻ về...


Buổi tối, ngày 02 tháng 03 năm 2017
NGUYỄN ANH KHANH 



Ca khúc "NỔI NHỚ MÙA ĐÔNG"
Lời : Thảo Phương     Nhạc : Phú Quang     Tiếng hát : Ngọc Anh

Không có nhận xét nào: