VẪN MÃI LÀ ANH
Cám ơn đời, mỗi sớm mai thức giấc
Anh vẫn còn em, lẽ sống bên đời anh...
Ghi khắc lòng mình, vẫn mãi là anh
Từ cái thuở sân trường màu áo trắng
Có anh chàng thơ thẩn tìm vần thơ
Vừa đậu xuống bờ vai ai hờ hững...
Vẫn mãi là anh, anh chàng dạo ấy
Yêu thơ văn, thích con số khô cằn
Tuổi thanh xuân chớm nỡ ước mơ
Sống tốt đẹp nơi trần gian quán trọ...
Hành trang vào đời nuôi dưỡng ước mơ
Nhẹ nhàng như vần thơ chiều phai nắng
Vốn kiến thức có từ trường lớp
Anh vững niềm tin, phơi phới bước vào đời...
Đời cuốn hút thêm nhiều điều mới lạ
Lôi cuốn anh vào vòng xoáy thị phi
Nhiều người yêu thương, lắm kẻ ganh hờn
Thôi ta cứ sống theo điều "Nhân-Nghĩa"...
Chữ "Nghĩa-Nhân" một đời anh học mãi
Nhớ nằm lòng câu nói người xưa
"Ta cứ cho đi sẽ nhận lại muôn phần,
điều tốt đẹp sẽ có người trao tặng lại"...
Đời cho anh bao điều tốt đẹp
Ban tặng cho hai chữ lợi danh
Rồi cứ thế giữa dòng danh lợi
Anh lãng quên lứa tuổi xuân thời...
Đời cho anh bao điều may mắn
Cũng không quên lắm nổi gian truân
Muôn nẽo đường trần anh vẫn bước đi
Cười ngạo nghể thói đời đen bạc...
Niềm tin từ em, em của ngày xưa
Đi bên anh suốt một đời người
Tình yêu thương không hề phai nhạt
Chỉ dành cho anh, riêng một mình anh...
Cám ơn đời mỗi sớm mai thức giấc
Anh vẫn còn em, lẽ sống bên đời anh...
Ngày 16 tháng 03 năm 2024
NGUYỄN ANH KHANH