Powered By Blogger

Thứ Ba, 30 tháng 8, 2022

BÀI THƠ VẤN VƯƠNG

 VẤN VƯƠNG 
Người đâu gặp gỡ làm chi...


Ngoài hiên, trăng xế non đoài
Ngổn ngang trăm mối tơ tình vấn vương 
Năm canh thao thức, bâng khuâng
Yêu người thuở trước, thương người ngày nay...


Dững dưng trước tấm chân tình 
Nào ai biết được lòng sầu ngổn ngang
Ân tình đã trót vương mang
Nợ tình xin trả cho người kiếp sau...


Giật mình, tóc phũ khói sương
Tuổi đời nhìn lại còn bao tháng ngày
Mãi mê hơn nửa đời người
Tìm về một thuở yêu người ngày xưa...


Buổi tối, ngày 30 tháng 08 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH

Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2022

BÀI THƠ VƯƠNG MANG ĐỜI NHAU

 VƯƠNG MANG ĐỜI NHAU 
Cảm tác từ ca khúc "Đời Đá Vàng" 
của nhạc sĩ Vũ Thành An


Ta một đời phiêu lãng 
Không qua được vách sầu 
Chuyện yêu thương ngày cũ 
Chông chênh nổi sầu đau...


Nên đời ta còn lại
Nuôi dưỡng hoài ước mơ...


"Ta lần mò leo mãi không qua được vách sầu.
Ta tìm một tiếng yêu thấy toàn là sầu đau. 
Ước vọng ngày thơ ấu chưa xin được chút nào. 
Suốt đời còn ước ao khát vọng còn cấu cào"...


Ta yêu em say đắm 
Trong đam mê nồng nàn 
Phung phí ngày tháng dài 
Mơ cuộc tình ấm yên...


Chợt vương mang hờn dỗi 
Ta quay cuồng nhớ thương...


"Ôi thôi đời ta phung phí trong cơn buồn phiền.
Ta xin tháng ngày rồi bình yên. 
Ô hay tại sao ta sống chốn này. 
Quay cuồng mãi hoài có gì vui"...


Có một lần đổ vỡ 
Mới biết nhớ người xưa
Có nếm trải đau thương 
Em mới hiểu tình ta...


Một cõi buồn hiu hắt 
Vì thương nhớ đời em...


"Có một lần mất mát mới thương người đơn độc. 
Có oằn mình đớn đau mới hiểu được tình sâu. 
Qua dầm dề mưa tuyết mới vui ngày nắng về. 
Có một thời khóc than mới hiểu đời đá vàng"...


Buổi sáng, ngày 18 tháng 08 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH

Thứ Hai, 15 tháng 8, 2022

BÀI THƠ BUỒN VÀ NHỚ

 BUỒN!
Chiều hôm nay, trời lại đổ mưa
Mưa tí tách hạt rơi nhè nhẹ
Tôi bất chợt nhớ về người ấy 
Nhớ lại buồn, không hiểu vì sao?


NHỚ!
Nhớ mẹ cha tám phần có lẽ
Nhớ thương em trọn vẹn mười phần 
Tôi bất hiếu từ trong thương nhớ
Chả trách em chẳng chịu yêu tôi!


Buổi chiều, ngày 15 tháng 08 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH 

Thứ Ba, 9 tháng 8, 2022

BÀI THƠ HOA CỎ DẠI

HOA CỎ DẠI
Đời em ví như loài hoa, mang tên "Cỏ dại" 
Mọc hoang sơ trên muôn nẽo đường trần...


Có một loài, người đời gọi là hoa Cỏ dại
Đẹp về đêm nhờ lóng lánh hạt sương
Người qua đường, dừng chân chốc lát
Nâng niu cành hoa rồi vứt bỏ lại bên đường...


Buổi chiều, ngày 09 tháng 08 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH

BÀI THƠ CHIỀU QUÊ

CHIỀU QUÊ
Một chút suy tư
Khi chiều dần buông
Một chút tình thơ
Dường như đọng lại...


Còn chút nắng vàng
Đọng bên song cửa
Chiều như ngần ngại
Tiếc nuối ngày dài
Chầm chậm buông lơi...


Sau hàng giậu thưa
Lao xao, ríu rít
Gà mẹ gọi con
Dắt nhau về chuồng...


Đàn trâu lửng thửng
Nhẩn nha nhai cỏ
Đường thôn tỉnh lặng
Phất phơ bụi đỏ
Vàng tươi váng chiều...


Bờ tre phất phơ
Vi vu gió chiều
Nhà ai nổi lửa
Gọi nhau í ới
Lo buổi cơm chiều...


Bên giếng nước trong
Em ngồi gội đầu
Tóc mây óng mượt
Hương thơm bồ kết
Con gái trăng tròn...


Một chút suy tư
Khi chiều dần buông
Dịu dàng êm ã
Nhẹ nhàng đằm thắm
Dâng đầy trong tôi...


Một chút tình thơ
Dường như đọng lại
Trên mái tóc ai
Lắng trong ánh mắt
Vấn vương một chiều...


Buổi chiều, ngày 09 tháng 08 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH

BÀI THƠ TIẾC THƯƠNG

THƯƠNG TIẾC
Tháng 8 năm 2021 nhận được tin buồn, bạn tôi Nguyễn Đình Thắng Cựu học sinh trường ANOMA đã từ giả quán trọ trần gian về miền đất lạnh. Vì thành phố đang giữa mùa giãn cách xã hội nên chúng tôi không thể đến để phân ưu, chia buồn cùng gia đình bạn được. Chúng tôi xin mượn đôi vần thơ đưa tiễn bạn lên đường về miền cỏ hoa, an nhiên vĩnh hằng... Nam Mô A Di Đà Phật.


Thắng ơi, mầy đã đi rồi 
Mây buồn hiu hắt, gió sầu ngẩn ngơ 
Trần gian, quán trọ đời người
Từ nay vĩnh biệt nợ duyên hồng trần...


Nhớ xưa, học dưới mái trường 
Ôn văn, học đạo giữ tròn nhân tâm 
Nghĩa bền vững trọn niềm tin 
Mai sau thành đạt, tạ ơn cô thầy...


Thời gian nào dễ phai mờ
Biết bao kỷ niệm mái trường thân thương
Thầy đưa trò nhỏ qua sông 
Anoma gọi tên trường thân yêu...


Bọn mình thuở tóc còn xanh
Đến nay tóc đã nhuộm màu khói sương
Sống an yên trọn đời người 
Buồn cùng chữ nợ, vui cùng chữ duyên...


 Trước sau, sau trước ai ngờ!
Đứa còn, đứa mất đều do mệnh trời
Từ đây dứt nợ dương trần 
Hồn mầy thanh thản, bọn tao ưu sầu...


Ngày 29 tháng 08 năm 2021
NGUYỄN ANH KHANH

Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2022

BÀI THƠ TỪ NGƯỜI ĐÀN BÀ THỨ HAI

TỪ BÀI THƠ "NGƯỜI ĐÀN BÀ THỨ HAI" 
(Viết từ cảm xúc "Người đàn bà thứ hai" của bạn Phan Thị Vĩnh Hà)


"Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con 
Bởi trước con anh ấy là của mẹ
Anh ấy có thể yêu con một thời trai trẻ 
Nhưng suốt đời anh yêu mẹ, mẹ ơi!"


Em đừng buồn anh yêu mẹ nhiều hơn 
Bởi trước em anh là con của mẹ
Anh vẫn yêu em nồng nàn, sâu đậm
Có thể ngang bằng tình yêu mẹ em ơi!


"Mẹ đã sinh ra anh ấy trên đời 
Hình bóng mẹ lồng vào tim anh ấy 
Dẩu bây giờ con đuợc yêu thế đấy 
Con cũng chỉ là người đàn bà thứ hai"


Mẹ của anh như là mẹ của em 
Hình bóng mẹ ở trong tim hai đứa
Anh yêu mẹ, yêu em hơn thế nữa 
Cuộc đời anh, chỉ có hai người!


"Mẹ đừng buồn những chiều hôm, những ban mai 
Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ
Nhưng con chỉ là cơn gió nhẹ 
Mẹ luôn là bến bờ thương nhớ của đời anh"


Em đừng buồn lúc anh thương mẹ nhiều hơn 
Anh thương mẹ nhưng yêu em gấp bội
Hai người phụ nữ anh thương yêu nhất 
Là bến bờ thương nhớ của đời anh...


"Con chỉ là cơn gió mong manh 
Những người đàn bà khác có thể thay thế con trong tim anh ấy
Nhưng có một tình yêu âm ỉ cháy 
Anh ấy chỉ dành cho mẹ, mẹ ơi!"


Em và mẹ trong trái tim anh 
Tình yêu mẹ, tình yêu em không ai có thể thay thế được
Anh thật lòng thương yêu vô hạn 
Cả hai người phụ nữ của đời anh...


"Anh ấy có thể sống với con suốt cuộc đời 
Cũng có thể chia tay trong ngày mai, có thể ...
Nhưng anh ấy suốt đời yêu mẹ 
Dù thế nào, con chỉ là người thứ hai!"


Anh sẽ sống với em suốt cả một cuộc đời 
Tuổi của mẹ có thể rời xa hai đứa
Anh thương mẹ, yêu em mãi mãi 
Cuộc đời em, không là người đứng thứ hai!


Ngày 25 tháng 06 năm 2022 
NGUYỄN ANH KHANH