NGẨM LẠI ĐỜI MÌNH
Sống không hổ thẹn kiếp người
Mai về cát bụi, dăm người nhớ thương...
Phong trần từ thuở tóc xanh
Đến nay tóc bạc vẫn quen phong trần...
Hừng đông vừa tỉnh giất nồng
Bao nhiêu con số bộn bề, bủa vây
Chiều về lất phất mưa rơi
Lãng quên con số thả hồn làm thơ...
Hai mùa mưa nắng quanh năm
Khi ngồi tính toán lúc làm thơ văn
Ngẩm mình cũng lạ cho mình !
Đôi khi chẳng hiểu phải mình hay không ?
Đời mình lắm nỗi vương mang
Chữ duyên, chữ nợ, chữ ân, chữ tình
Chữ nhân, chữ nghĩa làm đầu
Thấm sâu huyết quản dễ hầu gì quên...
Rượu nồng chìm đắm một thời
Phong lưu một thuở, biết bao bóng hồng
Trót mang nghiệp dĩ vào thân
Đa tình từ thuở tóc xanh sân trường...
Đa tình nhưng lại chung tình !
Đã yêu là cứ yêu hoài mãi thôi
Mai sau từ giả hồng trần
Về miền đất lạnh không phai chung tình...
Trời sinh hạt bụi làm người
Vui cùng năm tháng, buồn theo tháng ngày
Sống không hổ thẹn kiếp người
Mai về cát bụi dăm người nhớ thương...
Buổi tối, ngày 25 tháng 11 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH
Mai về cát bụi, dăm người nhớ thương...
.Ngồi buồn, ngẩm nghĩ lại mình
Nửa hồn thơ nhạc, nửa hồn kinh doanhPhong trần từ thuở tóc xanh
Đến nay tóc bạc vẫn quen phong trần...
Hừng đông vừa tỉnh giất nồng
Bao nhiêu con số bộn bề, bủa vây
Chiều về lất phất mưa rơi
Lãng quên con số thả hồn làm thơ...
Hai mùa mưa nắng quanh năm
Khi ngồi tính toán lúc làm thơ văn
Ngẩm mình cũng lạ cho mình !
Đôi khi chẳng hiểu phải mình hay không ?
Đời mình lắm nỗi vương mang
Chữ duyên, chữ nợ, chữ ân, chữ tình
Chữ nhân, chữ nghĩa làm đầu
Thấm sâu huyết quản dễ hầu gì quên...
Rượu nồng chìm đắm một thời
Phong lưu một thuở, biết bao bóng hồng
Trót mang nghiệp dĩ vào thân
Đa tình từ thuở tóc xanh sân trường...
Đa tình nhưng lại chung tình !
Đã yêu là cứ yêu hoài mãi thôi
Mai sau từ giả hồng trần
Về miền đất lạnh không phai chung tình...
Trời sinh hạt bụi làm người
Vui cùng năm tháng, buồn theo tháng ngày
Sống không hổ thẹn kiếp người
Mai về cát bụi dăm người nhớ thương...
Buổi tối, ngày 25 tháng 11 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét