Powered By Blogger

Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2022

BÀI THƠ ĐI QUA ĐỜI NHAU

ĐI QUA ĐỜI NHAU
"Em bước đi giữa dòng người tấp nập 
Tôi dõi theo, ánh mắt đượm nét buồn"


Có một người, tôi gặp giữa dòng đời 
Tình cờ thôi, vì chưa quen biết!
Chốn dương gian người đời trú tạm 
Gặp được nhau, ngẫm một chữ "Duyên"...


Một chữ Duyên, dường như chưa đủ!
Ta phải còn chữ "Nợ" đời nhau
Có duyên, không nợ nghĩ chi đến "Phận"
Nửa dòng đời chia lối rẽ tình nhau...


Rồi như thế, em đi qua đời tôi 
Chia tay nhau, sao lòng còn lưu luyến!
Em bước đi giữa dòng người tấp nập 
Tôi dõi theo, ánh mắt đượm nét buồn...


Chông chênh buồn vì còn vương vấn
Con đường xưa, hẽm nhỏ ngập tiếng cười 
Góc quán nhỏ nhớ ai ngồi tư lự 
Lời nồng nàn, trao gửi nổi nhớ thương...


Người ra đi... ngày trôi qua ảm đạm 
Chiều dỗi hờn, màu nắng chợt vàng phai
Hoàng hôn phũ màn đêm u uất!
Nổi buồn tôi, sâu thăm thẳm đêm trường...


Đêm 29 tháng 05 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH



Thứ Ba, 17 tháng 5, 2022

BÀI THƠ VẪN CÒN MỘT GÓC NHỎ

 VẪN CÒN MỘT GÓC NHỎ
"Trời sinh tôi, một tâm hồn lãng mạn 
Tuy đa tình nhưng tuyệt đối thủy chung!"


Vẫn còn, một góc nhỏ trong lòng tôi 
Sâu lắng thôi, nhưng làm tôi chao đảo 
Cứ ngã nghiêng mỗi khi chiều dần xuống 
Rồi chông chênh thao thức suốt đêm dài...


Một góc nhỏ hình ảnh em ngự trị!
Đẹp làm sao ánh mắt nỡ nụ cười 
Bờ môi ngọt, sẽ sàng lời nói 
Chao đảo hồn tôi, em có biết không?


Tấm lòng tôi, vẫn sâu đậm tình người
Nên tim mãi chia làm hai nhánh rẽ 
Yêu người xưa vẫn nồng nàn, say đắm 
Rồi lại thương, để nhớ người nay!


Em đừng trách, đừng hờn, đừng giận!
Có mấy ai định nghĩa được yêu thương 
Vì yêu và thương mạch vần gắn kết 
Từ ngàn xưa cho đến tận bây giờ...


Biết nói sao giữa dòng đời tấp nập 
Gặp một người vì một chữ duyên 
Nếu người ấy cho ta cảm nhận 
Nhớ rồi thương liền một mạch vần...


Một mạch vần, tim chia hai nhánh rẽ
Từ yêu mới biết thương, trọn vẹn cả đôi đường...


Buổi sáng, ngày 18 tháng 05 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH

Chủ Nhật, 15 tháng 5, 2022

BÀI THƠ CÓ NGƯỜI HỎI TÔI

CÓ NGƯỜI HỎI TÔI
Sân trường ngày nay, hoa nắng vẫn vàng bay
Vướng trên tóc em, bờ vai thon thả ngày xưa...


Sao lâu quá, anh không làm thơ?
Như thuở nắng sân trường chiều phai nhạt 
Có anh chàng ngẩn ngơ tìm hoa nắng 
Vướng nhẹ tóc ai, thon thả vai mềm...


Anh còn nhớ, ngày thi cuối khóa
Ánh mắt ai lạ lẫm nhìn anh 
"Người vì đâu mà kỳ, mà lạ!
học mà chơi, chơi mà học như anh?".


Nhớ ánh mắt nhìn em say đắm!
"đắm đuối hồn em, anh có biết không?"
Vườn hoa yêu khẻ khàng mở cửa 
Nụ yêu thương chớm nỡ đóa hoa đời...


Anh còn nhớ, hàng me cao rợp mát
Lá me rơi xào xạc lối hẹn hò 
Anh còn nhớ lời anh ngày ấy :
"Thu vào miền nam nơi mưa nắng hai mùa".


Anh còn nhớ những chiều trốn học!
Đi loanh quanh khắp nẻo phố phường
Tay trong tay, thoảng làn hơi ấm 
Gót chân son nhẹ bước vào đời...


Có người hỏi tôi, muôn vàn câu hỏi 
Để nhớ về một thời ta đã yêu nhau 
Sân trường ngày nay, hoa nắng vẫn vàng bay
Vướng trên tóc em, bờ vai thon thả ngày xưa...


Buổi chiều, ngày 15 tháng 05 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH

Thứ Ba, 10 tháng 5, 2022

BÀI THƠ QUÁ KHỨ VÀ KỶ NIỆM

 QUÁ KHỨ VÀ KỶ NIỆM
Kỷ niệm, luôn đáng trân trọng không phải vì nó vui hay buồn 
mà vì nó là duy nhất, là thứ không bao giờ trở lại... 
Tối nay, lần giở lại quyển Lưu bút năm học cuối khóa, 
thời còn là học sinh trung học. 
Tôi chợt nhớ lại cô bạn học cùng trường, khác lớp 
chép tặng tôi bài thơ thời tuổi trẻ, áo trắng, sân trường. 
Hôm nay đọc lại, tôi cảm thấy miên man nổi nhớ về cô bạn ngày xa xưa...


Em nhẹ nhàng đặt quá khứ sang bên 
Những chuyện buồn nên quên không nên nhớ!
Em dọn sạch trái tim mình để mở 
Đợi người thương em tìm đến sau này...


Có những ngày u ám toàn mây 
Thì sẽ có những ngày đầy nắng ấm 
Em biết em còn yêu đời nhiều lắm 
Hạnh phúc của riêng em, sắp sửa đến đây rồi...
Tác giả : Khuyết danh


Buổi chiều, ngày 10 tháng 05 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH
(Người sưu tầm)


BÀI THƠ HỜN GIẬN

 HỜN GIẬN
Tôi đã từng có một thời như thế,
như thế để ta mãi nhớ về nhau...


Thôi mà người, cho anh xin lỗi !
Cười lên đi, thật đẹp nhé người
Mùa thu về chờ mình trước ngõ
Anh với người, ta đón mùa thu...


Thôi mà người, cho anh xin lỗi ! 
Người giận anh thu sẽ héo sầu 
Gió sẽ không lay hai nhánh tóc 
Nắng sẽ không đẹp ánh mắt buồn... 


Người hờn anh thu buồn ủ rủ 
Mà mùa thu vốn dĩ đã buồn
Nay người giận, thu buồn hơn nữa 
Anh tìm đâu cảm hứng làm thơ...


Người giận anh đêm nằm rũ rượi 
Nghĩ miên man rồi lại giận hờn :
"Người gì đâu ăn nói ngông nghênh,
không hiểu được tính tình con gái!"


Đừng giận anh, cho anh xin lỗi !
Một lần thôi không dám hai lần
Mai sau này nói chuyện với người
Anh uốn lưởi bảy lần mới nói...


Này người ơi, mùa thu đẹp lắm  
Hờn chi anh, mới biết tính người
Buồn và vui xen lẩn với nhau 
Anh mới biết, xin người đừng giận...


Thôi mà người, cho anh xin lỗi !
Cười lên đi, thật đẹp nhé người
Mùa thu về chờ mình trước ngõ
Anh với người, ta đón mùa thu...


Buổi chiều, ngày 10 tháng 05 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH

BÀI THƠ THÁNG NĂM LỨA TUỔI HỌC TRÒ

 THÁNG NĂM LỨA TUỔI HỌC TRÒ
Cuộc đời tôi, không nhớ đã trải qua bao nhiêu tháng năm 
của lứa tuổi áo trắng, lớp học, sân trường.Thế nên...


Chào tháng năm, mùa hoa phượng vĩ 
Nắng ban mai, nóng bỏng trưa hè
Đường đến trường con vào lớp học 
Nụ hoa đời, nuôi dưỡng ước mơ...


Tháng năm về, kỳ thi giữa khóa 
Cửa tương lai, rộng mở chờ con 
Bông hoa đẹp cho đời hương sắc 
Tương lai con, mơ ước mẹ hiền...


Chào tháng năm, ước mơ bay bỗng 
Nợ sách đèn, nợ mẹ niềm tin 
Con lớn khôn, chăm lo cho mẹ 
Đền đáp ơn dưỡng dục, sinh thành...


Buổi chiều, ngày 10 tháng 05 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH

Thứ Năm, 5 tháng 5, 2022

BÀI THƠ EM KHÔNG VỀ NGÕ NHỎ

EM KHÔNG VỀ NGÕ NHỎ 
Mối tình đến sau, vẫn vụng về đến lạ!
Anh nghe như phảng phất Mối tình đầu...


Lâu lắm rồi, em không về ngõ nhỏ 
Anh vẫn thường, ngày hai buổi đi về 
Lời em dặn đội nón lúc trời mưa
Nên nhớ em mỗi lần qua ngõ cũ...


Nắng úa vàng, em đi từ dạo đó
Em không về nên nắng chẳng hồi sinh!
Chỉ riêng anh rảo bước một mình
Chân đã mỏi khi lòng anh đã giận...


Anh giận em sao vô tình đến thế!
Em hết thương, không còn nhớ anh sao?
Anh vẫn như em bảo ngày nào :
"Còn phong độ mà sao anh nản chí!"


Anh yêu em vì đời em dang dỡ 
Nửa dòng đời còn đượm nét ngây thơ 
Rồi một ngày em biết mộng mơ
"Tại anh đó, làm thơ em đọc mãi"...


Anh vô tình, làm em sầu thảm 
Em ra đi biền biệt chẳng tin về
Khi xa nhau chưa trao lời hẹn ước 
Sao vẫn chông chênh nổi nhớ về em!


Lâu lắm rồi, em không về ngõ nhỏ 
Cụm hồng vàng đã mấy bận đơm hoa
Mối tình đến sau, vẫn vụng về đến lạ!
Anh nghe như phảng phất Mối tình đầu...


Đêm 04 tháng 05 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH