Powered By Blogger

Thứ Năm, 4 tháng 6, 2015

BÀI THƠ THƠ TỪ ĐÂU CÓ

THƠ TỪ ĐÂU CÓ
Em hỏi anh, thơ từ đâu có ?
Thơ có từ ngày tháng xa em...


Em hỏi anh, thơ từ đâu có ?
Buồn mênh mang như vạt nắng chiều
Ngọt ngào như mía đường đầu vụ
Ngát hương thơm hoa Bưởi nồng nàn...


Thơ từ dạo hồn anh thức tỉnh 
Biết yêu thương, chung thủy một người
Nhớ kỷ niệm yêu người hiện tại 
Biết nhớ thương trông đợi một người...


Thơ bay bỗng dần theo năm tháng
Lời dịu dàng, tha thiết nhớ thương
Vần mơn man lọn tóc bím đôi !
Hồn sâu lắng thương người đã gặp...


Thơ hòa nhịp con tim vẩy gọi
Tình yêu ơi sao đến muộn màng
Từ kiếp trước gần nhau không được !
Nên kiếp này ta phải có nhau... 


Em hỏi anh, thơ từ đâu có ?
Từ nhớ em da diết trong lòng
Ngày cứ ngở em về đầu ngõ 
Đêm chiêm bao hội ngộ tương phùng...


Thơ từ dạo nhớ em dáng mõng 
Đường thân quen hai buổi đến trường
Tà áo dài thướt tha theo gió
Tóc bím đôi buông thả vai gầy...


Thơ bay bỗng theo vầng mây trắng
Gửi nhớ thương lên mắt ưu sầu
Anh nhờ gió lau khô dòng lệ 
Miệng sẽ sàng, thương mãi người ơi... 


Thơ hòa nhịp đôi tim tìm lại 
Ngày tháng dài ta đã cách xa
Bao suy nghĩ vẩn vơ, trăn trở !
Xoáy mòn đi hạnh phúc nửa đời...


Em hỏi anh, thơ từ đâu có ?
Thơ có từ ngày tháng xa em...


Buổi chiều, ngày 04 tháng 06 năm 2015
(Hình ảnh hoa Lá Cỏ)
NGUYỄN ANH KHANH

Thứ Năm, 28 tháng 5, 2015

BÀI THƠ BUỔI CHIỀU NGHE TIẾNG ĐÀN BẦU

BUỔI CHIỀU NGHE TIẾNG ĐÀN BẦU
Đàn bầu thánh thoát ngân vang
Gợi tôi nhớ lại bóng hình người xưa
Âm vang cung điệu réo von
Gọi tôi trở lại tìm người tôi thương...


Ca khúc "BÌM BỊP KÊU CHIỀU"
Sáng tác : Minh Vy    Tiếng hát : Cẩm Ly


Lục bình trôi, hoa tím ngày xưa
Em chưa có chồng mà nên dạ thương anh...
Dòng sông trôi, đêm vắng đò đưa
Hoa kia héo tàn sao nỡ đành xa em...

Bìm bịp kêu, con nước về đây
Ai buông tiếng đàn sầu cho dạ em đau
Đàn ai buông, xê cống xàng xê
Trăng non cũng buồn cho nỗi buồn đêm nay...

Thầm gọi cố nhân, biền biệt đã lâu
Bao năm vẫn đợi, anh về quê hương
Gió về phương Nam, nhắn cho đôi lời
Cung thương cung oán em buồn anh ơi...

Bìm bịp đã kêu, giờ này nước lên
Ai gieo rắc mạ, be bờ ruộng xa...
Nước ròng lên cao, bởi mưa trong lòng
Hoa thơm ong bướm, anh đành quên em...








Chiều về nghe tiếng đàn bầu
Âm vang thánh thoát sầu dâng ngập lòng
Thương ai lận đận, long đong 
Đường đời đơn chiếc, một thân, một mình...


Buồn trông vời vợi mây chiều
Giăng giăng nổi nhớ người nơi phương trời
Nhớ ai trong dạ bồi hồi 
Thương ai lủi thủi, nắng mưa dãi dầu...


Buồn nghe gió thổi ngoài hiên
Ngở như tiếng nói yêu thương thì thầm...
Rầu rầu một nổi nhớ thương 
Dào dào lại nhớ dáng ai năm nào...


Cung sầu lai láng niềm riêng
Phải chăng phận bạc, má hồng là đây ?
Một thân, một bóng đêm dài
Tìm ai chia sẽ nổi niềm đắng cay...


Cung thương nức nở, ngậm ngùi
Thương người sâu nặng, biết không hở người !
Tình ơi, ôm mối sầu vương 
Người ơi, người vẫn cách xa muôn trùng...


Tỉ tê, réo rắt tiếng đàn 
Nhớ về miền đất quê hương của người
Dòng sông Thương nhớ dâng đầy
Bên bồi, bên lở, hai bên ngậm ngùi...


Xé mây, gạt gió tìm người 
Cung sầu mở ngỏ, cung thương tìm về
Cung vui ngày tháng mặn nồng 
Hong khô dòng lệ mắt ai đợi chờ...


Đàn bầu thánh thoát ngân vang
Gợi tôi nhớ lại bóng hình người xưa
Âm vang cung điệu réo von
Gọi tôi trở lại tìm người tôi thương...


Buổi chiều, ngày 28 tháng 05 năm 2015
(Hình ảnh hoa Bìm Bìm)
NGUYỄN ANH KHANH


"LIÊN KHÚC HÒA TẤU ĐÀN BẦU HAY NHẤT"

Thứ Hai, 25 tháng 5, 2015

BÀI THƠ BỞI VÌ EM RẤT THẬT ĐỜI THƯỜNG

BỞI VÌ EM RẤT THẬT ĐỜI THƯỜNG

Ta cần em như cần hơi thở 
Cho đời ta ngày tháng xế chiều
Ta yêu em nồng nàn, sâu đậm 
Bởi vì em, rất thật đời thường...




Ta gặp em ở giữa đời thường
Đời rất thực nên em rất thật
Em mảnh mai, dịu mềm lá cỏ
Ta bên em một gả tội đồ...



Em dịu dàng, hồn ta ngây ngất 
Ánh mắt em thánh nữ giữa đời
Ta run rẩy, tội đồ một kiếp !
Sợ yêu em, vấy bẩn đời em...



Ta nghiêng ngả giữa đời chao đảo 
Mưu lợi danh trên sự dối gian
Ta yêu em thành tâm sám hối 
Bởi vì em thánh thiện vô cùng...



Ta từ đó yêu em vô hạn 
Khi em buồn, ta muốn nổi điên !
Giọt nước mắt gột hồn ta sạch 
Đưa ta về một thưở hồn nhiên...



Ta chao đảo giữa đời bão lũ 
Đầu óc ta đầy rẩy mưu toan
Đứng trước em ta như sửng sốt !
Vì đời ta tội lỗi ngút ngàn...



Ta từ đó yêu em vô hạn 
Khi em vui ta hát tình ca
Hồn thanh thoát, tâm tư nhẹ nhỏm 
Trở về ta tốt đẹp thuở nào...



Rồi từ đó hồn thơ bay bỗng 
Tứ thơ v mỗi buổi chiều buông
Lời dịu dàng, ngọt ngào, đằm thắm 
Vần dịu êm như liểu bên hồ...



Ta cần em như cần hơi thở 
Cho đời ta ngày tháng xế chiều
Ta yêu em nồng nàn, sâu đậm
Bởi vì em, rất thật đời thường...



Buổi tối, ngày 25 tháng 05 năm 2015
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "TRONG TAY THÁNH NỮ CÓ ĐỜI TÔI"
Thơ : Du Tử Lê    Nhạc : Hoàng Thanh Tâm    Tiếng hát : Tuấn Anh


Thứ Bảy, 23 tháng 5, 2015

BÀI THƠ VỀ THÔI BÊN BÓNG PHẬT ĐÀI

VỀ THÔI BÊN BÓNG PHẬT ĐÀI
Trăm năm trước thì ta chưa có 
Trăm năm sau ta có cũng như không...
Cuộc đời sắc sắc, không không 
Còn chăng chỉ một tấm lòng mà thôi...
(Thư pháp)



Chuông thức tỉnh bến bờ giác ngộ
Ta về thôi bên bóng phật đài
Nợ hồng trần từ nay rủ bỏ 
Tâm tiêu dao, an lạc cửa thiền...



Kiếp nhân sinh tựa như ảo mộng
 Tỉnh giất mơ hơn nửa đời người
Sinh-lảo-bệnh rồi đây phải gặp !
Sinh-tử-sinh lẩn quẩn kiếp người...



Tâm tịnh độ, an nhiên cửa phật
Thiền định tâm, thư thái tâm hồn
Thuyền nghiệp duyên thả lõng mái chèo
Bến giác ngộ, thuyền neo đậu lại...



Tham-sân-si nửa đời vướng bận 
Mảng lợi danh, có tựa như không
Vắt tay nằm nghĩ chuyện viễn vông 
Đọ sự thật phí bao ngày tháng...



Chữ lợi danh như cơn gió thoảng
Đến rồi đi như áng mây bay
Được rồi mất nửa đời tìm mãi 
Mai sau này có giữ được không ?



Lòng thanh thản là ơn trời phật
Tặng cho người sống cõi thế gian
Hơn nửa đời ta không biết hưởng 
Bởi đa mang duyên nợ hồng trần...



Ta rủ bỏ lòng tham vô hạn 
Nguyện quy y Tam bảo phật đài
Bao nghiệp-căn từ trong tiền kiếp 
Nguyện kiếp này phải trả cho xong...



Ta rủ bỏ nợ duyên cõi tạm 
Sống đa mang bao phận hồng nhan
Người hạnh phúc, kẻ sầu duyên số !
Bởi trót mang phận bạc má hồng...



Ta rủ bỏ vui, hờn, thương, giận !
Nguyện sống theo ngủ giới phật môn
Chữ hiếu đạo, nghĩa, nhân gìn giữ 
Nguyện sống không hổ thẹn kiếp người...



Chuông thức tỉnh bến bờ giác ngộ 
Ta về thôi bên bóng phật đài
Cầu đức phật từ bi, bác ái
Phổ độ ta sống trọn kiếp người...



Buổi trưa, ngày 23 tháng 05 năm 2015
Mùa Phật Đản - Phật lịch 2015
NGUYỄN ANH KHANH


TUYỂN TẬP NHẠC PHẬT GIÁO

Thứ Năm, 21 tháng 5, 2015

BÀI THƠ KỶ NIỆM

KỶ NIỆM
Cho một người ngày xưa mà ngày nay 
tôi gọi là "Mình ơi..."


Tháng năm vào hạ
Phượng hồng trổ hoa
Khúc nhạc ve sầu
Râm ran, rộn rã...


Giở trang lưu bút
Dưới mái trường xưa
Kỷ niệm một thời
Sân trường, áo trắng...


Áo ai trắng quá !
Ngập cả sân trường
Tình ơi một thuở 
Yêu ai rụt rè...


Giờ chơi lẩn thẩn 
Đi tìm vần thơ
Ngày xưa hoa nắng
Đẹp sao lạ lùng...


Bên gốc phượng hồng
Có người đứng trông 
Dõi lên khung cửa
Nắng vàng tóc ai...


Bên khung cửa lớp
Có người đứng nhìn 
Dáng ai thơ thẩn
Đi tìm vần thơ...


Vần thơ trốn học
Ôm vạt nắng chiều
Ngủ trên tóc ai
Thơm hương bồ kết...


Ngày lại, ngày qua
Ánh mắt nhìn nhau
Lặng lẽ, âm thầm
Yêu thương thầm lặng...


Ngày thi cuối khóa
Ước hẹn một lời
Mai sau ra trường
Một đời bên nhau...


Đường chiều phai nắng
Hai bóng song đôi
Tình ơi một thuở 
Yêu thương một đời...


Buổi tối, ngày 21 tháng 05 năm 2015
Một kỷ niệm đẹp, tôi nhớ suốt đời...
NGUYỄN ANH KHANH