CHỜ NGƯỜI
Tình yêu không có phân vân
Tình yêu là đợi, là chờ được yêu!
Tình yêu võn vẹn hai phần
Tình thương, nổi nhớ dâng đầy lòng tôi
Bởi vì tôi đã yêu em
Tự tôi không hiểu yêu em chổ nào?
Nếu tôi hiểu được điều này
Thì thôi, có lẽ tôi chưa yêu người
Yêu người bởi cái sự đời
Tự nhiên run rủi cho tôi gặp người...
Thời gian đâu có ngắn dài
Khi con tim nói : "yêu rồi phải không!"
Rằng tôi lòng đã yêu rồi
Chả gì phải giấu, cần vì phải che...
Ai mà che chắn tình yêu
Quanh co, lẩn quẩn là chưa thật lòng
Còn người ngày cứ phân vân
Đêm dài thao thức làm chi hở trời!
Nếu yêu, thì cứ nói ra
Chuyện gì phải giấu, phải che hở người
Còn không, cứ nói thẳng ra :
"Rằng tôi chưa thể, chưa yêu được người!"
Nếu người không thể yêu tôi
Thì tôi vẫn vậy, vẫn yêu thương người
Đắng cay, chua chát đời thường
Tôi xin nhận lấy thay người tôi yêu
Ngọt ngào, hạnh phúc cuộc đời
Xin đời ban tặng cho người tôi yêu...
Đời thường yêu phải gần nhau
Đắm say hương vị ái ân ngọt ngào
Chung lo mái ấm gia đình
Chăm lo manh áo, bát cơm vẹn tròn...
Tôi không phũ nhận điều này
Đương nhiên tôi phải đời thường thế thôi!
Nhưng mà đến lúc đó chưa ?
Tôi đang chờ đợi một câu trả lời?
Tôi đi, tôi đến trước người
Và tôi sẽ đợi, sẽ chờ người thôi
Tình yêu không có phân vân
Tình yêu là đợi, là chờ được yêu!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét