ĐIỀU KỲ DIỆU
Người đến trước, họ mang đi một nửa
Tôi đến sau, tôi xin nhận một đời...
Tôi yêu em, điều đó hẳn nhiên rồi
Người đến trước, họ mang đi một nửa
Tôi đến sau, tôi xin nhận một đời...
Tôi yêu em, điều đó hẳn nhiên rồi
Tôi không lẩn tránh và không chối bỏ
Dù đời em vỏn vẹn còn một nửa
Mỗi đời người đều ghi đậm trong tim
Về một người, mình đã từng yêu mến...
Về một người, mình đã từng yêu mến...
Không một ai có thể lãng quên kỷ niệm
Cho dù là những kỷ niệm đau buồn...
Em cũng có một thời say đắm
Yêu người xưa, người em gọi là chồng...
Em được gì đâu ngoài những ưu sầu
Nổi trăn trở mà người xưa để lại...
Tôi gặp em, dù là người đến sau
Nghĩ duyên nợ tôi là người đến trước...
Tôi trách cuộc đời phút giây lơ đểnh
Bỏ quên tôi ! không gặp trước được em...
Người đã đến sao khô khan, cằn cổi
Trước một bông hoa tươi đẹp của đời...
Với em, tôi không thể nói bằng lời
Những điều kỳ diệu mà lòng tôi cảm nhận...
Rồi như thế, tôi yêu em sâu đậm
Nghĩ về em tôi cảm thấy chưa tròn...
Tôi sẽ sống, yêu thương em trọn vẹn
Hơn người ngày xưa, người của một thời...
Phải, người ngày xưa đã có một thời
Họ lạnh lùng dẩm nát trái tim em...
Buổi sáng, ngày 25 tháng 08 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH
Em cũng có một thời say đắm
Yêu người xưa, người em gọi là chồng...
Em được gì đâu ngoài những ưu sầu
Nổi trăn trở mà người xưa để lại...
Tôi gặp em, dù là người đến sau
Nghĩ duyên nợ tôi là người đến trước...
Tôi trách cuộc đời phút giây lơ đểnh
Bỏ quên tôi ! không gặp trước được em...
Người đã đến sao khô khan, cằn cổi
Trước một bông hoa tươi đẹp của đời...
Với em, tôi không thể nói bằng lời
Những điều kỳ diệu mà lòng tôi cảm nhận...
Rồi như thế, tôi yêu em sâu đậm
Nghĩ về em tôi cảm thấy chưa tròn...
Tôi sẽ sống, yêu thương em trọn vẹn
Hơn người ngày xưa, người của một thời...
Họ lạnh lùng dẩm nát trái tim em...
Buổi sáng, ngày 25 tháng 08 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét