Powered By Blogger

Thứ Năm, 7 tháng 4, 2022

BÀI THƠ LÀM SAO MÀ QUÊN ĐƯỢC

LÀM SAO MÀ QUÊN ĐƯỢC
Trôi qua hơn nửa dòng đời, tôi vẫn mãi chờ em...


Làm sao mà quên được
Kỷ niệm ngày xa xưa
Nên nửa đời mê mãi 
Đi tìm bóng hình em...


Dáng em đi tha thướt
Mềm như lá cỏ xanh
Cơn mưa chiều nho nhỏ
Đường đỏ bước chân son...


Làm sao mà quên được
Hà Nội chớm vào thu
Chiều dần xuống Tây hồ
Lãng đãng khói sương bay...


Cơn phố xưa, ngõ nhỏ
Nhà em tôi ở đó
Hoa Cúc vàng, cúc trắng
Tháng mười mùa nỡ hoa...


Làm sao mà quên được
Phố xưa ta sánh bước
Hun hút hai hàng cây 
Hương hoa sữa thơm nồng...


Góc phố xưa hò hẹn
Ánh mắt ai lúng liếng
Lời ai nói sẽ sàng
Ôi một trời yêu thương...


Tóc thả ngang bờ vai
Buông lơi hai nhánh rẽ
Tình thương em gọi nhớ
Nên yêu thương tìm về...


Mười năm xa vắng em
(Rồi hai mươi năm sau...)
Tóc giờ đã phai màu
Em ơi còn nhớ không?
Đã một thời dấu yêu...


Mười năm vẫn còn nhớ
(Rồi hai mươi năm sau...)
Ngõ nhỏ phố nhà em
Mùa thu lá bàng đỏ
Rơi rụng đầy trước sân...


Mười năm qua cứ ngỡ
(Rồi hai mươi năm sau...)
Tình yêu đã phai nhạt 
Yêu thương rơi rụng dần 
Theo lá thu vàng bay...


Làm sao mà quên được
Kỷ niệm ngày xa xưa
Trôi qua nửa đời người
Tôi vẫn mãi chờ em...


Buổi chiều, ngày 07 tháng 04 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH


BÀI THƠ CÓ MỘT THỜI NHƯ THẾ

 CÓ MỘT THỜI NHƯ THẾ
Có một thời như thế, em mới hiểu tình tôi...


Có những lần hò hẹn
Ánh mắt dõi tìm nhau
Cơn mưa chiều nho nhỏ
Ta chợt hiểu lòng nhau...


Có những lần gặp gỡ
Nghe nhớ nhớ trong lòng
Những ngày dài mong đợi
Mới biết phải lòng nhau...


Có những ngày xa vắng
Cháy lòng nổi nhớ thương
Trong đêm dài đơn chiếc
Ta mới thấy cần nhau...


Có một thời nuối tiếc
Yêu sâu đậm người xưa
Cuộc tình đã phân ly
Em mới hiểu tình tôi...


Em đã có một thời
Gọi tên người thương nhớ
Có một thời như thế
Họ dẩm nát tim em...


Tôi cũng có một thời
Yêu người của ngày xưa
Có một thời như thế
Để thương nhớ về em...


Có một thời như thế
Em mới hiểu tình tôi...


Buổi chiều, ngày 07 tháng 04 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH


BÀI THƠ TƯƠNG TƯ

 TƯƠNG TƯ
"Tương tư, tương vọng bất tương thân"


Nhấp chén men say lại nhớ người 
Giọt sầu rơi thấm cõi tương tư
Ước mơ gặp lại người tri kỷ
Một thuở tóc xanh đã ước nguyền...


Nào thấy gì đâu, chỉ khói sương !
Lặng lẽ, hắt hiu bóng nguyệt sầu
Năm canh trăn trở hồn hiu quạnh
Nửa thực, nửa hư giất mộng dài...


Người xưa lãng đãng giữa khói sương 
Muôn dặm trùng xa đã trở về
Gót son bước nhẹ lên thềm vắng
Có đâu! chỉ thấy lá vàng rơi...


Quỳnh hoa sớm nỡ đoá mộng sầu
Tương tư, hội ngộ bóng hồng nhan
Sắc hoa bàng bạc màu thương nhớ
Khoé mắt, bờ môi nụ hôn đầu...


Cảm thán câu thơ từ thiên cổ 
"Tương tư, tương vọng bất tương thân"
Mộng tưởng giai nhân xa vạn dặm
Thi nhân buồn thảm dệt vần thơ...


Buổi chiều, ngày 07 tháng 04 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH


BÀI THƠ XUÂN THÌ

 XUÂN THÌ
Vòng ngực thanh xuân theo nhịp thở
Tròn căng, rạo rực tuổi xuân thì...


Bước khẻ thôi em, lá cỏ mềm
Trong veo lóng lánh hạt sương đêm
Ban mai ôm nắng vàng e ấp
Mềm mại vuốt ve gót chân son...


Bước khẻ thôi em, dáng ngọc ngà
Bờ vai thon thả nét đài trang
Vòng ngực thanh xuân theo nhịp thở
Tròn căng rạo rực tuổi xuân thì...


Bước khẻ đi em đến bên anh
Đôi tim bừng nhịp sống yêu đời
Thương màu nắng sớm về trên phố
Má đỏ hây hây giữa trưa hè...


Bước khẻ đi em đến bên anh
Nghe hơi thở nhẹ thoảng qua nhau 
Chiều phai nắng nhạt nhường đêm đến
Đắm say mơ giất mộng đào nguyên... 


Bước khẻ đi em nửa dòng đời
Ba mươi tươi thắm nụ hoa hồng
Bỏ lại sau lưng bao phiền muộn
Hoan ca sống lại tuổi hồn nhiên...


Buổi chiều, ngày 07 tháng 04 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH


Thứ Hai, 4 tháng 4, 2022

BÀI THƠ MỘT ĐỜI QUÊN LÃNG

MỘT ĐỜI QUÊN LÃNG 
Vẫn còn một đời
Để ta quên lãng
Đã có một thời
Thương nhớ về nhau...


Em có một đời 
Để lãng quên ta
Ta còn nửa đời
Chỉ để nhớ em...


Biết bao ngày tháng
Mong quên lãng em
Một giấc mơ đẹp
Dài trong đam mê...


Em như làn gió
Dịu dàng thoảng qua
Lưu lại làn hương 
Thơm ngát hồn thơ...


Em như nhân ảnh
Về giữa khói sương
Ta mộng đắm say
Đam mê một thời...


Em như áng mây
Lơ lững giữa trời
Cho ta ôm ấp 
Yêu thương nửa đời...


Em như vầng trăng
Lung linh toả sáng
Đưa ta về cõi
Thiện tâm vô vàn...


Em còn một đời
Soi gương tìm lại
Bóng hình ngày xưa
Một thời dấu yêu...


Ta còn nửa đời
Yêu em thầm lặng
Ngồi ôm kỷ niệm
Ưu hoài ngàn năm...


Buổi chiều, ngày 04 tháng 04 năm 2019
NGUYỄN ANH KHANH

BÀI CHÙM THƠ VÀ ĐỜI 9

 KHI MÙA THU VỀ...
Có một điều gì, em giấu kín vào thu
Mùa thu vẫn thế, giữ dùm em nổi nhớ
Giữ dùm anh một tình yêu thầm lặng
Nên suốt đời anh chỉ yêu mãi mùa thu...


1
Này em, trời đã vào thu
Sương đêm có lạnh bờ vai thon mềm
Áo len tím nhạt năm nào
Em còn cất giữ hay trao ai rồi?
Áo trao xin giữ lấy lòng
Mùa thu kỷ niệm lẽ nào em quên
Bao giờ cạn nước hồ Tây
Thì anh có cớ để quên lãng người...


2
Tình em sống mãi trong tôi
Tình tôi không biết em còn nhớ không ?
Ước gì có nắng hanh vàng
Cho tôi đở nhớ mùa thu quê người
Phương nam, phương bắc hai miền 
Cách xa vời vợi nhưng gần nhớ thương...


3
Hà thành đang độ chớm thu
Phố xưa, ngõ cũ khắc sâu dáng người
Vai gầy, tóc nhuộm khói sương
Phong trần từ độ ngủ quên sân trường
Dường như văng vẳng bên tai
Giọng ai trầm ấm, nắng mưa hai mùa...


4
Chiều thu sắc nắng hanh vàng
Phất phơ khóm trúc lã lơi gió chiều
Thinh không lãng đãng mây trời 
Hoàng hôn nửa đến, nửa đi vô chừng 
Lang thang tìm kiếm vần thơ
Mới vừa đậu xuống bờ môi xuân thì...


5
Lối xưa, ngõ cũ vẫn còn 
Sao em lại nở về nơi vĩnh hằng 
Vắng em cỏ úa, hoa tàn
Hoàng anh héo nụ, rụng đầy trước sân
Bên hiên vắng tiếng em cười
Nên rêu phũ kín hai hàng giậu thưa
Chuông chùa trầm mặc ngân vang
Vần thơ mời gọi hồn trinh nữ về...


6
Đêm nghe tiếng vọng nghìn trùng
Ngoài hiên trăng nhuộm vàng màu nhớ thương
Lao xao ngọn gió khuya hè
Nhấp nhô mỏm đá cheo leo đầu ghềnh
Khuê phòng rèm nhạt sắc màu
Chờ người trở lại, bao năm mõi mòn...


7
Một hình, một bóng, một thân
Năm canh bầu bạn trăng, sao, mây trời
Quạnh hiu, lặng lẽ, âm thầm 
Năm dài đăng đẳng bạn cùng cô đơn
Ưu sầu mượn rượu giải khuây
Vui cùng thơ nhạc cho qua tháng ngày...


8
Chờ em, lá rụng bao mùa
Tóc pha sương khói, thân gầy hanh hao 
Nụ cười, ánh mắt, bờ môi
Vàng pha nét ngọc, thanh tao dáng người
Giương tay muốn hái nụ hồng
Mây ngăn, gió nói : "trêu đùa hồng nhan!"


9
Thì thôi, quên một chuyện tình
Chôn vùi kỷ niệm yêu thương năm nào
Mùa thu lá rụng xa cành
Phố xưa, ngõ nhõ phai dần nhớ nhung
Mùa thu có nắng hanh vàng
Thu này, màu nắng không còn yêu thương 
Mùa thu dấu kín lòng em
Mùa thu nức nở, thở dài hằng đêm...


Buổi chiều, ngày 04 tháng 04 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH