Powered By Blogger

Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014

BÀI THƠ ĐỢI CHỜ NHAU

ĐỢI CHỜ NHAU
Chờ em chờ đến bao giờ...


Anh đã chờ em vẫn đợi em
Tình ơi ! sao vẫn thức trong lòng...
Tháng ngày thấm thoát trôi qua mãi
Anh vẫn yêu thương vẫn đợi chờ...


Thước nào đo chiều dài nổi nhớ ?
Đo chiều sâu tình cảm thương yêu...
Chỉ có những yêu thương chân thật
Mới vượt qua khoảng cách đợi chờ...


Thời gian dẩu bào mòn thân xác
Vết chân chim khóe mắt hằn sâu
Tóc có thể phai màu mưa nắng
Trán đậm thêm vì những nếp nhăn...


Em có thể nhạt phai hương sắc !
Thân hao gầy vì nổi nhớ thương
Khóe mắt đợm nổi buồn xa vắng
Bởi yêu thương nặng trỉu trong lòng...


Anh có thể già hơn trước tuổi !
Nhiều lo toan nên tóc bạc thêm
Thân vốn gầy, nay lại gầy thêm 
Bởi những nổi ưu tư, vất vả...


Ta sẽ đợi chờ nhau em nhé !
Rồi anh-em mãi mãi gần nhau...
Tình sâu đậm nên tình nồng thắm
Bởi tháng ngày ta đợi chờ nhau...


Ngày 31 tháng 07 năm 2014
Buổi chiều trời mưa...nhớ ai da diết...
NGUYỄN ANH KHANH


Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2014

BÀI THƠ CHỈ NHỚ EM THÔI ĐÃ ẤM LÒNG

CHỈ NHỚ EM THÔI ĐÃ ẤM LÒNG
Cảm xúc từ bài thơ "Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời"
của nhà thơ Du Tử Lê


Ca khúc "CHỈ NHỚ NGƯỜI THÔI ĐỦ HẾT ĐỜI"
Thơ : Du Tử Lê     Nhạc : Trần Duy Đức     Tiếng hát : Lê Quyên


Chỉ nhớ em thôi đã ấm lòng
Chim bay về tổ mỗi hoàng hôn
Nắng chiều vời vợi màu thương nhớ
Vóc dáng người yêu ở phương xa...


Chỉ nhớ em thôi đã ấm lòng
Đêm về chăn gối thiếu hơi em
Dường như có tiếng ai bước khẻ
Bóng dáng người yêu đến bên thềm...


Chỉ nhớ em thôi đã ấm lòng
Đêm về mơ giất mộng đào nguyên
Hóa thân Từ Thức trong tích cũ
Ái ân, say đắm với Giáng Hương... 


Chỉ nhớ em thôi đã ấm lòng
Vần thơ, điệu nhạc tỏ niềm riêng
Gửi người duyên phận trong tiền kiếp
Kiếp này định số đã an bày...


Chỉ nhớ em thôi đã ấm lòng
Chim bay về tổ ngập thương yêu
Dòng sông thương nhớ xuôi về biển
Bờ biển nhớ thương đợi sóng về...


Chỉ nhớ em thôi đã ấm lòng
Na đời vương vấn nợ hồng nhan
Một k làm thơ, say mê nhạc
Đường đời phiêu lãng, biết dừng chân...


Buổi tối ngày 27 tháng 07 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH



Ca khúc "MUÔN ĐỜI CHỈ YÊU NGƯỜI THÔI"
Sáng tác : Song Ngọc     Tiếng hát : Tuấn Ngọc


Thứ Sáu, 25 tháng 7, 2014

BÀI THƠ NGƯỜI VỀ TỪ CÕI TRĂM NĂM

NGƯỜI VỀ TỪ CÕI TRĂM NĂM
"Người từ vô tận tái sinh
Đi qua trần thế mang tình nhân gian
Trăm năm tao ngộ một giờ
Tình thương vô tận bất ngờ tái sinh"
(Thơ Bùi Giáng)


Người về từ cõi trăm năm
Mang theo duyên nợ, tiền căn kiếp nào
Gặp tôi giữa chốn hồng trần
Gieo lòng thương nhớ, yêu thương muộn màng...


Ông tơ, bà Nguyệt se duyên 
Kiếp xưa không trọn, kiếp này vương mang...
Trần gian thời khắc an bày 
 Gặp nhau nối lại mối tình xa xưa...


Người mang một mảnh hình hài
Thướt tha tơ liểu rũ buông bên hồ
Mắt nhìn đằm thắm yêu thương
Môi lơi giọng nói, sẽ sàng yêu thương...


Tôi từ một dạo gặp người
Nhớ người đến nổi không quên được người !
Thương người hơn bản thân tôi
Yêu người như thể mới yêu lần đầu !


Tôi từ một dạo gặp người 
Hồn tôi trẻ lại, tình tôi dâng đầy...
Tái sinh một mối nợ duyên
Mở lòng tôi đón chờ người trăm năm...


Người về từ cõi trăm năm
Chờ tôi người đã chờ trăm năm rồi !
Tình duyên trời đã an bày
Tôi chờ người đã có trăm năm rồi ! 


Buổi sáng ngày 25 tháng 07 năm 2014
Cảm tác từ lời thơ Bùi Giáng
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "TẠ TÌNH"
Sáng tác : Hoàng Thi Thơ    Tiếng hát : Trần Thái Hòa - Ngọc Anh


BÀI THƠ TÓC EM GIỜ ĐÃ PHAI MÀU

TÓC EM GIỜ ĐÃ PHAI MÀU
Những sợi tóc phai màu vì tình yêu chung thủy
Cho riêng anh, duy nhất chỉ mình anh...


Bất chợt, anh nhìn em !
Mái tóc mượt dài của một thời con gái
Trong thơ anh là dòng suối tóc
Thả ngang bờ vai, hờ hững đợi chờ...


Dòng suối tóc mượt dài ngày xưa
Thời gian đã nhuộm màu sương khói...
Tóc phai màu vì yêu anh trước sau một mực !
Tóc phai màu vì lo lắng cho anh
Trước những gian lao, nghiệt ngả của đường đời...


Tóc phai màu bởi những lo âu, phiền muộn
Những lúc anh vô tình làm khổ thân em...
Tóc phai màu vì những đêm dài cô đơn, hiu quạnh
Những lúc anh đi xa chưa thể quay về...


Anh hôn kh lên mái tóc em
Nghe thoang thoảng hương thơm thời con gái
Ngày xưa cơn gió vô tình thổi tung làn tóc
Vướng nhẹ mắt anh qua cặp kính dầy...


Anh vuốt nhẹ lên mái tóc em
Đêm dài thêm vì tình yêu vẩy gọi
Đêm dịu dàng say đắm bên nhau...
Hồn ngụp lặn trong dòng suối tóc
Cảm xúc trào dâng, rạo rực trong lòng...


Những sợi tóc phai màu vì tình yêu chung thủy
Cho riêng anh, duy nhất ch mình anh...


Buổi trưa ngày 25 tháng 07 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH

Thứ Tư, 23 tháng 7, 2014

BÀI THƠ ƠN CHA NGHĨA MẸ

ƠN CHA NGHĨA MẸ  
Cho dù dốc hết hồn thơ
Cũng không tả hết công lao mẹ hiền
Lời thơ dẩu viết cạn nguồn
Vẫn không kể hết công ơn cha già...


Đêm nằm, nghe bánh xe lăn
Lua khua, lọc cọc ngở như cha về
Nhịp chuông xe ngựa leng keng  
Đường thôn trăng lặn, tiếng gà gáy vang...


Mồ hôi thấm ướt lưng trần
Sương đêm se lạnh, xác thân hao mòn
Mồ hôi đổi lấy bát cơm
Nuôi đàn con trẻ lớn lên thành người...


Đời cha bao nổi nhọc nhằn
Sớm hôm, khuya tối, nắng mưa dãi dầu
Chỉ mong con trẻ lớn khôn
Thành người hữu dụng, cuộc đời ấm no...


Mẹ vừa khêu sáng ngọn đèn
Lui cui nhuốm lữa nấu nồi cháo tươi
Cho con lót dạ sớm mai
Mẹ còn nhóm chợ hừng đông kẻo tàn...


Mớ rau, củ quả qua ngày
Một thân cơ cực vì con, vì chồng
Mắt thâm quầng bởi gian lao
Ánh nhìn vẫn sáng, ngời ngời tình thương...


Gian nan, lận đận thân gầy
Nuôi đàn con nhỏ như bầy cò non
Cái ăn, cái mặc qua ngày
Cho con cái chữ, mai sau nên người...


Cho dù dốc hết hồn thơ
Cũng không tả hết công lao mẹ hiền
Lời thơ dẩu viết cạn nguồn
Vẫn không kể hết công ơn cha già...


Nguyện cầu hai đấng sinh thành
An nhiên hưởng lạc nơi miền cỏ hoa
Nghiệp căn viên mãn cõi trần
Hồn về cõi Phật, thiên đường vô ưu... 


Buổi chiều ngày 23 tháng 07 năm 2014
Nhà cổ Gia tộc một buổi chiều...
NGUYỄN ANH KHANH


Thứ Ba, 22 tháng 7, 2014

BÀI THƠ NGÀY GIỔ NHỚ MẸ

NGÀY GIỔ NHỚ MẸ
Ngày 24 tháng 07 năm 2014 
(ngày 28 tháng 06 năm 2014 AL)



Ca khúc "LÒNG MẸ"
Sáng tác : Y Vân      Trình bày : Hương Lan



Chiều xuống, tôi về bên nhà cổ
Đốt nén nhang thơm nhớ mẹ hiền
Khói hương lan tỏa miền ký ức
Thấp thoáng đâu đây, bóng mẹ già...



Thấm thoát từ ngày mẹ đi xa
Đến nay vừa độ một năm tròn
Ảnh mẹ nhìn con buồn vời vợi
Lòng con thương nhớ quá mẹ ơi... 



Cánh võng dù xưa bên hiên cũ
Thời gian sờn, rách đã lâu rồi
Con mang vá lại trông như mới
Đêm nằm, văng vẳng điệu hát ru...



Chiếc áo ngày xưa mẹ thường mặc
Đậm màu tím sẩm của thương yêu
Ngày ngày con vẫn hôn ve vuốt
Thoang thoảng làn hơi của mẹ hiền...


Chiếc giường của mẹ còn lưu giữ
Thỉnh thoảng con nằm đỡ nhớ thương
Nhiều đêm mộng tưởng như còn mẹ
Thao thức trông con, đợi con về...



Chái bếp bên hiên vắng bóng người
Bếp buồn, tro nhớ khói chiều buông
Vẫn còn nguyên vẹn trong tiềm thức
Chỉ thiếu mẹ không nấu cơm chiều...



Chiều phũ khói sương mờ nhân ảnh
Tỉnh lặng vườn xưa vắng bóng người
Mơ hồ trong cảnh xa xưa cũ
Thấp thoáng mẹ tôi đã trở về...



Chiều ngày 22 tháng 07 năm 2014
Nhà cổ Gia tộc một buổi chiều
NGUYỄN ANH KHANH