Powered By Blogger

Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2014

BÀI THƠ MỘT NỬA ĐƯỜNG TRẦN

MỘT NỬA ĐƯỜNG TRẦN
Em ơi ! một nửa đường trần
Anh đi một nửa, nửa còn phải đi
Tóc xanh giờ nhuộm khói sương 
Vẫn còn phải bước cuối con đường trần...


Này em, anh đã già rồi 
Tóc xanh hơn nửa nhuốm màu tuyết sương
Trán hằn sâu những nếp nhăn 
Mắt nhoè vì những nổi đau thăng trầm...


Tháng năm chồng chất tuổi đời
Bụi thời gian phũ mỗi ngày dầy hơn
Vùi chôn một thuở xuân thời
Sân trường, áo trắng, phượng hồng rơi rơi...


Từ ngày từ giả bút nghiên 
Chen chân vào cõi lợi danh cuộc đời
Đã mang theo một bông hồng
Vương mang từ thuở làm thơ sân trường...


Nửa đời tình nghĩa đậm đà
Chăm lo trọn vẹn, thương yêu mặn nồng
Nửa đời hạnh phúc đắm say
Đẹp như điệu nhạc, vần thơ thuở nào...


Tưởng như dừng bước nữa đời
Ngờ đâu duyên nợ trời cao an bày
Chiều thu mưa nhẹ hạt rơi
Gặp em, em đã đi vào tim anh...


Nửa đời tình bỗng quay về
Yêu xa nhưng dạ vấn vương thật gần...
Nửa đời mơ ước một ngày
Sánh vai ta bước cuối con đường trần...


Đường trần chân bước nhẹ tênh 
Chông chênh ngày tháng vui cùng âu lo
Chùn chân, mỏi gối giữa đường 
Đôi lần vấp ngả nhưng lòng vẫn vui...


Ngẩm mình, nghĩ lại đời mình 
Nửa đời từng trải có nên nổi gì
Trót vương nợ nghĩa, nợ tình 
Nửa đời đã trả, nửa đời vương mang...

Này em ! một nửa đường trần
Anh đi một nửa, nửa còn phải đi
Tóc xanh giờ nhuộm khói sương 
Vẫn còn phải bước cuối con đường trần...


Buổi trưa, ngày 25 tháng 10 năm 2014
Viết cho những người tôi yêu thương...
NGUYỄN ANH KHANH


Không có nhận xét nào: