Tôi lan man ngồi viết tình thơ
Thương với nhớ, viết hoài không chán
Chán được sao ! khi đã yêu rồi...
Rồi cứ thế, em im lặng mãi
Tôi nghêu ngao ngồi hát tình ca
Yêu dang dỡ hay không dang dỡ
Chỉ có tôi, em hiểu mà thôi...
Rồi cứ thế, em im lặng mãi
Tôi nghêu ngao ngồi hát tình ca
Yêu dang dỡ hay không dang dỡ
Chỉ có tôi, em hiểu mà thôi...
Cũng thời may tôi còn tỉnh táo
Chứ nếu không tôi đã nổi điên !
Tôi yêu em cuộc đời đều biết
Rồi cứ thế, em im lặng mãi
Tôi vô tư cứ thế chờ mong
Biết nói gì khi đã yêu em !
Yêu chân thật thề không đùa bởn...
Thề có Chúa-Chúa cười gượng gạo :
"Con yêu ai, con biết mình con..."
Thề có Phật-Phật cười tươi tắn :
"Con yêu ai, ta cũng chào thua..."
Thề có Chúa-Chúa cười gượng gạo :
"Con yêu ai, con biết mình con..."
Thề có Phật-Phật cười tươi tắn :
"Con yêu ai, ta cũng chào thua..."
Rồi cứ thế, thời gian trôi mãi
Em lặng im tôi lại nín thinh
Tình yêu ơi sao mà khổ thế !
Tôi yêu em, em mãi lặng im...
Tình cho đi sao em không nhận ?
Cứ vô tư và mãi lặng im
Tôi thì cứ thở than, than thở
Em có nghe có hiểu không người ?
Tôi bây giờ nghiêm túc vô cùng
Đã yêu em thì yêu đến chết
Trước khi quả tim tôi ngừng đập
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét