SỎI ĐÁ CŨNG BIẾT SẦU
Cảm tác từ ca khúc "Phiến đá sầu" của Nhạc sĩ Diệu Hương.
"Trăm năm như ngàn năm, người cùng đá băn khoăn"
Từ ngày người đi bỏ mặc tôi
Ngày đêm biển nhớ ngập dâng sầu
Buồn đau ngập lối mòn xưa cũ
Hồn tôi chao đảo nổi nhớ thương.
"Mai em xa rời tôi
Còn ai cùng đi giữa đời
Mênh mông đây là đâu
Là biển vắng đêm thâu"...
Từ khi em quay mặt bước đi
Sỏi đá dường như cũng biết sầu!
Chơ vơ, lạnh lẽo hồn hiu quạnh
Hiu hắt tình tôi nổi chờ mong.
Sỏi đá nghìn năm vẫn lặng im
Chợt có linh hồn bởi vắng em
Hồn tôi bỗng hóa thành đá sỏi
Sỏi đá nghìn năm mãi yêu em.
"Em hỏi tôi phiến đá có tình yêu không
Em hỏi tôi phiến đá có linh hồn không
Linh hồn tôi nay là đá sỏi
Nhưng đá nằm khổ đau với tình yêu em"...
Người đi, sỏi đá biết thở dài
Cùng tôi tìm lại lối mòn xưa
Thiên đường khép cửa tình yêu lại
Ngày tháng buồn hiu đã gọi mời.
"Em hỏi tôi đá biết thở dài xa xôi
Em hỏi tôi đá có ngậm ngùi chia phôi
Em và tôi thiên đường mất rồi
Trên lối về mình tôi bước dài lê thê"...
Người đến đời tôi rồi lại đi!
Vô tình ta bước qua đời nhau
Hồn tôi hiu hắt theo ngày tháng
Xa vắng ngày dần vắng xa thêm.
Từ ngày người đi bỏ mặc tôi!
Quên lãng đường xưa ước hẹn thề
Đá phũ rêu xanh theo năm tháng
Sỏi đá sầu đau bởi nhớ thương.
Tôi vẫn là tôi hay là ai?
Đá sỏi sao còn mãi băn khoăn!
Trăm năm, ngàn năm sau đi nữa
Xin làm sỏi đá...bên đời quạnh hiu...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét