Powered By Blogger

Thứ Hai, 26 tháng 6, 2017

BÀI THƠ TỪ DẠO NGƯỜI ĐI


TỪ DẠO NGƯỜI ĐI
Trở giấc nửa đêm, một bóng mình
Ưu sầu ngồi đọc lại vần thơ
Mộng tưởng người xưa quay trở lại
Có đâu, chỉ thấy bóng nguyệt sầu...


Từ dạo người đi lỗi hẹn thề
Bao mùa mai nỡ rụng đầy sân
Ngày dài, đêm đến trong mong đợi
Lối cũ hằn sâu đậm dáng người...


Người xưa, tình cũ ngở phôi phai
Thời gian xóa hết nổi mong chờ
Nhưng không ! người vẫn trong thương nhớ
Dù bụi thời gian bạc mái đầu...


Từ dạo người đi quên ước hẹn
Bao mùa trăng sáng ngập ngoài hiên
Vàng tươi thương nhớ trong tâm tưởng
Hiu hắt đèn khuya thức đợi chờ...


Ánh mắt người xưa sáng long lanh
Bờ môi duyên dáng nỡ nụ cười
Má ửng hồng lên trong e ấp 
Lời nói yêu thương thật dịu dàng...


Từ dạo người đi phố lặng thầm 
Hàng cây thay lá đã bao mùa
Chờ đợi dáng ai về trước ngõ
Có đâu, chỉ thấy lá vàng rơi...


Từ dạo người đi thơ buồn hẳn
Vần thơ khắc khoải nổi nhớ thương
Sầu dâng ngập cõi hồn hiu quạnh
Mênh mang ngày tháng lửng lờ trôi...


Buổi tối, ngày 26 tháng 06 năm 2017
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "HOA NỠ VỀ ĐÊM"
Sáng tác : Mạnh Phát     Tiếng hát : Phương Anh


Thứ Ba, 16 tháng 5, 2017

BÀI THƠ CHIỀU QUÊ

CHIỀU QUÊ
Một chút nắng vàng 
Đọng bên song cửa
Chiều như ngần ngại
Tiếc nuối ngày dài
Chầm chậm buông lơi...


Sau hàng dậu thưa
Lao xao ríu rít
Gà mẹ gọi con
Dẩn nhau về chuồng...


Bầy trâu lửng thửng
Nhẳm nha nhai cỏ
Đường thôn tỉnh lặng
Phất phơ bụi đỏ 
Vàng tươi váng chiều...


Bờ tre vi vu
Theo cơn gió chiều
Nhà ai nổi lửa
Gọi nhau í ới
Lo buổi cơm chiều...


Bên giếng nước trong
Em ngồi gội đầu
Tóc mây óng mượt
Ngan ngát hương thơm
Con gái trăng tròn...


Một chút suy tư
Khi chiều dần buông
Dịu dàng êm ã
Nhẹ nhàng đằm thắm
Dâng đầy trong tôi...


Một chút tình thơ
Hình như đọng lại 
Trên mái tóc ai
Lắng trong ánh mắt
Vấn vương một chiều...


Buổi chiều, ngày 16 tháng 05 năm 2017
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "NƯƠNG CHIỀU"
Sáng tác : Phạm Duy     Tiếng hát : Họa Mi


Thứ Ba, 28 tháng 3, 2017

BÀI THƠ LẠI MỘT ĐÊM SAY

LẠI MỘT ĐÊM SAY
Trả cho người những lời êm ái
Ngọt ngào như tẩm mật đầu môi
Dịu dàng ru tôi vào mộng ảo
Ngở yêu thương dâng ngập cõi lòng...



Rượu cạn rồi, thơ buồn hiu hắt
Người ngả nghiêng, nửa tỉnh, nửa say
Ánh mắt em dường như mời gọi
Đêm đắm say giất mộng đào nguyên...


Trăng đêm nay lung linh tỏa sáng
Ánh vàng tươi tràn ngập hiên nhà
Ngọn gió lùa qua mái tóc mây
Buông thả xuống bờ vai tròn lẳn...


Người và mộng hư hư, thực thực
Thương và yêu lửng lửng, lơ lơ
Trong đê mê khao khát đợi chờ
Vòng tay ấm, ôm đời hiu quạnh...


Tôi vất bỏ con người nghiêm nghị
Sống vô tư, một thuở đi hoang
Đắm chìm trong thân thể ngọc ngà
Ngực cháy bỏng, vành môi khao khát...


Bờ môi em hồng lên đỏ rực
Bao đam mê ngút lửa lên đầu
Mười ngón tay chép nhạc, làm thơ
Ve vuốt mãi xác thân lồ lộ...


Trong đê mê nghe lòng nhẹ nhỏm
Lãng quên đi bao nổi ưu phiền
Yêu thương ai da diết ngày đêm
Bỗng phút chốc chìm vào quên lãng...


Trả cho người những lời êm ái 
Ngọt ngào như tẩm mật đầu môi
Dịu dàng ru tôi vào mộng ảo
Ngở yêu thương dâng ngập cõi lòng...


Trả cho người những lần gặp gỡ 
Nhớ miệng ai tươi tắn nụ cười
Chiều mưa nhẹ, dáng ai tha thướt
Bâng khuâng nhìn, xao xuyến lòng tôi...


Trả cho người ngày dài mong đợi
Đêm từng đêm thao thức nhớ thương
Từ trong cõi nghìn trùng xa thẳm
Vẫn vọng về tiếng nói thương yêu...


Một đêm say men rượu, hương tình
Rượu rót nữa, đất trời nghiêng ngả 
Trong cơn say mơ hồ tiếng gọi :
"Về đi anh, kỷ niệm ngày xưa..."


Đêm khuya, ngày 28 tháng 03 năm 2017
NGUYỄN ANH KHANH



Ca khúc LY BÔI
Nhac : Nhật     Lời Việt : Phạm Duy     Tiếng hát : Nguyên Khang


Thứ Tư, 22 tháng 3, 2017

BÀI THƠ ĐÃ CÓ MỘT THỜI

ĐàCÓ MỘT THỜI 
Hơn ba mươi năm hạnh phúc tràn đầy
Anh và em, không xa rời một bước
Một nửa đời ta còn chờ phía trước
Sống trọn một đời... chỉ để yêu nhau...


Đã có một thời, ngây thơ trong sáng
Bước chân líu lo theo mẹ đến trường
Nắng ban mai trêu đùa trên lá cỏ
Hạt sương đêm lắng đọng nắng vàng tươi...


Con vào lớp học, mẹ ngồi chờ đợi
Giọt mồ hôi ướt thẩm đôi vai gầy
Màu nắng sân trường sáng ngời mắt mẹ :
"Tương lai con tôi, khởi sự từ đây..."


Nửa cuộc đời tôi gắn bó mái trường 
Hình bóng mẹ hằn sâu trong nổi nhớ
Ba mươi năm tôi ngồi trong lớp học
Một đời mẹ tôi dãi nắng, dầm mưa...


Đã có một thời, mãi tìm hoa nắng
Vướng trên tóc ai thả giữa sân trường
Giữa giờ chơi tôi viết vội bài thơ
Lời lãng mạng trong tâm hồn mới lớn...


Người ra đi, bỏ lại một mảnh tình
Lặng lẽ mình tôi đến trường vào lớp
Sầu dâng ngập nên lớp buồn rủ rượi
Hoa nắng đâu còn vướng nhẹ tóc ai... 


Người ra đi, mang một nửa hồn tôi 
Nửa còn lại trong ưu sầu, thương nhớ
Nơi phương xa hẳn người có nhớ !
Vẫn có một người, thương nhớ ngày đêm...


Đã có một thời, dạo phố Nguyễn Du  
Giữa mùa thu hương hoa Sữa thơm nồng
Hai nhánh tóc ngang bờ vai thon thả
Chiều xuống Tây hồ xao xuyến lòng tôi...


Con ngõ nhỏ vấn vương bao kỷ niệm 
Ngày lại ngày qua tôi vẩn đợi chờ
Dõi mắt trông giữa dòng người hối hả
Tìm dáng em trong nắng nhạt chiều thu...


Đã có một thời về thăm em gái 
Quảng Bình ơi trăm nhớ nghìn thương
Biển Nhật Lệ trải dài bờ cát trắng 
Con sóng trong xanh ve vuốt lấy bờ... 


Tiếng sóng vổ rì rào đêm trăng sáng 
Tay trong tay nghe biển hát tình ca
Trong hơi gió tôi nghe mùi muối biển
Mặn tình người đất Quảng yêu thương...


Đã có một thời, thăm quê Hà Tỉnh 
Một nửa nồi cơm độn với ngô khoai
Mặc mưa bão triền miên theo năm tháng
Miền trung ơi vẫn thấm đậm nghĩa tình...


"Nếu không có sông Lam 
Núi Hồng buồn biết mấy
Núi Hồng không đứng đó 
Sông Lam xanh cũng thừa..."
(Trích thơ Xuân Hoài - Nhạc : Quốc Việt - Tiếng hát : Tố Nga)
Nghe câu thơ sao mà thương da diết !
Nặng nghĩa tình người Hà Tỉnh mến thương...


Đã có một thời nợ, duyên gặp gỡ 
Đường đến trường hai hình bóng song đôi
Em là duyên, anh là nợ đời em
Tình sâu đậm theo hai mùa mưa nắng...


Rồi cứ thế, thời gian lặng lẽ trôi 
Nửa cuộc đời tóc nhuộm màu sương khói
Mắt nhìn nhau vẫn nồng nàn, say đắm
Trán hằn sâu những dấu vết thăng trầm...


Hơn ba mươi năm hạnh phúc tràn đầy
Anh và em, không xa rời một bước
Một nửa đời ta còn chờ phía trước
Sống trọn một đời... chỉ để yêu nhau...


Buổi tối ngày 20 tháng 03 năm 2017
NGUYỄN ANH KHANH

Thứ Năm, 9 tháng 3, 2017

BÀI THƠ CHIỀU XUỐNG RỒI

CHIỀU XUỐNG RỒI
Chiều xuống rồi, lòng tôi tự hỏi :
"Theo sau ai... ai biết mà theo ? "


Chiều xuống rồi, có người mong đợi
Nhẩn nha ngồi bên tách cà phê
Đếm từng giọt lăn tăn rơi nhẹ
Điếu thuốc tàn, sợi khói lững lơ...


Chiều xuống rồi, dăm ba sợi nắng
Ánh vàng phai trên tóc rối tung
Dõi mắt nhìn cổng trường nghiêm nghị
Quán cà phê, cô chủ mỉm cười...


Chiều xuống rồi, chờ ai tan lớp
Dáng thướt tha mỗi buổi tan trường
Ôm cặp sách khoan thai nhịp bước
Vạt áo dài quấn gót chân son...


Chiều xuống rồi, có người dạo bước
Giả vờ như đếm lá vàng rơi
Tìm vần thơ trong ánh mắt ai
Vừa đậu xuống bờ môi duyên dáng...


Chiều xuống rồi, chợt thấy lao xao 
Bâng khuâng nhớ bờ vai thon nhỏ
Hơn mười năm vẫn chưa phai nhạt
Dáng ai gầy, cặp sách ôm nghiêng...


Chiều xuống rồi, lòng tôi tự hỏi :
"Theo sau ai... ai biết mà theo ? "


Buổi tối, ngày 09 tháng 03 năm 2017
Có một buổi chiều trước cổng trường ĐHSP,
 theo sau một người để nhớ một người...
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "NIỆM KHÚC CUỐI"
Sáng tác : Ngô Thụy Miên    Tiếng hát : Lê Hiếu