BỐN MÙA NHỚ THƯƠNG
Bốn mùa nhớ thương
Một bóng hình vẫn xa khuất ngàn xa...
Em bảo rằng :"em thương nhớ tôi !"
Thế sao em vẫn mãi lặng im...
Bốn mùa hiu hắt tôi mong đợi
Thầm lặng ngồi ôn kỷ niệm buồn...
Bao mùa xuân qua chờ đợi em
Mai-Đào nỡ rụng ngập hồn tôi
Kỷ niệm ngày xưa ta trao gửi
Cạn tỏ niềm riêng nửa cuộc đời...
Mùa hạ về, bừng cháy lửa yêu thương
Nắng mùa hạ sáng soi những nghĩ suy vớ vẩn !
Của một thời, tôi nói nhớ rồi lại quên
Em biết không ? người tôi nhớ, tôi yêu...
Mùa thu đến, bao mùa lá rụng
Em lìa xa tôi như chiếc lá xa cành
Trôi trôi mãi về phương trời vô định
Tôi không biết tìm em ở nơi đâu ?
Mùa đông về thấm lạnh cả hồn tôi
Đêm năm canh xao xác nổi mong chờ
Hồn vọng tưởng em về trong mộng mị
Cùng với tôi chia sẽ nổi niềm riêng...
Em bảo rằng :"em thương nhớ tôi !"
Thế tại sao em vẫn mãi lặng im...
Tôi chờ em trong lặng thầm thương nhớ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét