Powered By Blogger

Thứ Hai, 6 tháng 1, 2014

BÀI THƠ SÀI GÒN CHIỀU MÙA XUÂN

SÀI GÒN CHIỀU MÙA XUÂN

Tôi gọi tên em "Sài gòn chiều mưa"
Dù bây giờ đã hết mùa mưa !
Trời phương nam đôi khi bất chợt
Nắng rồi mưa không thể nào ngờ ?


Tôi và em vẫn có những lúc lao xao 
Buồn man mác không sao hiểu được ?
Bất chợt nhớ thương về ai đó !
Bóng hình kỷ niệm thưở xa xưa...


Tôi và em có những lúc cô đơn
Dù thực tại đang sống vui hạnh phúc...
Vẫn cảm thấy trong lòng thiếu vắng 
Cần một bóng hình từ ký ức xa xôi...


Em "Sài gòn chiều mưa" 
Tôi sẽ gọi em là "Sài gòn chiều mùa xuân"
Mùa xuân đến cho cây yêu thương đâm chồi nẩy tược
Nỡ những nụ hoa tươi đẹp cho đời
Kết những quả vui tươi hạnh phúc
Cho những người mà ta chợt lao xao !
Cho lòng tôi và cho cả lòng em...


Em "Sài gòn chiều mưa" 
Tôi sẽ gọi em là "Sài gòn chiều mùa xuân"...


Buổi chiều ngày 06 tháng 01 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH

HOA LƯU LUYẾN

Thứ Bảy, 4 tháng 1, 2014

BÀI THƠ TÌNH XUÂN...

TÌNH XUÂN
Những ngày cuối năm, tặng nàng +Khuu my chau 
bài thơ "Tình Xuân"...


"Nàng xuân, có phải là em ?
Thướt tha, huyển hoặc hồn anh lên ngàn..." 


Này em, chim Én bay về
Báo mùa xuân đến, rộn ràng sắc xuân...
Lòng xuân phơi phới niềm tin
Tình xuân lắng đọng theo vần thơ xuân...


Hoa đào đón nắng ban mai
Cánh hoa lấp lánh nắng xuân dịu dàng...
Mai vàng đón gió chiều xuân
Vàng tươi sắc thắm, tự tình đêm xuân...


Ý xuân phơi phới trào dâng
Lòng xuân lai láng đợi chờ dáng ai...
Hồn xuân tha thiết gọi mời
Tình xuân e ấp, thẹn thùa với anh...


Anh nghe hơi thở nàng xuân
Thì thầm tiếng gọi yêu thương thưở nào...
Anh như trẻ lại đôi mươi !
Con tim rộn rả, tình xuân rộn ràng...


Nàng xuân, có phải là em ?
Thướt tha, huyển hoặc hồn anh lên ngàn...
Long lanh đôi khóe mắt đào
Hồn anh lên đỉnh tình yêu muộn màng... 


Này em, xuân đã đến rồi
Tình xuân lai láng, đợi chờ nàng xuân...
Nàng xuân e ấp, thẹn thùa
Lòng xuân rộng mở, gọi mời tình xuân...


Buổi trưa, ngày 05 tháng 01 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH

BÀI THƠ HAI NỔI NHỚ...


HAI NỔI NHỚ...
Cảm tác từ bài "Nổi Nhớ" của Nhạc sĩ Phú Quang


Đâu có riêng gì em !
Nổi nhớ thương anh dâng đầy trong tim...
Ngay cả trong lòng anh !
Cũng cuồn cuộn một nổi nhớ thương về em...


Hai chúng ta có hai nổi nhớ
Nhớ về anh và nhớ về em...


Nổi nhớ chúng mình đẹp quá hở em ?
Một tình yêu mang nổi nhớ nhung tha thiết...
Một tình yêu chân thành !
Từ một trái tim, tìm đến một trái tim...


Vượt qua những ngăn cách của đời thường !
Ta sống thật phải !
Để yêu thương yêu nhau trọn vẹn...
Dòng máu đỏ, thắm nghĩa tình sâu nặng !
Chảy âm thầm nuôi nhịp đập tình yêu...
Chỉ khi nào máu ngừng chảy trong anh
Tim anh ngưng nhịp đập !
Anh mới không còn thương yêu em nữa...


Ta đã là một phần không thể thiếu của nhau !
(không thể nào xa vắng nhau được nữa !)
Bởi vì em, nhịp đập trái tim anh !
Bởi vì anh, nhịp đập trái tim em !
Hai trái tim cùng hòa nhịp đập
Mang nổi nhớ thương !
Gửi đến nơi sâu thẳm tâm hồn nhau...


Em hãy sống thật vui và hạnh phúc !
(nhớ giử gìn sức khỏe nhé em !)
Anh lạc quan và tin tưởng mai sau...
(lo cho em thật lòng, thật dạ !)


Tình yêu đẹp sẽ đơm hoa kết trái
Trái thật ngọt và hoa thật đẹp !
Như tình yêu và nổi nhớ hôm nay...


Một tình yêu, hai nổi nhớ thương !
Thật sâu đậm, hai cỏi lòng chân thật...


Ngày 07 tháng 10 năm 2013
NGUYỄN ANH KHANH


BÀI THƠ KỶ NIỆM NGÀY XƯA...

KỶ NIỆM NGÀY XƯA
"Em tan trường về đường mưa nho nhỏ
Anh theo Ngọ về gót giầy lặng lẽ đường quê..."
Thơ Phạm Thiên Thư


Trời tháng mười êm dịu lòng anh
Chợt nhớ lại tháng mười năm trước
Ta thử sống xa nhau một dạo 
Tình yêu xưa trở lại ban đầu... 


Anh ngày xưa, cao gầy mảnh khảnh 
Nhìn cuộc đời hai mảnh ve chai 
Thích làm thơ hơn cả học bài 
Được vinh dự đọc tên mỗi sáng ! 


Em ngày xưa, ngoan hiền hết mực  
Thường hay nhìn vóc dáng bụi đời
Rồi mỉm cười, nghe đọc tên anh 
Lại nhăn mặt, học gì lạ quá ...


Mà vậy đó, anh chàng lạ lẩm 
Ôi bụi đời, nhìn thấy hay hay 
Rồi lúc nào len lén vào tim 
Em lại nhớ, lại mong thấy mặt... 


Anh sẽ lại là anh xưa cũ 
Thuở làm thơ bên gốc phượng hồng
Gió sân trường thổi tóc em bay 
Anh lính quýnh bài thơ viết vội... 


Có những ngày tạm quên sách vở 
Trốn giảng đường đi dạo cùng em 
Con đường vắng, hàng cây rợp mát 
Tóc mây bay vướng cặp kính dầy... 


Dòng thời gian trôi đi, trôi mãi 
Mới đó thôi hơn na cuộc đời 
Anh bây giờ chửng chạc hơn xưa 
Không thay đổi cái tôi một thuở... 


Mình hãy sống xa nhau em nhé 
Tạm xa thôi, vẫn gặp nhau hoài 
Mỗi lần gặp, anh em thật lạ ! 
Như ngày xưa hai đứa mới yêu... 


Sáng ngày 17 tháng 12 năm 2013
Nhớ lại ngày xưa, sống đẹp ngày nay...
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "NGÀY XƯA HOÀNG THỊ"
Thơ : Phạm Thiên Thư     Nhạc : Phạm Duy     Tiếng hát : Đoan Trang





BÀI ĐĂNG TẢN MẠN CHIỀU MƯA...

TẢN MẠN CHIỀU MƯA...
         Mỗi ngày như mọi ngày, trong căn phòng làm việc yên tỉnh. Anh có thói quen nghe nhạc, tải nhạc và post nhạc lên trang mạng Google+ vào mỗi buổi chiều về...



         Hôm nào bận công việc hoặc phải tiếp khách, không nghe nhạc được. Trong anh có cảm giác buồn buồn, thiếu thiếu một cái gì đó trong tâm tưởng mà anh không sao giải thích được !


         Chiều nay trời lại đổ mưa, nhìn những hạt mưa rơi đều đều ngoài khung cửa kính, anh lại nhớ về em... Không biết giờ này nơi em ở trời có đổ mưa không ? dáng hình mảnh mai, đôi bờ vai nhỏ trong giờ tan trường trên đường về nhà trong cơn mưa chiều, hẳn em lạnh lắm...


        Lời nhạc da diết, thấm sâu vào lòng anh...Dòng suy tư về em thật nhẹ nhàng, êm đềm, thanh thoát...


"Dù cho mưa, tôi xin đưa em đến cuối cuộc đời !
Dù cho mây hay cho bão tố có kéo qua đây...
Dù có gió, có gió lạnh đầy, có tuyết bùn lầy,
Có lá buồn gầy...
Dù sao, dù sao đi nữa, tôi vẫn yêu em hoài..."


Em ạ, người ta thường hay ví mưa gió ngoài trời như những cách ngăn, cách xa của cuộc đời. Anh không biết có đúng không ? nhưng tại sao ta lại không dựa vào nhau, cho nhau tình thương yêu, truyền cho nhau hơi ấm để mưa gió ngoài đời hoặc mưa gió trong lòng sẽ không là gì cả đối với chúng ta em nhỉ !


"Dựa vai nhau cho nhau yên vui ấm áp cuộc đời
Tìm môi nhau, cho nhau rã nát, rã nát tim đau...
Vừa đôi tay, ước muốn tù đày
Tóc rối bạc màu, vết dấu tình sầu...
Nhìn em, nhìn em giây phút, muốn nói yêu em..."


Em hãy cho anh một lần được đưa em về lại ngày xưa, ngày xưa không ưu tư phiền muộn, ngày xưa của một thời yêu đương, tình yêu đầu đời con gái tâm hồn trong trắng ...
"Xin cho tôi, tôi như cơn ngủ
Ru em, đưa em một lần...
Ru em vào mộng, đưa em vào đời
Một thời yêu đương..."


Anh xin được một lần ôm em vào lòng, hòa chung nhịp thở, lắng nghe con tim bồi hồi cảm xúc... Xin cho anh một lần yêu thương em trong đời sống vợ chồng...
"Cho tôi xin em như gối mộng
Cho tôi ôm em vào lòng...
Xin cho một lần, cho đêm mặn nồng
Yêu thương vợ chồng..."


Mai sau này, mỗi khi anh nhớ về em, cỏi lòng anh sẽ không lạnh lẻo trong những đêm dài hay những buổi chiều mưa...Vì anh đã có một thời thương nhớ về em, một thời anh đã yêu em và một thời không thể lãng quên...


"Dù mai đây, ai đưa em đi đến cuối cuộc đời
Dù cho em, em đang tâm xé, xé nát tim tôi...
Dù có ước, có ước ngàn lời, có trách một đời, cũng đã muộn rồi...
Tình ơi dù sao đi nữa xin vẫn yêu em..."


Vâng, dù sao đi nữa...anh vẫn yêu em !
Sau này, khi anh đã trở về với cát bụi, thì vẫn còn một hạt bụi nhỏ của bóng hình anh nằm sâu trong tâm hồn em, để em mãi mãi nhớ về một thời "Anh đã yêu em !"


Chiều mưa, nghe bài nhạc :
"Niệm Khúc Cuối" của Nhạc sĩ Ngô Thụy Miên

Tiếng hát : Lê Hiếu


Buổi chiều ngày 11 tháng 10 năm 2013
NGUYỄN ANH KHANH



BÀI THƠ GHEN MỘT CHÚT THÔI

GHEN MỘT CHÚT THÔI 
Cảm tạ cuộc đời, cám ơn em
Cho anh ngày tháng đẹp tuyệt vời
Biết bao vui sướng lòng tràn ngập :
"Vâng, em có thương anh rồi !..."


Trời ạ ! em ghen một chút thôi 
Làm anh lo nghĩ mất ba đêm
Ba ngày giận dổi không thèm nói 
Có nói chỉ là một chữ : "không !" 


Mà có gì đâu phải dổi hờn 
Tại anh, quá thật với người thôi
Phải chi dối gian một chút nhỉ !
Em sẽ không hờn chả thèm ghen... 


Em giận, em hờn anh vui lạ !
Thương anh, em mới phải giận hờn
Bình thường anh hỏi, không thèm nói 
Mà có nói ra lại lững lờ... 


Anh đã từng nghe nhiều lời nói :
"thương anh, yêu nhất chỉ anh thôi !"
Bình thản, trơn tru như định sẳn 
Lập trình giả dối tận trái tim... 


Cảm tạ cuộc đời, cám ơn em 
Cho anh ngày tháng đẹp tuyệt vời
Biết bao vui sướng lòng tràn ngập :
"Vâng, em có thương anh rồi !" 


Có thương, mới có giận hờn 
Đã yêu mới có hờn ghen hở người
Người ơi, ghen một chút thôi !
Anh vui khi biết em hờn, em ghen... 


Ca khúc "GHEN"
Thơ : Nguyễn Bính   Nhạc : Trọng Khương
Tiếng hát : Tuấn Ngọc

Buổi sáng, ngày 26 tháng 10 năm 2013
NGUYỄN ANH KHANH