Powered By Blogger

Thứ Tư, 22 tháng 3, 2017

BÀI THƠ ĐÃ CÓ MỘT THỜI

ĐàCÓ MỘT THỜI 
Hơn ba mươi năm hạnh phúc tràn đầy
Anh và em, không xa rời một bước
Một nửa đời ta còn chờ phía trước
Sống trọn một đời... chỉ để yêu nhau...


Đã có một thời, ngây thơ trong sáng
Bước chân líu lo theo mẹ đến trường
Nắng ban mai trêu đùa trên lá cỏ
Hạt sương đêm lắng đọng nắng vàng tươi...


Con vào lớp học, mẹ ngồi chờ đợi
Giọt mồ hôi ướt thẩm đôi vai gầy
Màu nắng sân trường sáng ngời mắt mẹ :
"Tương lai con tôi, khởi sự từ đây..."


Nửa cuộc đời tôi gắn bó mái trường 
Hình bóng mẹ hằn sâu trong nổi nhớ
Ba mươi năm tôi ngồi trong lớp học
Một đời mẹ tôi dãi nắng, dầm mưa...


Đã có một thời, mãi tìm hoa nắng
Vướng trên tóc ai thả giữa sân trường
Giữa giờ chơi tôi viết vội bài thơ
Lời lãng mạng trong tâm hồn mới lớn...


Người ra đi, bỏ lại một mảnh tình
Lặng lẽ mình tôi đến trường vào lớp
Sầu dâng ngập nên lớp buồn rủ rượi
Hoa nắng đâu còn vướng nhẹ tóc ai... 


Người ra đi, mang một nửa hồn tôi 
Nửa còn lại trong ưu sầu, thương nhớ
Nơi phương xa hẳn người có nhớ !
Vẫn có một người, thương nhớ ngày đêm...


Đã có một thời, dạo phố Nguyễn Du  
Giữa mùa thu hương hoa Sữa thơm nồng
Hai nhánh tóc ngang bờ vai thon thả
Chiều xuống Tây hồ xao xuyến lòng tôi...


Con ngõ nhỏ vấn vương bao kỷ niệm 
Ngày lại ngày qua tôi vẩn đợi chờ
Dõi mắt trông giữa dòng người hối hả
Tìm dáng em trong nắng nhạt chiều thu...


Đã có một thời về thăm em gái 
Quảng Bình ơi trăm nhớ nghìn thương
Biển Nhật Lệ trải dài bờ cát trắng 
Con sóng trong xanh ve vuốt lấy bờ... 


Tiếng sóng vổ rì rào đêm trăng sáng 
Tay trong tay nghe biển hát tình ca
Trong hơi gió tôi nghe mùi muối biển
Mặn tình người đất Quảng yêu thương...


Đã có một thời, thăm quê Hà Tỉnh 
Một nửa nồi cơm độn với ngô khoai
Mặc mưa bão triền miên theo năm tháng
Miền trung ơi vẫn thấm đậm nghĩa tình...


"Nếu không có sông Lam 
Núi Hồng buồn biết mấy
Núi Hồng không đứng đó 
Sông Lam xanh cũng thừa..."
(Trích thơ Xuân Hoài - Nhạc : Quốc Việt - Tiếng hát : Tố Nga)
Nghe câu thơ sao mà thương da diết !
Nặng nghĩa tình người Hà Tỉnh mến thương...


Đã có một thời nợ, duyên gặp gỡ 
Đường đến trường hai hình bóng song đôi
Em là duyên, anh là nợ đời em
Tình sâu đậm theo hai mùa mưa nắng...


Rồi cứ thế, thời gian lặng lẽ trôi 
Nửa cuộc đời tóc nhuộm màu sương khói
Mắt nhìn nhau vẫn nồng nàn, say đắm
Trán hằn sâu những dấu vết thăng trầm...


Hơn ba mươi năm hạnh phúc tràn đầy
Anh và em, không xa rời một bước
Một nửa đời ta còn chờ phía trước
Sống trọn một đời... chỉ để yêu nhau...


Buổi tối ngày 20 tháng 03 năm 2017
NGUYỄN ANH KHANH

Thứ Năm, 9 tháng 3, 2017

BÀI THƠ CHIỀU XUỐNG RỒI

CHIỀU XUỐNG RỒI
Chiều xuống rồi, lòng tôi tự hỏi :
"Theo sau ai... ai biết mà theo ? "


Chiều xuống rồi, có người mong đợi
Nhẩn nha ngồi bên tách cà phê
Đếm từng giọt lăn tăn rơi nhẹ
Điếu thuốc tàn, sợi khói lững lơ...


Chiều xuống rồi, dăm ba sợi nắng
Ánh vàng phai trên tóc rối tung
Dõi mắt nhìn cổng trường nghiêm nghị
Quán cà phê, cô chủ mỉm cười...


Chiều xuống rồi, chờ ai tan lớp
Dáng thướt tha mỗi buổi tan trường
Ôm cặp sách khoan thai nhịp bước
Vạt áo dài quấn gót chân son...


Chiều xuống rồi, có người dạo bước
Giả vờ như đếm lá vàng rơi
Tìm vần thơ trong ánh mắt ai
Vừa đậu xuống bờ môi duyên dáng...


Chiều xuống rồi, chợt thấy lao xao 
Bâng khuâng nhớ bờ vai thon nhỏ
Hơn mười năm vẫn chưa phai nhạt
Dáng ai gầy, cặp sách ôm nghiêng...


Chiều xuống rồi, lòng tôi tự hỏi :
"Theo sau ai... ai biết mà theo ? "


Buổi tối, ngày 09 tháng 03 năm 2017
Có một buổi chiều trước cổng trường ĐHSP,
 theo sau một người để nhớ một người...
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "NIỆM KHÚC CUỐI"
Sáng tác : Ngô Thụy Miên    Tiếng hát : Lê Hiếu

Thứ Năm, 2 tháng 3, 2017

BÀI THƠ DƯỜNG NHƯ

DƯỜNG NHƯ
Mười năm hờn giận ngở đã quên
Trái tim khô héo bởi đợi chờ
Yêu thương vùi lấp trong hoang mộ
Tình xưa hóa đá phũ rêu xanh...



Dường như đôi mắt của người xưa
Có dòng suối ngọt đẩm thương yêu
Xoa dịu lòng tôi bao nổi nhớ
Chiều tàn, nắng tắt dưới hoàng hôn...


Văng vẳng lời ai trong tiềm thức
Vọng về từ thuở tóc còn xanh
Công viên, băng đá còn lưu giữ
Hai mái đầu xanh đã ước nguyền...


Dường như có tiếng lòng than thở 
Tiếc nuối người xưa đã lãng quên
Mơ ước ngày sau vui sum hợp
Gió thổi vèo đi nổi ước mơ...


Mười năm hờn giận ngở đã quên 
Trái tim khô héo bởi đợi chờ
Yêu thương vùi lấp trong hoang mộ
Tình xưa hóa đá phũ rêu xanh...


Dường như thương nhớ đã tr về
Tên ai tim réo gọi hằng đêm
Chập chờn giất ngủ trong mong đợi
Nửa tỉnh, nửa mơ giất mộng dài...


Vọng tưởng dáng ai xa hun hút
Sương đêm trỉu nặng phũ vai gầy
Dõi mắt trông về phương xa thẳm
Trùng trùng nổi nhớ dậy yêu thương...


Dường như có tiếng người xưa gọi
Hòa trong tiếng gió thổi lao xao
Lá rụng ngoài sân nghe xào xạc
Ngở bước chân ai khe khẻ về...


Buổi tối, ngày 02 tháng 03 năm 2017
NGUYỄN ANH KHANH 



Ca khúc "NỔI NHỚ MÙA ĐÔNG"
Lời : Thảo Phương     Nhạc : Phú Quang     Tiếng hát : Ngọc Anh

Thứ Ba, 21 tháng 2, 2017

BÀI THƠ HÀ NỘI TRONG LÒNG TÔI

HÀ NỘI TRONG LÒNG TÔI
"Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ
Nằm kề bên nhau, phố xưa nhà cổ, mái ngói thâm nâu...
Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội
Mùa hoa sữa về thơm từng ngọn gió
Mùa cốm xanh về, thơm bàn tay nhỏ
Cốm sữa vỉa hè, thơm bước chân qua..."
(Trích từ ca khúc "Nhớ mùa thu Hà Nội" của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn)


Nhớ Hà Nội, tôi lại nhớ mùa thu
Mùa hoa Sửa ngát hương thơm nồng đậm
Nhớ từng con phố loanh quanh dạo bước
Mùi cốm thơm bay sực nức phố phường...


Con ngõ nhỏ ngập lá bàng rơi rụng
Dấu chân ai ngày hai buổi đi về
Nhớ ngôi nhà nhỏ trông xinh xắn lạ !
Bởi có một người... tôi nhớ và thương...



Hà Nội trong tôi, giản dị lạ lùng 
Trong ánh mắt em, sẽ sàng lời nói
Nghe thoang thoảng mùi hương trà thơm ngát
Lẩn mùi hương... con gái xứ Tràng An...



Rồi như thế, một thời tôi say đắm
Dáng ai cao gầy, cặp sách ôm nghiêng
Một chút gì trông cao sang, quyền quý
Nét đài trang trong giản dị, bình thường...


Tôi nhớ em, cô bắc kỳ dạo ấy
Áo len màu tím nhạt giữa chiều thu
Tóc mượt mà buông lơi hai nhánh rẽ
Ngang bờ vai thon thả thật đáng yêu...



Hơn mười năm rồi, tôi xa vắng cô
Vẫn không quên Nguyễn Du chiều phai nắng 
Đậm nồng hương thơm giữa mùa hoa Sửa
Ngõ rẽ nhà ai lá bàng đỏ rụng đầy...  


"Hà Nội mùa thu đi giữa mọi người, 
Lòng như thầm hỏi, tôi đang nhớ ai ?
Sẽ có một ngày trời thu Hà Nội trả lời cho tôi
Sẽ có một ngày từng con đường nhỏ trả lời cho tôi...
Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội, nhớ đến một người
Để nhớ mọi người..."
(Trích từ ca khúc "Nhớ mùa thu Hà Nội" của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn)


Buổi tối, ngày 21 tháng 02 năm 2017
Tối nay, lại nhớ một người ở Hà Nội...
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc NHỚ MÙA THU HÀ NỘI
Sáng tác : Cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn     Tiếng hát : Ca sĩ Hồng Nhung




Thứ Năm, 9 tháng 2, 2017

BÀI CHÙM THƠ VÀ ĐỜI 4

CHÙM THƠ RẰM THÁNG GIÊNG
Ca khúc "THÁNG GIÊNG VÀ EM"


Thơ : Nguyên Sa     Nhạc : Ngô Thụy Miên     Tiếng hát : Vũ Khanh    

Tháng giêng, tháng đầu tiên của một năm mới. 
Hương sắc mùa xuân vẫn còn lan tỏa trong không gian và thời gian...
Từ trong sâu thẳm của lòng tôi, hoài niệm về những tháng giêng xa xưa lại quay trở về 
Những bóng hồng ngày xưa, những bóng hồng ngày nay. Tất cả đều hiện hữu trong lòng tôi như một dấu ấn sâu đậm mà thời gian không sao xóa nhòa đi được ...

MỘT NỬA
Một nửa tình anh, một nửa em
Một nửa vầng trăng khuyết lại tròn
Một nửa tình yêu trong kỷ niệm
Một nửa tình yêu của hôm nay...
Một nửa người thơ kiếp phong trần
Một nửa đời thơ vẫn vương mang
Một nửa hồn thơ say hương sắc
Một nửa bông hoa trắng đời tôi...


RẰM THÁNG GIÊNG
Bãng lãng chiều buông giữa thinh không 
Vầng trăng tròn trịa nửa tháng giêng
Chuông chùa trầm mặc theo làn gió
Gợi nhớ trong tôi một bóng hình...
Ngày ấy, tôi-em đi lễ chùa
Thì thầm khấn nguyện chuyện lứa đôi
Vườn chùa thơm ngát hương hoa bưởi
Thoảng nhẹ nụ hôn, má ửng hồng...


RẰM XƯA LẤY SỐ ĐẦU NĂM
Sư ngồi lật vở từng tranh sách
Cho tôi một lá số đầu năm :
"Số anh cung mệnh đào hoa lắm,
vương vấn đời anh những bóng hồng..."
Em quỳ khấn Phật độ nhân duyên
Cầu cho anh bớt tính đào hoa
"Em ạ ! đào hoa tựa hoa Đào,
lòng anh chỉ có mình em thôi..."


ĐI LỄ CHÙA
Tháng giêng, em bảo đi lễ chùa
Cầu xin duyên số của năm nay
Quẻ xăm "Thượng Thượng" ôi may mắn
Phải về chung sống với anh thôi !
Anh xin cảm tạ ơn trời phật
Run rủi cho anh được gặp em
Sống trọn, lo tròn yên tâm nhé
Thương quá tình yêu của đời anh...


TRĂNG RẰM
Trăng rằm tròn trịa giữa thinh không
Thấp thoáng trong trăng bóng chị Hằng
Cung Quế u sầu đêm thanh vắng
Nhớ thương nhân thế đã nghìn năm...
Anh nhớ thương em mới một năm
Ngở như vương vấn một nghìn năm
Anh chờ, anh đợi em năm nữa
Em về, sống lại nửa hồn thơ...


VẦN THƠ THÁNG GIÊNG
Tháng giêng thề hẹn với nàng thơ
Ước nguyện đầu xuân, lộc nẩy mầm
Cây tình duyên nở hoa thơm ngát
Quả ngọt tình yêu vẹn ước nguyền...
Nhớ thương sâu đậm bóng hình ai
Mơ màng giất mộng cõi đào nguyên
Ái ân say đắm cùng tiên nữ
Như chàng Từ Thức thưở xa xưa...


THÁNG GIÊNG VÀ EM
Tháng giêng và em, ta thề hẹn
Yêu nhau cho đến bạc mái đầu
Thương lo, chăm sóc nhau nhiều nữa
Đường đời, chung bước mãi bên nhau...
Hãy tin, hãy thương và hãy yêu
Nhiều hơn những lúc tuổi còn xuân
Mai kia, mốt nọ về cát bụi
Nghìn năm nguyên vẹn mối tình thơ...


Khuya ngày 17 tháng 02 năm 2014
Viết cho em...
NGUYỄN ANH KHANH


Thứ Hai, 30 tháng 1, 2017

BÀI THƠ KHÔNG CÓ EM

KHÔNG CÓ EM
Không có em, xuân về trước ngõ
Anh nhớ em chẳng đón chào xuân...


Không có em, xuân về trước ngõ 
Anh lạnh lùng chẳng đón mừng xuân
Xuân giận hờn nên xuân thầm lặng
Mây lãng quên buồn gió vô tình...


Không có em, cội mai nỡ muộn
Nụ u buồn vì nhớ thương em
Hoa mai rụng rơi đầy trước cửa
Gió chẳng màng cuốn cánh vàng rơi...


Không có em, thơ buồn ảo nảo
Mặc mùa xuân, mặc gió và mây
Vần thơ lạc giữa hồn hiu quạnh
Mạch sầu dâng ngập cả tâm hồn...



Không có em, anh buồn ủ rủ
Dõi mắt nhìn về hướng xa xăm
Ngơ ngẩn giữa vùng trời mộng ảo
Gọi tên em, mây gió trêu đùa...



Không có em, xuân về trước ngõ
Anh nhớ em chẳng đón mùa xuân
Xuân mong em và anh chờ đợi
Về đi em, ta đón mừng xuân...


Buổi tối, ngày 30 tháng 01 năm 2017
NGUYỄN ANH KHANH



Ca khúc VỀ LẠI PHỐ XƯA
Sáng tác : Phú Quang     Tiếng hát : Hồng Nhung