THƯƠNG HOÀI NGƯỜI ƠI
"Tóc mai sợi vắn, sợi dài
Lấy nhau không đặng
Thương hoài ngàn năm..."
Phạm Duy
Lấy nhau không đặng
Thương hoài ngàn năm..."
Phạm Duy
"Ngàn năm thương hoài một bóng người thôi
Tình đã khơi rồi mộng khó nhạt phai...
Trăng khuyết rồi có khi đầy
Ngăn cách rồi cũng sum vầy
Mây bay bay hoài ngàn năm..."
Tháng tư về anh buồn man mác
Điếu thuốc đầu ngày sợi khói buồn tênh
Tình đã khơi sao lại hững hờ
Ngày thơ thẩn, đêm về thương nhớ...
"Lòng như con thuyền đổ bến tình yêu
Ngại gió mưa chiều thuyền vẫn còn neo...
Ai đó dù có hững hờ, ai đó dù đã âm thầm
Ra đi ôm trọn niềm thương..."
Bến tình duyên, thuyền tình cặp bến
Mặc gió mưa, giông bão của đời
Thuyền vẫn mãi neo nơi bến đổ
Bến và thuyền không thể cách xa...
"Thương hoài ôi ngàn năm còn đó,
đá mòn mà tình có mòn đâu...
Tình đầu là tình cuối người ơi
Suốt đời mình nguyện câu lứa đôi..."
Chuyện tình yêu có đi vào quên lãng ?
Tình nửa đời, tình cuối người ơi...
Thân xác hao gầy, tình có mòn đâu
Ngàn năm vẫn không nguôi thương nhớ...
"Thời gian âm thầm như nước về khơi
Lòng trót yêu người tình khó đổi thay...
Hoa thắm rồi có khi tàn,
Tình ấy chỉ đến một lần
Tâm tư thương hoài ngàn năm..."
Ngàn năm thương hoài một bóng người thôi
Ai đó dù có lạnh lùng
Ai đó dù có hững hờ
Thương em, thương hoài ngàn năm ...
Buổi trưa, ngày 02 tháng 04 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét