NẮNG PHƯƠNG NAM
Nắng phương nam mùa này thật ấm
Bởi se se cái lạnh Hải Dương
Màu nắng vàng vương vấn nhớ thương
Người con gái tóc dài buông thả...
Nắng phương nam mùa này thật ấm
Bởi se se cái lạnh Hải Dương
Màu nắng vàng vương vấn nhớ thương
Người con gái tóc dài buông thả...
Đêm mùa đông, trời sao rét quá !
Thương thân em lạnh lẽo đêm trường
Chút tình thơ dẩu tôi viết vội
Gửi nồng nàn, thương nhớ về em...
Trời Hải Dương trở mùa rét đậm
Rét ngoài trời, băng giá lòng em
Em cần chút nắng vàng sưởi ấm
Tôi chia em nửa nắng phương nam...
Nắng phương nam gửi làn hơi ấm
Ủ lòng em ấm áp đêm về
Tựa giọng nói ấm lòng đơn chiếc
Từ khi nào em đã nhớ thương...
Một chút nắng nửa đời còn lại
Gửi cho em chẳng chút ngạy ngùng
Em cứ nhận, giữ làm hơi ấm
Từ lòng tôi gửi đến cho người...
Nắng phương nam mùa này thật ấm
Bởi se se cái lạnh Hải Dương
Màu nắng vàng vương vấn nhớ thương
Người con gái tóc dài buông thả...
Nắng hòa vào trong từng hơi thở
Thổi tan đi cái rét đầu mùa
Nắng phơn phớt trên dòng suối tóc
Mượt mà theo làn điệu ca dao...
Nắng mang đến yêu thương chân thật
Đêm mùa đông rồi sẽ dần qua
Ngày sẽ ấm dần lên thương nhớ
Người phương nam gửi nửa nắng vàng...
Nắng long lanh trên sợi tóc mai
Len nhè nhẹ sợi thương, sợi nhớ
Sợi nghi ngạy ngắn dần theo nắng
Sợi nhớ thương theo nắng dài thêm...
Nắng đùa vui bờ môi con gái
Nụ cười dòn tan rét mùa đông
Lời yêu thương một lần đã nói :
"Em nặng tình với nắng phương nam..."
Nắng phương nam gửi về phương bắc
Sẽ chia người con gái Hải Dương...
Ấm lòng em đêm dài rét buốt !
Yên lòng tôi, người ở phương nam...
Đêm mùa đông, trời sao rét quá !
Thương thân em lạnh lẽo đêm trường
Chút tình thơ dẩu tôi viết vội
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét