Thì thôi, quên một chuyện tình... Chôn vùi kỷ niệm yêu thương năm nào... Mùa thu, lá rụng xa cành... Phố xưa, ngõ nhõ phai dần nhớ nhung... Mùa thu, có nắng hanh vàng... Thu này, màu nắng không còn yêu thương...Mùa thu, dấu kín lòng em... Mùa thu nức nở, thở dài hằng đêm...
Thứ Năm, 3 tháng 10, 2019
Thứ Tư, 31 tháng 7, 2019
BÀI THƠ CÓ NHỮNG GIÂY PHÚT CHẠNH LÒNG
CÓ NHỮNG GIÂY PHÚT CHẠNH LÒNG
Ai cũng có những giây phút lao xao
Anh vẫn thế và em vẫn vậy
Biết nói làm sao khi tâm tư trăn trở
Khi gặp một người,
họ lại cho mình, một cảm nhận mến thương...
Ai cũng có những giây phút chông chênh
Anh vẫn vậy và em vẫn thế
Biết làm sao khi bỗng dưng quý mến
Chạnh nghĩ lòng mình sao lại mến thương
Mến rồi thương,
đều nằm trong tim, thở cùng nhịp thở...
Có những lúc bỗng nhiên trăn trở
Về một người, lòng đã mến thương
Mến một người,
nào đâu phải đã yêu thương
Dẩu biết vậy, nhưng làm sao khẳng định...
Có những người bỗng nhiên lo sợ
Vì một lần đã tan vỡ nợ duyên
Thương nhau rồi,
sao trong lòng vẫn lo sợ viễn vông
Rồi lại ngạy ngùng khi phải nói tiếng đã yêu...
Biết nói làm sao,
về những người đã đi qua cuộc đời mình
Vui cũng có mà buồn đau thì da diết
Thực và mộng hòa vào nhau lẩn lộn
Chia tay nhau, tim hằn sâu thêm một nổi đau...
Ai cũng có những giây phút chạnh lòng
Về một người mình đã yêu thương
Kỷ niệm ngày xưa không sao phai nhạt
Dù hiện tại bây giờ,
mình vẫn sống trong hạnh phúc
Tràn ngập yêu thương của một người...
Buổi tối, ngày 30 tháng 07 năm 2019
Thứ Tư, 17 tháng 7, 2019
BÀI THƠ LẦN TÌM VỀ LẠI CHỐN XƯA
BÀI THƠ LẦN TÌM VỀ LẠI CHỐN XƯA
Lần tìm về lại chốn xưa
Quanh co ngõ nhỏ, hàng tre rầm rì
Vầng trăng tròn trịa đêm rằm
Tháng giêng thề hẹn, một đời nhớ thương...
Chông chênh, chao đảo, ngả nghiêng
Vật vờ, khật khưởng, hồn vào hư không
Dương gian cõi tạm nhân sinh
Pháp tăng độ lượng kiếp người phù vân...
Bền bồng, gió thổi mây bay
Phiêu diêu chân bước qua cầu tử sinh
Hồn thèm bát cháo Mạnh bà
Cho quên bao nổi đắng cay dương trần...
Vật vờ ôm ấp vần thơ
Liêu xiêu lần bước tìm về chốn xưa
Hương trinh đẩm ướt lời thơ
Thoảng trong hơi gió lời ai hẹn thề...
Lần dò tìm lại lối xưa
Hoàng Anh vàng ngõ, cổng mờ rêu xanh
Thềm sân khắc dấu chân son
Dáng ai thoan thoát tưới hoa mỗi chiều...
Đèn vàng thao thức cùng trăng
Đêm khuya nhân ảnh từ hoang mộ về
Thướt tha dạo bước lên thềm
Khói sương lãng đãng gót hài trinh nguyên...
Ngả nghiêng uống rượu say mèm
Chìm sâu nổi nhớ, tận cùng yêu thương
Vần thơ gửi lại dương trần
Cho ai thương nhớ, cho ai hững hờ...
Buổi tối, ngày 17 tháng 07 năm 2019
NGUYỄN ANH KHANH
Ca khúc "MÂY NGÀN LỐI XƯA"
Thơ : Hoàng Cương Nhạc : Vũ Thành An
Tiếng hát : Tuấn Ngọc
Ca khúc "MÂY NGÀN LỐI XƯA"
Thơ : Hoàng Cương Nhạc : Vũ Thành An
Tiếng hát : Tuấn Ngọc
Thứ Ba, 25 tháng 6, 2019
BÀI THƠ MỚI ĐÂY ĐÃ MỘT ĐỜI NGƯỜI
MỚI ĐÂY ĐÃ MỘT ĐỜI NGƯỜI
"Tri âm, tri kỷ, bất tương thân"
Người đến trước, họ mang đi một nửa
Tôi người đến sau, xin nhận một đời em...
Trời sinh hạt bụi hóa thân
Đi vào nhân thế buồn vui kiếp người
Mới đây, đã một đời người
Rong rêu phũ kín tháng ngày quạnh hiu...
Một đời lận đận, long đong
Buồn vui chữ phận, đau cùng chữ danh
Chông chênh ngày tháng hắt hiu
Thành công, thất bại hằn sâu mắt buồn...
Đường trần muôn nẻo ngược xuôi
Nẻo nào dẩn lối tôi về chốn xưa
Ngọt ngào lời mẹ hát ru
Ca dao dổ giất bình yên đầu đời...
Nẻo nào đưa lối tôi về
Sân trường, áo trắng một thời mộng mơ
Có hoa nắng phũ vai mềm
Có anh chàng ngẩn ngơ tìm vần thơ...
Chiều nghiêng bóng ngả đường về
Dáng ai tha thướt vàng tươi váng chiều
Tình thơ e ấp, gợi mời
Lòng dường như đã... ngoài như ngạy ngùng...
Một đời trăn trở nợ duyên
Người đi, kẻ ở, ngọt ngào, đắng cay
Đêm nằm mơ tưởng hồng nhan
Câu thơ mời gọi trăng, sao, mây trời...
Mới đây, đã một đời người
Vui đùa mây gió, bạn cùng trăng sao
Tìm ngươi tri kỷ, tri âm
Giật mình mới biết chỉ là trong mơ...
Buổi trưa, ngày 25 tháng 06 năm 2019
NGUYỄN ANH KHANH
Ca khúc "CHIỀU HOANG"
Sáng tác : Phú Quang Tiếng hát : Ngọc Anh
Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2019
BÀI THƠ NGHE CON GỌI HAI TIẾNG BÁC ƠI
NGHE CON GỌI HAI TIẾNG BÁC ƠI
Con của em,
bé vẫn gọi anh bằng hai tiếng "bác ơi !"
Như lời anh một lần đã hứa :
"Bác sẽ mãi là... là bác của con thôi..."
Mái tóc rối đã thêm nhiều sợi bạc
Sợi bạc màu vì tóc nhớ thương
Ngày miên man, đêm về thương nhớ
Tình yêu anh dành cho mẹ con em...
Hồn dâng ngập một niềm vui kỳ lạ
Len vào từng mạch máu trong tim
Rồi ngấm sâu trong từng nhịp thở
Nuôi dưỡng tình yêu,
một kiếp này dành trọn cho hai mẹ con...
Con của em,
bé sẽ mãi gọi bằng hai tiếng "bác ơi !"
Lời bé gọi sao thân thương, trìu mến
Vâng, "Bác sẽ mãi là bác của con thôi !"
Có muôn vạn yêu thương từ ánh mắt
Mắt dường như thay lời muốn nói của em
Ánh nhìn nồng nàn, bao la trong biển nhớ
Từ sâu thẳm trong tim đến mở cửa tâm hồn...
Em nhìn anh, xao xuyến bồi hồi
Tình yêu em đong đầy trong thương nhớ
Dù là bác hay là cha của bé
Mẹ con em vẫn là mạch sống của đời anh...
Con của em,
bé vẫn gọi anh bằng hai tiếng "bác ơi !"
Anh đọc được từ đôi mắt trong veo của trẻ :
"Mẹ thương con và yêu bác biết dường nào..."
Buổi tối, ngày 13 tháng 01 năm 2019
Viết cho hai mẹ con em...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)