Powered By Blogger

Thứ Hai, 28 tháng 5, 2018

BÀI THƠ GIẤC MƠ HOA

GIẤC MƠ HOA
Chiều nghiêng, bóng ngả vai gầy
Âm thầm, lặng lẽ cô đơn một mình
Giọt sầu phũ tóc khói sương 
Đêm trường buông tiếng thở dài vì ai...


Quen người trong cõi hư không
Mặt hoa, da phấn buông lời dịu êm
Ngọt ngào thấm đẩm hồn tôi
Ru tôi vào giất mơ hoa tuyệt vời...


Trong mơ người đến bên tôi
Dịu mềm, tha thướt trong màn khói sương
Gót son nhẹ bước bên thềm
Quỳnh hoa nỡ ngát hương thơm đón người...


Không gian tĩnh lặng mơ màng
Sân nhà tôi bỗng hoá thành vườn thơ
Hồn thơ cảm xúc dâng đầy
Vần thơ bay bỗng tìm đôi môi người...


Hương tình ũ thấm men say 
Bờ môi khao khát gợi mời yêu thương
Dịu mềm năm ngón đi hoang
Lần theo khe núi, trắng ngần làn da...


Lần dò tìm động đào nguyên
Chập trùng khe suối, cỏ xanh mượt mà
Vườn hồng mở cửa đón người
Hoá thân tiên nữ vui vầy ái ân...


Tàn đêm, bừng tỉnh giấc mơ
Hương trinh gờn gợn bờ môi xuân thì
Thẹn thùa đôi má ửng hồng 
Lâng lâng hương vị ái ân nồng nàn...


Buổi tối, ngày 28 tháng 05 năm 2018
NGUYỄN ANH KHANH


Thứ Ba, 22 tháng 5, 2018

BÀI THƠ HAI MƯƠI NĂM RỒI

HAI MƯƠI NĂM RỒI
Hai mươi năm rồi,
tôi xa vắng ngõ phố ngày xưa
Em giờ đây vẫn chăn đơn, gối chiếc
Yên vui, hạnh phúc với mái trường...


Hai mươi năm rồi,
tôi và em, ta đã già hơn xưa
Kỷ niệm yêu thương,
một thời không quên được
Khi mặt nước hồ Tây, 
còn lãng đãng khói sương...


Phố Nguyễn Du hai hàng cây hoa sửa
Hương thơm nồng nàn hoà quyện tóc em
Hai nhánh tóc rẽ, bờ vai thon nhỏ
Em thẹn thùa khi nghe tôi hỏi :
"nhánh tóc nào là của yêu thương..."


Con ngõ nhỏ vào nhà em
Ngày xưa tôi loanh quanh tìm kiếm
Nhớ mùi thơm chè bắc, em pha mời khách lạ
Nhưng không biết tự bao giờ, 
lòng em chợt thấy thân quen...


Tôi về miền nam, hai mùa mưa nắng
Vẫn nhớ hoài không thể nào quên
Sân nhà em hai bụi hoa cúc
Tháng mười mỗi năm hoa nở trắng, vàng tươi...


Hai mươi năm rồi,
tôi xa vắng ngõ phố ngày xưa
Xuân đến, hạ đi, thu lại sang đông
Bốn mùa thời gian không thể phai nhoà...


Buổi tối, ngày 22 tháng 05 năm 2018
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "HAI MƯƠI NĂM TÌNH CŨ"
Tiếng hát : Ngọc Lan


Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2018

BÀI THƠ TẠ ƠN ĐỜI TẠ ƠN EM

TẠ ƠN ĐỜI TẠ ƠN EM
Cảm xúc từ bài thơ "Tạ ơn em" của nhà thơ
Du Tử Lê, nhạc sĩ Từ Công Phụng 
phổ thành ca khúc "Giữ đời cho nhau"


Ơn đời, một kiếp lai sinh
Trời cho hạt bụi hoá thân làm người
Ơn em, chăm sóc đời tôi
Cho bao ngày tháng ấm êm tuyệt vời...


Ơn em, một mối tình son
Thương tôi từ dạo nắng mưa sân trường
Yêu người từ giả ước mơ
Một thời con gái mộng mơ, đợi chờ...


Ơn em, một dạ sắc son
Yêu người từ dạo sân trường làm thơ
Giả từ mây, nước, gió, trăng
Sáng ngời ánh mắt đưa em vào đời...


"Ơn em thơ dại từ trời, 
theo ta xuống biển, 
vớt đời ta trôi...
Ơn em dáng mỏng mưa vời, 
theo ta lên núi, 
về đồi yêu thương
Tạ ơn em... tạ ơn em..." 


Ơn em, ngày tháng chông chênh
Đôi lần vấp ngả, có em trong đời
Đường trần muôn nẻo ngược xuôi
Ơn đời, tôi vẫn còn em bên mình...


Ơn em, chia s vui buồn
Long đong ngày tháng đa đoan phong trần 
Giúp tôi vững bước đi lên
Trêu đùa gian khó, vững tin một ngày...


Ơn em, cam chịu thiệt thòi
Nửa đời vất vả bởi vì yêu tôi
Đêm về chăn gối cô đơn
Sương khuya lạnh lẽo, phòng không đợi chờ... 


"Ơn em ngực ngải môi trầm, 
cho ta cỏ mặn, trăm lần lá ngoan
Ơn em hơi thoáng chỗ nằm, 
dấu quanh dấu quẩn nỗi buồn một nơi
Tạ ơn em... tạ ơn em..." 


Ơn đời, tôi gặp được em
Yêu thương dâng ngập tháng năm ngọt ngào
Nguyện cầu xin được làm người
Ơn em, muôn kiếp khắc sâu trong lòng...


"Ơn em tình những mù lòa, 
như con sâu nhỏ bò qua giấc mùi 
Ơn em hồn sớm ngậm ngùi, 
kiếp sau xin giữ lại đời cho nhau 
Tạ ơn em... tạ ơn em..."


Xin tạ ơn đời... xin tạ ơn em...



Ca khúc "GIỮ ĐỜI CHO NHAU"
Thơ : Du Tử Lê   Nhạc : Từ Công Phụng   
Tiếng hát : Tuấn Ngọc


Buổi sáng, ngày 20 tháng 05 năm 2018
NGUYỄN ANH KHANH


Thứ Năm, 17 tháng 5, 2018

BÀI THƠ HỒN XƯA

HỒN XƯA
Đà Lạt xứ sở ngàn hoa, một lần tôi đến tham quan 
hồ Than Thở nơi có đồi thông hai mộ 
kể về một câu chuyện tình oan trái
nhưng đẹp như thơ...


Hồn xưa u uất bên huyệt mộ 
Đêm về lưu luyến cõi trần gian
Dưới trăng tiếc nuối, hờn duyên số
Oán hận người gây nổi đoạn trường...


Gió thổi dường như lời than thở 
Trăng khuya soi bóng rặng thông gầy 
Côn trùng rên rĩ đêm thanh vắng
Hoang mộ nằm trơ dưới triền đồi...


Nợ duyên tạo hoá khéo an bài
Tình xưa, nghĩa cũ sớm nhạt phai
Hồng nhan phận bạc mơ tri kỷ
Người đời ngăn cách chữ nợ duyên...


Tạo hóa bày chi chuyện bễ dâu 
Lễ nghi gia giáo thói trêu ngươi
Chia lìa duyên nợ đôi trai gái
Trần gian chia cách mái đầu xanh...


Cõi dương đôi ngả dù ly biệt 
Nguyện ước gặp nhau chốn tuyền đài
Trùng trùng thương nhớ như mây khói
Sum hợp cùng nhau chốn cửu tuyền...


Đất lạnh vùi chôn đôi gái trai
Ngàn thu uất nghẹn dưới mộ sâu
Nỉ non, than oán đời bạc phận
Luân hồi gặp lại kiếp lai sinh...


Buổi sáng, ngày 17 tháng 05 năm 2018
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "ĐỒI THÔNG HAI MỘ"
Tiếng hát : Quỳnh Dung - Huỳnh Thật


Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2018

BÀI THƠ NỔI NHỚ NGƯỜI XƯA

NỔI NHỚ NGƯỜI XƯA
Sâu thẳm lòng tôi nổi nhớ thương
Hai mùa mưa nắng vẫn đi về
Trưa hè nắng đổ niềm thương nhớ
Mưa rào tựa cữa dõi mắt trông...


Đêm về nổi nhớ lại đầy dâng
Hình bóng người xưa lại trở về
Nụ cười, ánh mắt, môi mời gọi
Bờ vai thanh mảnh một chiều mưa...


Một mùa thu trước ngập lá vàng
Phố xưa xào xạc bước ngóng trông
Thơ thẩn một mình tôi đứng đợi
Dáng ai tha thướt buổi tan trường...


Chiều thu năm ấy nắng vàng phai
Hai bóng song đôi một nổi niềm
Hồ Tây ghi khắc bao nguyện ước
Hai miền xa cách vẫn nhớ thương...


Có một mùa đông lạnh buốt lòng
Nghe em kể chuyện xứ Tràng an
Ước mơ có dịp về Kinh bắc
Quê hương Quan họ của người thương...


Sâu thẳm lòng tôi nổi nhớ thương
Hai mùa mưa nắng vẫn đi về
Trưa hè nắng đổ niềm thương nhớ
Mưa rào tựa cữa dõi mắt trông...


Hà thành tạm biệt một mùa thu 
Phố phường tràn ngập cúc vàng tươi
Phố vẫn còn ghi hai hình bóng
Ngõ nhỏ nhà ai ngập lá vàng... 


Mười năm xa cách ngở đã quên
Thêm mười năm nữa vẫn không nguôi
Hai mươi năm lẽ không phai nhạt
V người con gái xứ Tràng an...


Đêm về nổi nhớ lại đầy dâng
Hình bóng người xưa lại trở về
Nụ cười, ánh mắt, môi mời gọi
Người ơi, đâu thể dễ lãng quên...


Buổi tối, ngày 13 tháng 05 năm 2018
Cho một người  con ngõ nhỏ
phố Nguyễn Du Hà Nội những năm 1997-1998
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "NỔI NHỚ"
Sáng tác : Phú Quang     Tiếng hát : Ngọc Anh