Powered By Blogger

Thứ Tư, 8 tháng 1, 2014

BÀI THƠ ANH CÒN NỢ EM

ANH CÒN NỢ EM

Suốt cuộc đời này, anh vẫn còn nợ em...


Anh còn nợ em
Một mối tình đầu
Cho anh từ dạo
Phượng hồng nỡ hoa...


Anh còn nợ em
Vòng tay âu yếm
Hạnh phúc ấm êm
Đôi tim nồng thắm...


Anh còn nợ em
Mỗi buổi chiều về
Mái nhà êm ấm
Của hai lứa đôi...


Anh còn nợ em
Đôi bóng đường dài
Nhưng anh đi mãi
Làm em âu sầu...


Anh còn nợ em
Cuộc đời phiêu lãng
Trôi theo tháng ngày
Cơn mê tình ái...


Anh còn nợ em
Bạc nữa mái đầu
Ngày vui trọn vẹn
Trên đầu ngón tay...


Anh còn nợ em
Giất ngủ nhọc nhằn
Lo toan vất vả
Đắng cay cuộc đời...


Anh còn nợ em
Một mối tình son
Cho anh từ dạo 
Lớn lên làm người...


Anh còn nợ em
Đau thương sầu khổ
In vết chân chim
Hằn trên mắt buồn...


Anh xin trả nợ 
Cho em đời anh
Một đời phiêu lãng 
Bên em trọn đời...


Ngày 14 tháng 06 năm 2011
NGUYỄN ANH KHANH

BÀI THƠ CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY

CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY
Tình yêu võn vẹn hai phần
Tình thương, nổi nhớ dâng đầy trong tôi
Bởi vì tôi đã yêu em 
Tự tôi không hiểu yêu em chổ nào ?


Nếu tôi hiểu được điều này 
Thì thôi, có lẽ tôi chưa yêu người
Yêu người bởi cái sự đời 
Tự nhiên run rủi cho tôi gặp người
Thời gian đâu có ngắn dài 
Khi con tim nói : "yêu rồi phải không !"


Rằng tôi lòng đã yêu rồi 
Chả gì phải giấu, cần vì phải che
Ai mà che chắn tình yêu 
Quanh co, lẩn quẩn là chưa thật lòng... 


Còn người ngày cứ phân vân 
Đêm dài thao thức làm chi hở trời ! 
Nếu yêu, thì cứ nói ra 
Chuyện gì phải giấu, phải che hở người 
Còn không, cứ nói thẳng ra 
Rằng tôi chưa thể, chưa yêu được người... 


Nếu người không thể yêu tôi 
Thì tôi vẫn vậy, vẫn yêu thương người 
Đắng cay, chua chát của đời 
Tôi xin nhận lấy thay người tôi yêu 
Ngọt ngào, hạnh phúc của đời 
Xin đời ban tặng cho người tôi yêu... 


Đời thường yêu phải gần nhau 
Đắm say hương vị ái ân ngọt ngào 
Chung lo mái ấm gia đình 
Chăm lo manh áo, bát cơm vẹn tròn...


Tôi không phũ nhận điều này ! 
Đương nhiên tôi phải đời thường thế thôi
Nhưng mà đến lúc đó chưa ! 
Tôi đang chờ đợi một câu trả lời... 


Tôi đi, tôi đến trước người 
Và tôi sẽ đợi, sẽ chờ người thôi... 
Tình yêu không có phân vân 
Tình yêu là đợi, là chờ được yêu... 


Ngày 07 tháng 10 năm 2013
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "NIỆM KHÚC CUỐI"
Nhạc : Ngô Thụy Miên     Tiếng hát : Lê Hiếu

BÀI THƠ HUYỆT MỘ SẦU

HUYỆT MỘ SẦU
Âm vang giọng nói từ huyệt mộ
Quyến rũ hồn tôi từ lúc nào
Hư hư, thật thật như ma quỹ !
Làm tôi ảo mộng một tình yêu...


Ca khúc TA YÊU EM LẦM LỠ
Tiếng hát : Phạm Duy Quang


Đã dặn lòng quên, lại nhớ hoài ! 
Dáng người hư ảo giữa khói sương 
Chiều mưa ướt đẩm thân gầy rc  
Lạnh cả hồn tôi, em biết không ? 


Giữa cõi không gian mờ nhân ảnh 
Bóng em ẩn hiện lúc đêm về 
Em như hồn phách từ kiếp trước ! 
Khuya lạnh hơi sương lại tr về... 


Thoảng trong tiếng gió lời than thở 
Huyển hoặc hồn tôi nổi u sầu 
Tôi tự mang thân vào huyệt mộ ! 
Địa ngục buồn thương đã đón chào... 


Bóng em ẩn hiện đêm thanh vắng 
Thướt tha, thanh thoát đến rợn người 
Khóe mắt, bờ môi như vẩy gọi ! 
Hồn tôi ngây dại mộng yêu thương... 


Âm vang giọng nói từ huyệt mộ  
Quyến rủ hồn tôi tự lúc nào 
Hư hư, thật thật như ma quỷ ! 
Làm tôi ảo mộng một tình yêu... 


Thôi nhé, yêu thương hãy trở về  
Nằm trong huyệt mộ của tình thơ
Để đêm đừng khiến tôi mơ mộng 
Vọng tưởng tình yêu một kiếp này... 


Tối ngày 07 tháng 10 năm 2013
Trời se se lạnh... 
NGUYỄN ANH KHANH 


Ca khúc "CHO ĐẾN CUỐI CUỘC ĐỜI"
Sáng tác : Trúc Hồ     Tiếng hát : Quốc Khanh - Hồ Hoàng Yến



BÀI THƠ MƯA NẮNG GIAO HÒA

MƯA NẮNG GIAO HÒA
Mừng Sinh Nhật Em ngày 31 tháng 10 năm 2013


Trời và đất giao hòa 
Giữa hai mùa mưa nắng
Mưa bịn rịn chia tay 
Trao những hạt mưa nhỏ 
Cho vạt nắng cuối ngày... 


Chuyện của anh và em  
Tình yêu và nổi nhớ... 
Ngày tháng như dầy thêm 
Nổi yêu thương thầm lặng... 


Không một phút nào quên  
Dáng ai gầy phương ấy... 
Tóc rẽ ràng bím đôi 
Cổ cao, ngấn no tròn... 


Muốn hôn em một lần 
Nụ hôn của ngày xưa... 
Hôn vụng về lên trán  
Tóc mây xỏa mênh mang 
Vướng qua cặp kiếng dầy... 


Muốn ôm em một lần  
Khao khát nổi chờ mong... 
Tình yêu và xúc cảm
Dâng trọn vẹn một lần... 


Anh xin được một lần  
Yêu thương em trọn vẹn... 
Cho đất trời ngừng lại 
Mưa và nắng giao hòa... 


Sáng ngày 30 tháng 10 năm 2013

Mừng Sinh Nhật Em

NGUYỄN ANH KHANH


Thứ Ba, 7 tháng 1, 2014

BÀI THƠ BÔNG HỒNG ĐỎ, MỘT TRĂM LẦN NỮA NHÉ CỦA ĐẶNG KIM CÔN


BÔNG HỒNG ĐỎ, 
MỘT TRĂM LẦN NỮA NHÉ
Nhà thơ Đặng Kim Côn



Sáng nay con tự cài lên áo
Một bông hồng đỏ nhoẻn môi tươi...
Để thấy giữa ngàn năm huyền ảo
Còn ngọt tim con tiếng mẹ cười...


Lá vàng thu, bàn tay nào ngăn gió
Heo may là giọt nắng sớm mai kia...
Con muốn giữ lá thôi không vàng nữa
Đông sẽ qua, tuổi mẹ lại xuân về...


Không dám nghĩ, một điều rồi mai đó…
Mẹ, mẹ ơi, cánh lá trăm năm...
Bông hồng đỏ, sẽ trăm lần nữa nhé
Mắt mẹ sáng hơn tháng Bảy trăng rằm...


Từng mạch máu chảy trên hoa hồng đỏ
Nối từ tim mẹ hóa đời con...
Mẹ lội giữa những mồ hôi và lệ
Chân mẹ ơi, thương quá những con đường...


Để mẹ cười trên nụ hồng không tuổi
Trong tim con, trên ngực áo theo đời...
Lỡ rồi mẹ không còn nghe con nói
Ngàn lời hơn, cũng chỉ mặn lòng thôi... 



Tối ngày 07 tháng 01 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH 
(Sưu tầm)



Thứ Hai, 6 tháng 1, 2014

BÀI THƠ Ở NƠI ANH BIẾT LÀM THƠ

Ở NƠI ANH BIẾT LÀM THƠ
Vần thơ một thuở xa xưa
Tặng em để nhớ một thời người thơ...


Mời em, dạo bước cùng anh
Về thăm chốn cũ một thời ngây thơ
Ba gian, mái ngói nhà xưa
Rêu xanh phũ kín, nhuộm màu thời gian...


Hàng cau trồng phía sau nhà
Tháng năm hoà quyện đi vào ca dao
Thủy chung son sắc một lòng
Nhớ về nguồn cội, công ơn sinh thành...


Bên hiên, mẹ thức thâu đêm
Hát ru anh ngủ vần thơ đầu đời :
"Ầu ơ, con ngủ cho ngoan
mẹ còn đi bán đường xa chưa về..."


Cha anh làm phụ thợ hồ
Chiều về dạy dỗ biết bao nhiêu điều
Lời cha dạy bảo thưở nào
Chữ nhân, chữ nghĩa anh nguyền khắc ghi...


Cha trồng hoa trước sân nhà
Cụm hoa Chiều Tím đến nay vẫn còn
Hương thơm hoa Bưởi, hoa Lài
Chiều chiều đun nước pha trà mời cha...


Hồn thơ bay bỗng tháng năm
Hòa vào nổi nhớ, niềm thương dạt dào
Nên anh mới biết làm thơ
Vần thơ hòa quyện, đưa em về nguồn...


Đưa em về cội nguồn anh
Ở nơi anh biết làm thơ đến giờ
Đưa em thăm lại nhà anh
Nơi anh đã sống, lớn lên làm người...


Bây giờ, anh vẫn làm thơ
Cho em nổi nhớ, niềm thương một đời
Nay dù anh đã lớn khôn
Biết thương, vẫn nhớ cội nguồn và em...


Mời em, cất bước cùng anh
Đưa em về chốn vần thơ nên người
Mời em, ở lại với anh
Ở nơi anh biết làm thơ đến giờ...


Buổi sáng, ngày 07 tháng 01 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH