Powered By Blogger

Thứ Ba, 26 tháng 3, 2024

BÀI THƠ VẪN MÃI LÀ ANH

VẪN MÃI LÀ ANH 
Cám ơn đời, mỗi sớm mai thức giấc
Anh vẫn còn em, lẽ sống bên đời anh...


Ghi khắc lòng mình, vẫn mãi là anh 
Từ cái thuở sân trường màu áo trắng
Có anh chàng thơ thẩn tìm vần thơ 
Vừa đậu xuống bờ vai ai hờ hững...


Vẫn mãi là anh, anh chàng dạo ấy
Yêu thơ văn, thích con số khô cằn 
Tuổi thanh xuân chớm nỡ ước mơ
Sống tốt đẹp nơi trần gian quán trọ...


Hành trang vào đời nuôi dưỡng ước mơ 
Nhẹ nhàng như vần thơ chiều phai nắng
Vốn kiến thức có từ trường lớp 
Anh vững niềm tin, phơi phới bước vào đời...


Đời cuốn hút thêm nhiều điều mới lạ
Lôi cuốn anh vào vòng xoáy thị phi 
Nhiều người yêu thương, lắm kẻ ganh hờn
Thôi ta cứ sống theo điều "Nhân-Nghĩa"...


Chữ "Nghĩa-Nhân" một đời anh học mãi 
Nhớ nằm lòng câu nói người xưa
"Ta cứ cho đi sẽ nhận lại muôn phần, 
điều tốt đẹp sẽ có người trao tặng lại"...


Đời cho anh bao điều tốt đẹp
Ban tặng cho hai chữ lợi danh
Rồi cứ thế giữa dòng danh lợi
Anh lãng quên lứa tuổi xuân thời...


Đời cho anh bao điều may mắn
Cũng không quên lắm nổi gian truân
Muôn nẽo đường trần anh vẫn bước đi
Cười ngạo nghể thói đời đen bạc...


Niềm tin từ em, em của ngày xưa
Đi bên anh suốt một đời người
Tình yêu thương không hề phai nhạt
Chỉ dành cho anh, riêng một mình anh...


Cám ơn đời mỗi sớm mai thức giấc
Anh vẫn còn em, lẽ sống bên đời anh...


Ngày 16 tháng 03 năm 2024
NGUYỄN ANH KHANH










Thứ Ba, 19 tháng 3, 2024

BÀI THƠ SỎI ĐÁ CŨNG BIẾT SẦU

SỎI ĐÁ CŨNG BIẾT SẦU
Cảm tác từ ca khúc "Phiến đá sầu" của Nhạc sĩ Diệu Hương. 
"Trăm năm như ngàn năm, người cùng đá băn khoăn"


Từ ngày người đi bỏ mặc tôi
Ngày đêm biển nhớ ngập dâng sầu 
Buồn đau ngập lối mòn xưa cũ
Hồn tôi chao đảo nổi nhớ thương.


"Mai em xa rời tôi
Còn ai cùng đi giữa đời
Mênh mông đây là đâu
Là biển vắng đêm thâu"...


Từ khi em quay mặt bước đi
Sỏi đá dường như cũng biết sầu!
Chơ vơ, lạnh lẽo hồn hiu quạnh
Hiu hắt tình tôi nổi chờ mong.


"Khi em quay mặt đi
Lòng tôi tựa phiến đá sầu
Chơ vơ trong lạnh căm
Muộn phiền theo tháng năm"...


Sỏi đá nghìn năm vẫn lặng im 
Chợt có linh hồn bởi vắng em
Hồn tôi bỗng hóa thành đá sỏi 
Sỏi đá nghìn năm mãi yêu em.


"Em hỏi tôi phiến đá có tình yêu không
Em hỏi tôi phiến đá có linh hồn không
Linh hồn tôi nay là đá sỏi
Nhưng đá nằm khổ đau với tình yêu em"...


Người đi, sỏi đá biết thở dài 
Cùng tôi tìm lại lối mòn xưa 
Thiên đường khép cửa tình yêu lại 
Ngày tháng buồn hiu đã gọi mời.


"Em hỏi tôi đá biết thở dài xa xôi
Em hỏi tôi đá có ngậm ngùi chia phôi
Em và tôi thiên đường mất rồi
Trên lối về mình tôi bước dài lê thê"...


Người đến đời tôi rồi lại đi!
Vô tình ta bước qua đời nhau 
Hồn tôi hiu hắt theo ngày tháng 
Xa vắng ngày dần vắng xa thêm.


"Em vô tình làm sao
Hồn tôi giờ đây úa nhàu
Trong đêm thâu gọi tên
Lòng càng vắng xa thêm"...


Từ ngày người đi bỏ mặc tôi!
Quên lãng đường xưa ước hẹn thề 
Đá phũ rêu xanh theo năm tháng
Sỏi đá sầu đau bởi nhớ thương.


"Tôi hôm nay là ai
Thà như một phiến đá nằm
Trăm năm như ngàn năm
Người cùng đá băn khoăn"...


Tôi vẫn là tôi hay là ai?
Đá sỏi sao còn mãi băn khoăn!
Trăm năm, ngàn năm sau đi nữa 
Xin làm sỏi đá...bên đời quạnh hiu...


Ngày 18 tháng 03 năm 2023
NGUYỄN ANH KHANH

Thứ Năm, 21 tháng 12, 2023

BÀI THƠ CHÚA BUỒN EM CÓ BIẾT KHÔNG?

CHÚA BUỒN EM CÓ BIẾT KHÔNG?
(Mùa Giáng Sinh nhớ lại Giáng Sinh ngày xưa)


Chúa biết tình tôi gửi cho em
Tôi buồn, nên Chúa cũng buồn lây
Bàn tay năm ngón ôm thương nhớ
Ngày tháng quạnh hiu một bóng mình...


Chúa ơi, con là người ngoại đạo
Trót yêu của Chúa một con Chiên 
Giáo đường chuông đổ em cầu nguyện
Gột rửa đời tôi, gả tội đồ...


Tội đồ vì lỡ yêu con Chúa
Lủ quỹ Sa tan thấy mĩm cười
Mặc kệ trêu đùa loài ma quái
Yêu em, thánh nữ của đời tôi...


Tình tôi nguyện ước bên chân Chúa
Mơ áo dòng tu giữa đời thường
Câu kinh nhật tụng chiều phai nắng
Dáng nhỏ quỳ bên góc giáo đường...


Em hỏi Chúa đi... rồi em sẽ hay!
Chúa buồn khi biết tôi nhớ em
Thân gầy hiu hắt ôm thương nhớ
Con Chiên của Chúa, có biết không?


Đăng ngày 21 tháng 12 năm 2023
NGUYỄN ANH KHANH

Chủ Nhật, 17 tháng 12, 2023

BÀI THƠ CHỜ NGƯỜI

CHỜ NGƯỜI 
Tình yêu không có phân vân
Tình yêu là đợi, là chờ được yêu!


Tình yêu võn vẹn hai phần
Tình thương, nổi nhớ dâng đầy lòng tôi
Bởi vì tôi đã yêu em
Tự tôi không hiểu yêu em chổ nào?


Nếu tôi hiểu được điều này 
Thì thôi, có lẽ tôi chưa yêu người
Yêu người bởi cái sự đời 
Tự nhiên run rủi cho tôi gặp người...


Thời gian đâu có ngắn dài 
Khi con tim nói : "yêu rồi phải không!"
Rằng tôi lòng đã yêu rồi 
Chả gì phải giấu, cần vì phải che...


Ai mà che chắn tình yêu 
Quanh co, lẩn quẩn là chưa thật lòng
Còn người ngày cứ phân vân 
Đêm dài thao thức làm chi hở trời!

 
Nếu yêu, thì cứ nói ra 
Chuyện gì phải giấu, phải che hở người 
Còn không, cứ nói thẳng ra :
"Rằng tôi chưa thể, chưa yêu được người!"


Nếu người không thể yêu tôi 
Thì tôi vẫn vậy, vẫn yêu thương người 
Đắng cay, chua chát đời thường 
Tôi xin nhận lấy thay người tôi yêu 
Ngọt ngào, hạnh phúc cuộc đời 
Xin đời ban tặng cho người tôi yêu...


Đời thường yêu phải gần nhau 
Đắm say hương vị ái ân ngọt ngào
Chung lo mái ấm gia đình 
Chăm lo manh áo, bát cơm vẹn tròn...


Tôi không phũ nhận điều này
Đương nhiên tôi phải đời thường thế thôi!
Nhưng mà đến lúc đó chưa ?
Tôi đang chờ đợi một câu trả lời?


Tôi đi, tôi đến trước người 
Và tôi sẽ đợi, sẽ chờ người thôi
 Tình yêu không có phân vân 
Tình yêu là đợi, là chờ được yêu!


Đăng ngày 15 tháng 12 năm 2023
NGUYỄN ANH KHANH

Thứ Sáu, 1 tháng 12, 2023

BÀI THƠ CHIỀU SAY

CHIỀU SAY
Nhiều năm và nhiều năm sau nữa
Chiều lan man buồn nên chiều hóa hư không...


Chiều say, sau cuộc tình muộn màng
Người đi... mang theo cuộc tình si
Tình si nên tình buồn theo ngày tháng
Năm tháng dần trôi qua... sao tình không nhạt phai?


Chiều say, theo cuộc tình đảo điên 
Đảo điên vì cuồng say thương nhớ 
Tình say nên tình chờ người đến
Người đến rồi người đi... cuộc tình chỉ thoáng qua!


Chiều đau trong ưu tư, buồn phiền
Người trông theo tháng ngày mòn mỏi 
Chiều nay, chiều mai và chiều sau nữa 
Cuộc tình đã chia xa... sao lòng vẫn nhớ thương


Chiều say nên chiều im, chiều trăn trở
Cuộc tình vì sao quá mong manh 
Nhiều năm và nhiều năm sau nữa 
Chiều lan man buồn, nên chiều hóa hư không...


Chiều buồn, ngày 30 tháng 11 năm 2023
NGUYỄN ANH KHANH