Powered By Blogger

Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2014

BÀI CHÙM THƠ CHO BÉ

CHÙM THƠ CHO BÉ
Chú mượn 3 bài thơ của nhà thơ Đặng Lệ Khánh gửi tặng cháu 
Lời thơ hồn nhiên nhưng lãng mạn và thật dễ thương
Cháu nhớ lời thơ và quên hết đi những kỷ niệm về Chú nhé...


Sài Gòn, ngày 22 tháng 02 năm 2014
Chú Nguyễn Anh Khanh


CHẢI TÓC
Không có lược, cháu bắt đền chú đó 
Tóc rối bời, lát nữa biết sao đây !
"Nếu người ta có hỏi bảo gió bay "
Lời chú dặn, nghe chừng ai tin hở ?


"Đừng giận hờn, nín đi cô cháu nhỏ 
lược đây rồi, đưa chú chải đầu cho..."
Mười ngón tay làm răng lược chưa so
Chú gỡ nhẹ tóc ân tình rối vội...


Giận chú lắm, ngày mai thôi chẳng tới
Mặc chú chờ, cho đáng tội hôm nay
Buông cháu ra, xin nới lõng vòng tay !
Đừng có thế, cháu không còn thương chú... 


Kỷ niệm đó chiều nay về giữa phố
Khi cháu nhìn có hai kẻ yêu nhau
Tà áo dài cô gái thoáng chút nhàu
Tóc buông xõa trên bờ vai rối nét...


Chuyện ngày xưa cháu coi tình chôn chết
Trong mộ tim làm nghĩa địa loang sầu
Chú phụ phàng cháu không giận chú đâu !
Dù vẫn khóc những lần thương nhớ chú...


Lần tình tự hôm nào xin trả đủ
Để chú làm hành lý tuổi trung niên
Để chú còn yêu nữa, chú yêu thêm !
Con gái đẹp của phố phường đô thị...


Cháu đã trót vương vào người nghiệp dĩ
Nên trọn đời phải dang dỡ yêu thương
Và chiều nay tóc cháu rối rất buồn !
Không có chú để bắt đền chú chải.. .


ĐÊM KHÔNG NGỦ
Cháu cũng không biết, bây giờ chú quên cả ?
Chuyện ngày xưa từ ước hẹn ban đầu
Chú trả về cho quá khứ dài sâu
Cháu tiếc nuối chuyện tình trong ngang trái...


Nửa đêm qua trở mình nghe tê tái ! 
Chú đâu rồi ? gió lạnh quá đi thôi
Cũng hình như có tiếng lá thông rơi
Ngoài sân vắng đọng màn sương lấp lánh...


Trăng đã lặn, đêm tối về cô quạnh
Cháu cô đơn tình ái cũng cô đơn 
Từ xa xôi nằm úp mặt khóc buồn
Đêm trở giấc nên đêm dài rưng rức...


Chú có nghe lòng cháu thổn thức ?
Chú có cười cháu si dại đam mê ?
Vâng tùy chú, cháu vẫn nhòe nước mắt 
Đêm thức giấc gối hồng hoen ướt lệ ...


Từ đó buồn, cháu buồn hơn như thế ! 
Chú vô tình hay tàn nhẫn chú ơi
Gió rét ghê cháu lạnh quá mất rồi 
Chăn chiếu đó, mà sao vô dụng quá...


Chú đừng giận, đừng hờn cháu chú nhá
Thơ dù điên, tình ý chẳng điêu đâu !
Tại cháu yêu vóc dáng phong trần
Người thi sĩ có mắt buồn vạn thuở...


Chú đã lớn cháu không còn bé bỏng
Nên có quyền cháu viết chuyện yêu đương 
Nhiều đam mê, nhiều khao khát trong hồn
Để duy nhất tặng người yêu ...của cháu !


YÊU THƯƠNG VÀ OÁN HỜN
Sài Gòn đẹp cho cháu nhiều kỷ niệm
Kỷ niệm buồn và bi đát chú ơi
Từng vòng tay, từng ánh mắt, đôi môi
Còn đọng vết trên hình hài cháu gái...


Thư chú hỏi bao giờ cháu trở lại ?
Để phố phường đô thị ngập yêu thương
Rất tái tê cháu nức nở trong hồn !
Rất đau đớn, cháu oán hờn chú lắm...


Càng oán chú, cháu càng yêu say đắm !
Càng giận hờn cháu lại thấy si mê
Vì yêu thương nên nước mắt ướt nhoè
Đêm trở giấc cô đơn ngàn gối lẻ...


Chú ăn cướp trọn linh hồn cháu bé !
Chú bạo tàn bóp vỡ trái tim thơ
Hẹn bao nhiêu rồi chú vẫn làm ngơ 
Tàn ác quá, một con người như chú...


Tại yêu chú nên những lần không ngủ
Mặt đối hình cháu nhớ chú vô biên
Chú biết không ? trời giá lạnh cao nguyên
Mà cháu phải những đêm dài thao thức...


Thu chú viết (cháu mang nhiều ngờ vực !)
"Đến bao giờ cháu trở lại thành đô ?"
Thôi chú ơi đừng nhắc chuyện ban sơ
Tội cháu lắm, tuổi đời chưa bạc tóc ....


Buổi tối ngày 21 tháng 02 năm 2014
Thơ Đặng Lệ Khánh


Ca khúc "TUỔI NGỌC"
Sáng tác : Phạm Duy     Tiếng hát : Thái Thảo



Thứ Năm, 20 tháng 2, 2014

BÀI THƠ GỢI NHỚ QUÊ HƯƠNG

GỢI NHỚ QUÊ HƯƠNG
Mến tặng em +Út. Huệ.̣ bài thơ "Gợi nhớ Quê hương".
Ở nơi xứ lạ quê người em nguôi được phần nào nổi nhớ quê nhà...

Quê hương trăm nhớ nghìn thương
Ru em vào giất mơ nơi xứ người...


Ca khúc "HÌNH BÓNG QUÊ NHÀ"
Tiếng hát : Phương Cẩm Ngọc - Giang Trường


Chiều buông, nắng nhạt ngoài hiên
Lặng nghe lời nhạc, thương em phương nào
Quê hương hai tiếng cội nguồn
Em tôi xa xứ, đêm ngày nhớ thương...


Buồn vương sợi khói lam chiều
Nhớ cơm mẹ nấu thơm mùi rạ khô
Trâu về gặm cỏ sau nhà
Đường thôn lúa trổ đòng đòng hai bên...


Cánh cò bay lượn, chao nghiêng
Cánh đồng vàng lúa, bù nhìn canh chim
Nhớ ơn hai đấng sinh thành
Mẹ cha một nắng, hai sương cả đời...


Em ngồi phơi tóc ngoài hiên 
Thơm hương bồ kết, tóc dài xỏa vai
Then thùa nghĩ chuyện lứa đôi
Giao duyên chỉ thắm, tơ hồng buộc đôi...


Quê hương thân thiết hai từ
Theo em từ dạo mẹ về với cha
Đêm nằm nghe khúc đồng dao
Tháng năm thơ ấu đi vào ca dao...


Nhớ anh đang ở quê nhà
Thương anh ngan ngát lòng em mỗi chiều
Nhớ hương bồ kết một thời
Bờ đê lộng gió, đôi ta hẹn hò...



Nhớ thương sau lủy tre làng
Mái tranh ngõ vắng, lao xao trưa hè
Nhớ sao gà gáy canh tàn
Gái trai lủ lượt kéo nhau ra đồng...


Nhớ sao mỗi độ trăng về
Sân nhà đập lúa, câu hò giao duyên
Nhớ sao ấm nước chè xanh
Mồ hôi nhể nhại vai anh lực điền...


Quê hương trăm nhớ, nghìn thương
Ru em vào giất mơ nơi xứ người...


Buổi chiều, ngày 20 tháng 02 năm 2014
Cảm xúc từ bài nhạc "Quê Nhà" của Nhạc sĩ Trần Tiến
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "QUÊ NHÀ"
Sáng tác : Trần Tiến     Tiếng hát : Trần Thu Hà

Thứ Tư, 19 tháng 2, 2014

BÀI THƠ NHỮNG MẢNH GHÉP

NHỮNG MẢNH GHÉP
Tôi đi tìm mảnh ghép tình yêu 
Những mảnh ghép muôn màu, muôn vẽ
Nằm rời rạc từ trong suy nghĩ
Của một thời tôi đã thương em...


Những mảnh ghép, nhớ, trông, chờ đợi !
Mang gam màu tím của nhớ thương
Tím ban mai, tím cả hoàng hôn
Tình day dứt nên hồn tím lịm...


Những mảnh ghép, thương yêu da diết !
Mang gam màu hồng của tình yêu
Tim hồng thắm, sắc màu yêu mến
Ở quanh anh, đâu cũng màu hồng...


Những mảnh ghép, hờn ghen vô cớ !
Mang gam màu u ám hoàng hôn
Lòng héo úa, màu đen tang tóc
Có đôi khi muốn liệm một cuộc tình...


Những mảnh ghép, giận hờn ích kỷ !
Mang gam màu xám sịt hắt hiu
Ngày suy tư, bóng dáng xa xăm
Đêm thao thức, trách hờn ma quỹ...


Những mảnh ghép, thương yêu chân thật !
Mang gam màu sáng nắng ban mai
Hồn vời vợi khi hoàng hôn đến
Ghép thành thơ, thành nhạc cho em...


Những mảnh ghép, từ miền quá khứ !
Mang gam màu trắng xám nhạt phai
Có gì đâu, anh phải nhớ thương !
Miền dĩ vãng, phai màu nhung nhớ...


Những mảnh ghép, đời thường rất đổi !
Trong lòng anh, ngày tháng trôi qua
Nên rất thực trong con người rất thật 
Về một thời, tôi biết yêu em...


Anh ghép lại, muôn ngàn mảnh ghép !
Một bức tranh trong sáng của tình yêu...


Sáng ngày 20 tháng 02 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "ANH CÒN YÊU EM"
Sáng tác : Anh Bằng     Tiếng hát : Nguyên Khang


Thứ Hai, 17 tháng 2, 2014

BÀI THƠ HOA DÃ QUỲ

  HOA DÃ QUỲ
Kỷ niệm Mùa hè năm 2013 
Ngày đầu tiên ta hò hẹn gặp nhau rồi em lên Phố núi vùng cao...

Em lên phố núi vùng cao
Anh về phố cũ tương tư nắng chiều
Quanh co dốc phũ sương mù
Dã Quỳ vàng ruộm đón chào nàng thơ...


Nàng thơ tạm biệt phố phường
Cao nguyên đất đỏ, sương giăng bụi mờ
Chiều êm, lặng ngắm Dã Quỳ
Màu vàng thương nhớ bóng hình người thơ...


Đường cao, nắng xế non chiều
Quanh co dốc núi, hút thung lủng ngàn
Dã Quỳ khoe sắc vàng tươi
Cành hoa lay gió đợi chờ người thương...


Nhớ về truyền thuyết xa xưa
Tình yêu son sắc của nàng H''limh
Thủy chung son sắc một lòng
K''lang chàng hởi, núi rừng yêu thương...  


Cuối nguồn con suối xa xưa
Nàng H''limh đã hy sinh đời mình
Hóa thân thành đóa Dã Quỳ
Ngàn năm hậu thế lưu truyền thủy chung...


Dã Quỳ trăm nhớ nghìn thương
Vàng tươi sắc thắm, tương tư nao lòng
Ngày đêm thương nhớ Dã Quỳ
Ước nguyền một kiếp nhớ hoa yêu người...


SỰ TÍCH HOA DÃ QUỲ

Chuyện kể rằng :
Ngày xửa ngày xưa, nơi buôn sóc nọ có chàng K”lang của núi rừng yêu tha thiết nàng H”limh của con suối. Ngày ngày chàng K”lang vào rừng săn bắt thú rừng còn nàng khéo léo dệt tấm chăn kiệu chồng (vì theo tục lệ của bộ tộc nàng con gái trước khi lấy chồng phải dệt một tấm chăn thật đẹp để mang về nhà chồng).

Rồi tối tối họ lại quây quần đốt lửa và múa hát cùng dân làng trong buôn. Cuộc sống vui vẻ hạnh phúc của họ cứ thế mà trôi đi.

Đến một ngày kia khi H”limh chờ hoài đến tối mà vẫn không thấy K”lang đi săn về, nàng lo lắng từ buôn sóc nàng đi tìm K”lang, nàng cứ đi, đi mãi đi hết mười mấy con suối, mười mấy ngọn núi rồi mà không thấy người yêu của mình đâu cả.

Trong lúc mệt quá nàng ngủ thiếp đi và trong giấc mơ nàng thấy K”lang gọi nàng và bảo nàng hãy đi thêm một con suối nữa sẽ gặp chàng ở đó. Nàng giật mình rồi đi tiếp đến cuối nguồn nàng nhìn thấy K”lang đang bị những tên hung ác của bộ tộc Lasiêng trói chặt. Nàng chạy lại ôm lấy chàng mặc cho những mũi tên, những ngọn giáo đâm vào da thịt. Mặc cho bao nhiêu đau đớn nàng vẫn quyết bảo vệ cho người yêu cho tới khi nàng bị trúng mũi tên độc cuối cùng của chàng La rihn con trai tộc trưởng Lasiêng.

Vì quá hờn ghen với tình yêu của H”limh dành cho k”lang chàng đã buông lơi mũi tên hận tình. Chàng cũng không ngờ người lãnh trọn mũi tên ngiệt ngã ấy lại là H”limh - người con gái mà chàng ngày đêm thương thầm trộm nhớ mà không được đáp lại tình cảm.

Từ đó cứ mỗi độ tháng mười nơi nàng H”limh chết lại nở ra một loài hoa có màu vàng rực. Người ta thường gọi là hoa Dã Quỳ. Cây hoa Dã quỳ rất dễ mọc và mọc rất nhanh những cánh hoa màu vàng tràn đấy sức sống mãnh liệt như tình yêu chung thủy.

(Sự tích được sưu tầm từ Internet)


Buổi trưa, ngày 18 tháng 02 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH


CON SÁO SANG SÔNG - NGUYỄN TẤT NHIÊN - VÕ TÁ HÂN - THANH LONG

Thứ Năm, 13 tháng 2, 2014

BÀI CHÙM THƠ VALENTINE

CHÙM THƠ NGÀY LỄ TÌNH NHÂN 2014
Mến tặng em +Thạch Thảo , chúc em có một ngày Valentine 
thật vui, thật đẹp và thật ngọt ngào nhé...


"Yêu và được yêu là một bản nhạc nghe mãi không chán..."


Chiều nghiêng, nắng ngả
Trên bờ vai gầy
Thương ai buồn tủi
Xuân về quạnh hiu... 

"Tình yêu là sự rung cảm của một tâm hồn 
khi gặp một tâm hồn đồng điệu, 
sự hòa nhịp của hai trái tim..."


Tôi ngồi thương nhớ
Dáng ai mùa xuân
Gió mây gửi giúp
Tình tôi đến người...

"Từ khi em đến với cuộc đời tôi, 
trái tim tôi nó không còn đập mà nó đang hát tình ca..."


Xuân về quanh tôi
Đào-Mai nỡ nụ
Tình xuân dào dạt
Hương xuân tặng người...

"Không có tình yêu vĩnh cửu 
mà chỉ có những giây phút vĩnh cửu của tình yêu..."


Dáng ai thanh mảnh
Đường chiều nắng phai
Phất phơ tà áo
Gió chiều mơn man...

"Người ta chỉ có thể chinh phục 
được người phụ nữ bằng tấm lòng chân thật mà thôi..."
(Danh ngôn)


Nhớ sao là nhớ !
Ngấn cổ cao tròn...
Buộc đôi bím tóc
Hồn tôi ngất ngây...

"Không có gì cao thượng 
hơn tình yêu nằm trong những trái tim trong sáng..." 
(Ngạn ngữ Pháp)


Thương người hiu quạnh
Một thân một mình
Âm thầm lặng lẽ
Chao nghiêng cùng đời...

"Biểu hiện đầu tiên của tình yêu chân thật 
ở người con trai là sự rụt rè, còn ở người con gái là sự táo bạo..."
(Victor Hugo)


Đời tôi còn lại
Một nửa tình yêu
Trao người trọn vẹn
Tình tôi một đời...

"Định nghĩa tiếng yêu thật là giản dị. 
Nó là sự hòa hợp giữa hai tâm hồn nam nữ..."


Đường đời phía trước
Còn lắm gian nan
Yên lòng người nhé
Tôi đi cùng người...

"Tình yêu trong xa cách ví như ngọn lửa trong gió. 
Gió thổi tắt ngọn lửa nhỏ và thổi bùng ngọn lửa lớn..."
(Bussy Rebutin)



Người vững niềm tin
Vật đổi sao dời
Bên người vẫn có
Bóng hình của tôi...

"Tôi yêu hoa không phải vì đường cong tuyệt mĩ. 
Tôi yêu hoa là vì hoa là ngôn ngữ của tình yêu..."


Trời đã sinh tôi
Một kiếp nhân sinh
Sống không hổ thẹn !
Thác còn vấn vương...

"Tình yêu có những lý lẽ riêng của nó mà không làm sao hiểu được..."
(Passcal)


Ước nguyện đời tôi
Được lo cho người...
Mai về cát bụi
Cõi lòng thảnh thơi...

"Những điều tuyệt vời nhất trong cuộc sống 
không phải là những gì bạn giữ mà là những thứ bạn cho đi. 
Đó là nụ cười, nụ hôn và tình yêu..."


Buổi trưa, ngày 14 tháng 02 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH