Powered By Blogger

Chủ Nhật, 13 tháng 3, 2022

BÀI THƠ VÀO MIỀN NAM VỚI ANH

 VÀO MIỀN NAM VỚI ANH
"Người miền nam, thiệt tình lắm em ơi
Tính bộc trực, có đôi phần nóng nảy!
Nhưng không thiếu lời dịu dàng, êm ái
Nhẹ nhàng như lá rụng giữa chiều thu"...


Em có vào miền nam với anh không?
Nơi quanh năm chỉ có hai mùa
Khi nắng đổ, lúc mưa rào bất chợt
Hai mùa nắng mưa, điệp khúc giao hòa...


Vào đi em, nhìn đồng ruộng phì nhiêu
Vườn cây trái xum xuê mùa hoa quả
Từng dòng sông nối liền mạch sống
Từ ngàn xưa cho đến tận bây giờ...


Người miền nam, thiệt tình lắm em ơi
Tính bộc trực, có đôi phần nóng nảy!
Nhưng không thiếu lời dịu dàng, êm ái
Nhẹ nhàng như lá rụng giữa chiều thu...


Người miền nam, chơn chất lắm em ơi
Sống vô tư, thân thiện với mọi người
Lời chào hỏi chân tình, chất phác
Mới gặp thôi, dường như đã thân quen...


Người miền nam, hào sãng lắm em ơi
Sống với nhau bằng cả một tấm lòng
Hào phóng cho đi, không màng nhận lại!
Tâm nỡ bông hoa tươi thắm tình người...


Em có vào miền nam với anh không?
Nghe lúa hát tình ca mùa trúng vụ
Trăm dòng sông vẫn đổ về biển lớn
Người miền nam, sống sâu đậm tình người...


Buổi chiều, ngày 13 tháng 03 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH



BÀI THƠ VẤN VƯƠNG

 VẤN VƯƠNG
Mãi mê hơn nửa đời người
Tìm về một thuở, yêu người ngày xưa...


Ngoài hiên, trăng xế non đoài
Ngổn ngang trăm mối tơ tình vấn vương
Năm canh thao thức, bâng khuâng
Yêu người thuở trước, thương người ngày nay...


Dững dưng trước tấm chân tình
Nào ai biết được lòng sầu ngổn ngang
Ân tình đã trót vương mang
Nợ tình xin trả cho người kiếp sau...


Giật mình, tóc phũ khói sương
Tuổi đời nhìn lại còn bao tháng ngày
Mãi mê hơn nửa đời người
Tìm về một thuở, yêu người ngày xưa...


Buổi chiều, ngày 13 tháng 03 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH



BÀI THƠ THẢ THƠ

 THẢ THƠ
Bài thơ, thả giữa dòng sông
Con thuyền duyên nợ, nổi trôi giữa dòng
Bềnh bồng danh phận má hồng
Thơ buồn man mác vì yêu thương người...


Bờ dâng đầy ắp nổi niềm
Gửi theo con nước lớn ròng ngày đêm
Vần quên chìm lắng giữa dòng
Vần thương vương vấn mãi theo mái chèo...


Buổi chiều, ngày 13 tháng 03 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH



Thứ Bảy, 12 tháng 3, 2022

BÀI THƠ KỶ NIỆM NÀO CÒN LẠI CHO NHAU

 KỶ NIỆM NÀO CÒN LẠI CHO NHAU
Tháng mười về thẹn thùa trước cửa
Cúc nhà em nỡ rộ đón người...


Kỷ niệm nào còn lại cho em
Trời Hà Nội vào thu gợi nhớ
Chiều hồ Gươm gió đông se lạnh
Bóng người đi lẫn giữa khói sương...


Mùa thu xưa nắng vàng phai nhạt
Lá bàng rơi ngập phố em về
Gót hài son khoan thai nhẹ bước
Lòng bâng khuâng chờ đợi một người...


Nhớ một thời, loanh quanh dạo bước
Ngõ nhà ai chợt thấy thân thương
Sân cúc trắng, cúc vàng nỡ rộ
Thoảng hương thơm chè bắc lâng lâng...


Phố Nguyễn Du, cà phê góc nhỏ
Dáng em gầy trĩu nặng hồn anh
Mắt anh buồn, trời nam xa thẳm
Yêu thương ai? canh cánh nổi niềm...


Miền nam nơi hai mùa mưa nắng
Người nắng mưa về giữa hà thành
Làm tim nhỏ bồi hồi, xao xuyến
Nhớ giọng ai trầm ấm hai mùa...


Kỷ niệm nào, còn lại cho anh
Nguyễn Du thơm nồng nàn hoa Sữa
Tháng mười về thẹn thùa trước cửa
Cúc nhà em nỡ rộ đón người...


Buổi tối, ngày 12 tháng 03 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH



BÀI THƠ MAI SAU NÀY

 MAI SAU NÀY
Trên đường đời, ta vẫn mong gặp lại
Em ngày xưa, nổi nhớ của ngày nay...


Mai sau này, trên đường đời vô định
Ta gặp lại người một thuở dấu yêu
Môi khô héo nỡ nụ cười héo hắt
Mắt thâm quầng vì xa vắng đời nhau...


Bờ vai gầy, trĩu nặng dấu thời gian
Thân hao mòn vì chông chênh nổi nhớ
Dòng đời trôi, tay buông lơi lơ lững
Tim hằn đau vì vết xước yêu thương...


Trên đường đời, ta vẫn mong gặp lại
Em ngày xưa, nổi nhớ của ngày nay
Miền ký ức đọng sâu trong tiềm thức
Một đời ta, sao vẫn mãi chênh vênh...


Mai sau này... rồi mai sau nữa
Xác thân ta trả lại bụi thời gian
Hồn bay bỗng theo vầng mây trắng
Ngủ bình yên trên đỉnh nhớ thương...


Buổi tối, ngày 12 tháng 03 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH




BÀI THƠ VỀ LẠI CHỐN XƯA

 VỀ LẠI CHỐN XƯA
Trải qua bao nổi thăng trầm
Giờ đây, tóc đã bềnh bồng khói sương...


Đưa em, về lại chốn xưa
Quanh co, ngõ nhỏ hàng tre rầm rì
Trăng vàng trải khắp đường thôn
Bờ tre, khóm trúc đong đưa gió hè...


Trăng tròn vành vạnh đêm rằm
Vàng soi đôi bóng, mượt mà tóc xanh
Thẹn thùa trao gửi nhớ thương
Ngạy ngùng, bước khẻ vào mùa yêu thương...


Đưa em, tìm lại ngày xưa
Tóc xanh tươi thắm bước chân vào đời
Trải qua bao nổi thăng trầm
Giờ đây, tóc đã bềnh bồng khói sương...


Đưa em, về lại chốn xưa
Vần thơ ôm ấp nợ duyên đời người
Trăng rằm sáng mãi đường thôn
Chốn xưa thề nguyện một đời bên nhau...


Buổi tối, ngày 12 tháng 03 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH




BÀI THƠ BẾN VẪN ĐỢI THUYỀN


BẾN VẪN ĐỢI THUYỀN
Người đi xa... bến sông thương nhớ
Tôi nghe như sóng gió dậy trong lòng
Thuyền dời bến, bao giờ người trở lại?
Bến đợi chờ, mòn mõi quá người ơi...


Người đi xa... quên bờ neo đậu
Thuyền bao lần chỡ khẳm yêu thương
Tình sống mãi theo con nước chảy
Mang yêu thương về mạch suối nguồn...


Người đi xa... sông buồn hiu hắt
Con nước ròng, nước lớn ngày đêm
Bờ vẫn dầy phù sa thương nhớ
Vun đắp tình tôi, một thuở yêu người...


Người đi xa... lòng tôi trầm lắng
Hồn chênh vênh vì bởi nhớ thương
Tìm về chốn cũ, nơi người yêu dấu
Một thuở nào chép nhạc, phổ vần thơ...


Người đi xa... người đi xa mãi
Ngút ngàn xa, xa mãi yêu thương
Bến sông đợi con thuyền ngày rời bến
Bờ và tôi vẫn mãi đợi chờ người...


Buổi chiều, ngày 12 tháng 03 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH









BÀI THƠ CHIỀU SAY

 CHIỀU SAY
Chiều say, sau cuộc tình muộn màng
Người đi mang theo cuộc tình si
Tình si nên tình buồn theo ngày tháng
Năm tháng dần trôi qua... sao tình không nhạt phai?


Chiều say, theo cuộc tình đảo điên
Đảo điên vì cuồng say thương nhớ
Tình say nên tình chờ người đến
Người đến rồi người đi... cuộc tình chỉ thoáng qua!


Chiều đau trong ưu tư, buồn phiền
Người trông theo tháng ngày mòn mõi
Chiều nay, chiều mai và chiều sau nữa
Cuộc tình đã chia xa... sao lòng vẫn nhớ thương!


Chiều say nên chiều im, chiều trăn trở
Cuộc tình vì sao quá mong manh
Nhiều năm và nhiều năm sau nữa
Chiều lan man buồn... nên chiều hóa hư không!


Buổi chiều, ngày 12 tháng 03 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH



Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2022

BÀI THƠ CHẲNG CÒN ĐIỀU GÌ

 CHẲNG CÒN ĐIỀU GÌ
Từ ca khúc "Hương Xưa" của nhạc sĩ Vũ Hoàng
"Tháng mười hai trời còn mưa muộn, 
anh bâng khuâng đứng lặng ở cuối đường"...


Chẳng còn điều gì! để trách cứ lẫn nhau
Khi hai tâm hồn ở hai đầu lối rẽ
Khi hai con tim đập sai nhịp điệu
Khi yêu thương, 
trở nên phai nhạt đến nguội tàn...


Lối rẽ em đi, khói sương mờ nhân ảnh
Niềm vui đâu chờ đón bước chân em!
Hạnh phúc nào đón đợi em đâu
Khi một lần trong đời,
gót chân son liêu xiêu, vấp ngả nửa dòng đời...



Chẳng còn điều gì! để hờn giận lẫn nhau
Khi dòng đời ngăn chia hai lối rẽ
Khi "Cái tôi" lạnh lùng ngăn cách
Nổi nhớ về người,
vết xước hằn sâu, buốt lạnh cả tâm hồn...


Tình yêu em, còn chút gì lãng mạn
Anh xin gửi về người phụ nữ anh thương
Tình yêu ấy, vẫn hằn sâu trong tâm tưởng
Nổi nhớ thương em,
vẫn mãi chênh vênh suốt một đời người...


Buổi chiều, ngày 11 tháng 03 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH