MƯỜI BỐN NĂM RỒI BẶT TIN EM
Tháng tư mùa hạ, chiều mưa
Đưa tôi về lại nhớ thương năm nào...
Thư hởi, bây giờ em ở đâu ?
Xa em từ dạo tóc còn xanh
Đến nay đã bạc màu sương khói
Mười bốn năm rồi bặt tin em...
Tôi nhớ làm sao đất Đông Hà
Ngày đầu tôi đến huyện Triệu Phong
Tháng tư nắng cháy da đen sạm
Cồn cát, phi lao gọi gió Lào...
Tôi nhớ làm sao buổi tan ca
Gặp em trọ trẹ giọng miền trung
Líu lo, ríu rít như chim sẽ
Tóc xõa ngang vai, má bầu bầu...
Nhớ mãi những lần tôi tìm em
Bến Hải dòng sông cắt hai miền
Hiền Lương cầu sắt dầy nổi nhớ
Một thời khói lữa đất quê em...
Vĩnh Linh quê em bãi cát dài
Cửa Tùng cát trắng, sóng trong xanh
Vĩnh Mốc một thời tôi thương nhớ
Dáng người con gái đất miền trung...
Sài Gòn chiều nay mưa rả rít
Gợi nhớ trong tôi một bóng hình
Về người con gái quê Quảng trị
Đã có một thời tôi mến thương...
Thư hởi, bây giờ em ở đâu ?
Xa em từ dạo tóc còn xanh
Đến nay đã bạc màu sương khói
Mười bốn năm rồi bặt tin em...
Chiều mưa, chợt nhớ Người con gái
mang tên Nguyễn Thị Thư Vĩnh Mốc - Vĩnh Linh - Quảng Trị
(1999 - 2014)
Chiều ngày 15 tháng 04 năm 2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét