Powered By Blogger

Thứ Sáu, 15 tháng 4, 2022

BÀI THƠ KHI EM GẶP TÔI

KHI EM GẶP TÔI 
Không hiểu vì sao gặp nhau thấy nhớ 
Chữ nhớ rồi thương liền một mạch vần...


Khi em gặp tôi ở độ tuổi không còn trẻ nữa
Đừng nghĩ vì sao duyên phận đến muộn màng 
Dường như ta nợ đời nhau tiền kiếp 
Nên kiếp này xui khiến phải lòng nhau...


Tôi với em, gặp gỡ biết bao người!
Lòng phẳng lặng, tâm không hề tơ tưởng
Không hiểu vì sao gặp nhau thấy nhớ !
Chữ nhớ rồi thương liền một mạch vần...


Khi em gặp tôi ở độ tuổi không còn trẻ nữa
Thân xác hao mòn bởi dấu vết thời gian
Từng chặn đường đời tôi bôn ba, sôi nổi
Sống tốt đời, đẹp cho người vì hai chữ lợi danh...


Xin em hãy nhìn sâu vào mắt tôi
Ánh mắt sáng một thời tuổi trẻ 
Rạng ngời niềm tin yêu thương và hy vọng 
Mặc cho thời gian bào mòn vóc dáng xuân thời...


Khi em gặp tôi ở độ tuổi bóng xế non đoài
Dăm ba năm sau, tôi mĩm cười về miền cát bụi
Em vẫn còn nhiều tháng năm mơ ước 
Cho dù em ở vào độ tuổi không còn trẻ nữa rồi...


Buổi tối, ngày 15 tháng 04 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH


Thứ Năm, 7 tháng 4, 2022

BÀI THƠ LÀM SAO MÀ QUÊN ĐƯỢC

LÀM SAO MÀ QUÊN ĐƯỢC
Trôi qua hơn nửa dòng đời, tôi vẫn mãi chờ em...


Làm sao mà quên được
Kỷ niệm ngày xa xưa
Nên nửa đời mê mãi 
Đi tìm bóng hình em...


Dáng em đi tha thướt
Mềm như lá cỏ xanh
Cơn mưa chiều nho nhỏ
Đường đỏ bước chân son...


Làm sao mà quên được
Hà Nội chớm vào thu
Chiều dần xuống Tây hồ
Lãng đãng khói sương bay...


Cơn phố xưa, ngõ nhỏ
Nhà em tôi ở đó
Hoa Cúc vàng, cúc trắng
Tháng mười mùa nỡ hoa...


Làm sao mà quên được
Phố xưa ta sánh bước
Hun hút hai hàng cây 
Hương hoa sữa thơm nồng...


Góc phố xưa hò hẹn
Ánh mắt ai lúng liếng
Lời ai nói sẽ sàng
Ôi một trời yêu thương...


Tóc thả ngang bờ vai
Buông lơi hai nhánh rẽ
Tình thương em gọi nhớ
Nên yêu thương tìm về...


Mười năm xa vắng em
(Rồi hai mươi năm sau...)
Tóc giờ đã phai màu
Em ơi còn nhớ không?
Đã một thời dấu yêu...


Mười năm vẫn còn nhớ
(Rồi hai mươi năm sau...)
Ngõ nhỏ phố nhà em
Mùa thu lá bàng đỏ
Rơi rụng đầy trước sân...


Mười năm qua cứ ngỡ
(Rồi hai mươi năm sau...)
Tình yêu đã phai nhạt 
Yêu thương rơi rụng dần 
Theo lá thu vàng bay...


Làm sao mà quên được
Kỷ niệm ngày xa xưa
Trôi qua nửa đời người
Tôi vẫn mãi chờ em...


Buổi chiều, ngày 07 tháng 04 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH


BÀI THƠ CÓ MỘT THỜI NHƯ THẾ

 CÓ MỘT THỜI NHƯ THẾ
Có một thời như thế, em mới hiểu tình tôi...


Có những lần hò hẹn
Ánh mắt dõi tìm nhau
Cơn mưa chiều nho nhỏ
Ta chợt hiểu lòng nhau...


Có những lần gặp gỡ
Nghe nhớ nhớ trong lòng
Những ngày dài mong đợi
Mới biết phải lòng nhau...


Có những ngày xa vắng
Cháy lòng nổi nhớ thương
Trong đêm dài đơn chiếc
Ta mới thấy cần nhau...


Có một thời nuối tiếc
Yêu sâu đậm người xưa
Cuộc tình đã phân ly
Em mới hiểu tình tôi...


Em đã có một thời
Gọi tên người thương nhớ
Có một thời như thế
Họ dẩm nát tim em...


Tôi cũng có một thời
Yêu người của ngày xưa
Có một thời như thế
Để thương nhớ về em...


Có một thời như thế
Em mới hiểu tình tôi...


Buổi chiều, ngày 07 tháng 04 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH


BÀI THƠ TƯƠNG TƯ

 TƯƠNG TƯ
"Tương tư, tương vọng bất tương thân"


Nhấp chén men say lại nhớ người 
Giọt sầu rơi thấm cõi tương tư
Ước mơ gặp lại người tri kỷ
Một thuở tóc xanh đã ước nguyền...


Nào thấy gì đâu, chỉ khói sương !
Lặng lẽ, hắt hiu bóng nguyệt sầu
Năm canh trăn trở hồn hiu quạnh
Nửa thực, nửa hư giất mộng dài...


Người xưa lãng đãng giữa khói sương 
Muôn dặm trùng xa đã trở về
Gót son bước nhẹ lên thềm vắng
Có đâu! chỉ thấy lá vàng rơi...


Quỳnh hoa sớm nỡ đoá mộng sầu
Tương tư, hội ngộ bóng hồng nhan
Sắc hoa bàng bạc màu thương nhớ
Khoé mắt, bờ môi nụ hôn đầu...


Cảm thán câu thơ từ thiên cổ 
"Tương tư, tương vọng bất tương thân"
Mộng tưởng giai nhân xa vạn dặm
Thi nhân buồn thảm dệt vần thơ...


Buổi chiều, ngày 07 tháng 04 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH


BÀI THƠ XUÂN THÌ

 XUÂN THÌ
Vòng ngực thanh xuân theo nhịp thở
Tròn căng, rạo rực tuổi xuân thì...


Bước khẻ thôi em, lá cỏ mềm
Trong veo lóng lánh hạt sương đêm
Ban mai ôm nắng vàng e ấp
Mềm mại vuốt ve gót chân son...


Bước khẻ thôi em, dáng ngọc ngà
Bờ vai thon thả nét đài trang
Vòng ngực thanh xuân theo nhịp thở
Tròn căng rạo rực tuổi xuân thì...


Bước khẻ đi em đến bên anh
Đôi tim bừng nhịp sống yêu đời
Thương màu nắng sớm về trên phố
Má đỏ hây hây giữa trưa hè...


Bước khẻ đi em đến bên anh
Nghe hơi thở nhẹ thoảng qua nhau 
Chiều phai nắng nhạt nhường đêm đến
Đắm say mơ giất mộng đào nguyên... 


Bước khẻ đi em nửa dòng đời
Ba mươi tươi thắm nụ hoa hồng
Bỏ lại sau lưng bao phiền muộn
Hoan ca sống lại tuổi hồn nhiên...


Buổi chiều, ngày 07 tháng 04 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH


Thứ Hai, 4 tháng 4, 2022

BÀI THƠ MỘT ĐỜI QUÊN LÃNG

MỘT ĐỜI QUÊN LÃNG 
Vẫn còn một đời
Để ta quên lãng
Đã có một thời
Thương nhớ về nhau...


Em có một đời 
Để lãng quên ta
Ta còn nửa đời
Chỉ để nhớ em...


Biết bao ngày tháng
Mong quên lãng em
Một giấc mơ đẹp
Dài trong đam mê...


Em như làn gió
Dịu dàng thoảng qua
Lưu lại làn hương 
Thơm ngát hồn thơ...


Em như nhân ảnh
Về giữa khói sương
Ta mộng đắm say
Đam mê một thời...


Em như áng mây
Lơ lững giữa trời
Cho ta ôm ấp 
Yêu thương nửa đời...


Em như vầng trăng
Lung linh toả sáng
Đưa ta về cõi
Thiện tâm vô vàn...


Em còn một đời
Soi gương tìm lại
Bóng hình ngày xưa
Một thời dấu yêu...


Ta còn nửa đời
Yêu em thầm lặng
Ngồi ôm kỷ niệm
Ưu hoài ngàn năm...


Buổi chiều, ngày 04 tháng 04 năm 2019
NGUYỄN ANH KHANH