Powered By Blogger

Thứ Hai, 31 tháng 7, 2017

BÀI THƠ MỘT CHÚT MÙA THU

MỘT CHÚT MÙA THU
Dăm chiếc lá vàng rụng chao nghiêng
Hàng cây thay lá khẳng khiu cành
Cơn gió mơn man chiều nắng nhạt
Có phải mùa thu đã trở về...


Một chút mùa thu giữa Sài Gòn 
Bâng khuâng nhớ lại một con đường
Mùa thu bàng đỏ rơi ngập phố
Tha thướt dáng em buổi tan trường...


Một chút mùa thu giữa nắng mưa
Nguôi phai nổi nhớ dậy trong lòng 
Nhớ em cháy bỏng trưa nắng hạ
Chợt thấy dịu êm giữa mưa chiều...


Một chút mùa thu giữa phố phường
Vấn vương kỷ niệm bóng hình em
Phố xưa rẽ bước con ngõ nhỏ
Sân cũ nhà em vẳng tiếng cười...


Một chút mùa thu giữa phố phường
Cà phê giọt đắng đọng vành môi
Chợt nhớ mắt em long lanh quá
Hương thơm trà bắc thoảng đâu đây...


Một chút mùa thu giữa phố phường
Bâng khuâng thương nhớ đôi bờ vai
Nhớ quá làn môi xinh tươi thắm
Văng vẳng lời em giọng khẻ khàng...


Một chút mùa thu, ngập nhớ thương
Tình ơi, vương vấn mãi trong lòng
Lang thang tìm lại mùa thu trước
Chiều nghiêng, bóng ngả một mình tôi... 


Buổi tối, ngày 30 tháng 07 năm 2017
Viết cho một người, hơn mười năm rồi 
tôi không thể lãng quên...
NGUYỄN ANH KHANH


Thứ Ba, 11 tháng 7, 2017

BÀI THƠ ĐƯA TIỂN NGƯỜI ĐI

ĐƯA TIỂN NGƯỜI ĐI
Đưa tiển người đi dạ ngậm ngùi
Sầu dâng ánh mắt, ngập bờ môi
Khẻ gọi tên em trong thương nhớ
Gần rồi xa vắng kể từ đây...


Dốc hết tình tôi tiễn đưa người
Từ nay xa cách một đại dương
Chia tay dâng ngập sầu lưu luyến
Tạm biệt từ nay một bóng hình...



Từ dạo tôi người quen biết nhau
Ánh mắt nhìn nhau tận cõi lòng
Luyến lưu, xao xuyến trong nhung nhớ
Dõi mắt tìm nhau giữa sân trường...



Từ dạo người đi nắng phai màu 
Sân trường vắng bóng kẻ làm thơ
Ngày thi cuối khóa buồn hiu hắt
Hoa nắng cùng tôi ngẩn ngơ tìm...



Từ tôi dạo ấy biết làm thơ
Vần thơ hòa quyện với trăng sao
Ý thơ u uất trong trầm lặng 
Lời thơ chan chứa nổi niềm riêng...



Từ tôi dạo ấy quên mất tôi
Cặp sách vất tung giữa sân trường
Vào đời lặng lẽ trong thương nhớ
Hành trang vỏn vẹn một bóng hình...



Từ tôi dạo ấy đánh mất tôi
Ngày tháng chông chênh một nổi buồn
Uống rượu thâu đêm tìm quên lãng
Ngả nghiêng, cười cợt ả hồng nhan...



Đêm đến, hồn tôi huyệt mộ sầu 
Tìm người hư ảo giữa khói sương
Mơ hồ trong cõi xa thăm thẳm
Dường như vọng lại tiếng yêu thương...



Buổi tối, ngày 05 tháng 07 năm 2017
Kỷ niệm buồn năm học 1974 - 1975
NGUYỄN ANH KHANH



Ca khúc "HOA HỌC TRÒ"
Thơ : Nhất Tuấn   Nhạc : Anh Bằng   
Tiếng hát : Nguyên Khang - Diễm Liên






Thứ Hai, 3 tháng 7, 2017

BÀI THƠ BAO GIỜ MỘT NỬA TRỞ VỀ TÔI

BAO GIỜ MỘT NỬA TRỞ VỀ TÔI
Bao giờ một nửa trở về tôi
Nguyên vẹn yêu thương buổi ban đầu
Một buổi chiều thu phai nắng nhạt
Nguyện ước bên nhau đến bạc đầu...


Em đi bỏ lại một mình tôi
Hoàng hôn nhuộm tím mái giáo đường
Tượng chúa ưu sầu bên hang đá
Chúa hởi ! người ta đã bỏ con...


Em đi bỏ lại một con đường
Chiều xưa hai bóng bước song đôi
Tóc thả buông lơi hai nhánh rẽ
Nhánh nào là tóc của yêu thương...


Em đi bỏ lại kỷ niệm xưa
Câu kinh nhật tụng buổi xế chiều
Ngập ngừng một gả thân ngoại đạo
Trót yêu của chúa một con chiên...


Em đi bỏ lại góc giáo đường
Hàng ghế buồn hiu vắng con chiên
Thấp thoáng bóng em quỳ bên chúa
Thẹn thùa khấn ước chuyện lứa đôi...


Em đi bỏ lại nửa cuộc tình
Mang theo một nửa của tình tôi
Một nửa chìm sâu trong nhung nhớ
Bao giờ một nửa trở về tôi...


Buổi tối, ngày 03 tháng 07 năm 2017
Kỷ niệm năm học 1974-1975
NGUYỄN ANH KHANH