Powered By Blogger

Thứ Tư, 24 tháng 9, 2014

BÀI THƠ MỘT MÌNH QUẠNH HIU

MỘT MÌNH QUẠNH HIU
Từ ca khúc "MỘT MÌNH" của Nhạc sĩ Lam Phương


Một mình, một bóng buồn hiu
Phải chăng người đã quên câu hẹn thề
Tìm nhau luống nổi ngạy ngùng 
Vì mình chưa biết có chăng cuộc tình ?


Sớm mai thức giất soi gương
Giật mình thấy trán đậm hằn nếp nhăn
Chạnh lòng hơn nửa đời người 
Bụi thời gian phũ tóc xanh ngày nào...


"Sớm mai thức giấc, nhìn quanh một mình
Ngoài hiên nắng loé, đàn chim giật mình
Biết lời tỏ tình, đã có người nghe..."


Nắng mai soi bóng qua thềm
Một mình thơ thẩn nghe lòng quạnh hiu
Cuộc tình sao quá mong manh 
Yêu người mình biết, chắc gì người yêu...


"Nắng xuyên qua lá, hạt sương lìa cành
Đời mong manh quá, kể chi chuyện mình
Nắng buồn cuộc tình, bỗng tắt bình minh..."


Phố quen, thân thuộc mỗi ngày
Sáng nay chợt thấy phố dài, buồn hơn
Một mình duyên nợ đa đoan 
Ưu tư chất ngất, ngổn ngang trong lòng...


"Đường xưa quen lối, tình dối người mang
Tình duyên trăm mối, một kiếp đa đoan
Cố tìm tình chồng chất ngổn ngang..."


Đời mình còn được bao lâu ?
Mai sau gặp lại ngỡ ngàng nhìn nhau
Ta còn gì để cho nhau 
Ngoài lời hẹn ước lứa đôi sum vầy...


"Còn bao lâu nữa khi ta bạc đầu
Tình cờ gặp nhau, ngỡ ngàng nhìn nhau
Để rồi còn gì nữa cho nhau..."


Một mình, một bóng quạnh hiu
Sáng, trưa, khuya tối ngồi mơ cuộc tình
Tìm nhau luống nổi ngạy ngùng 
Vì mình chưa biết, có chăng cuộc tình ?


"Sáng trưa khuya tối, nhìn quanh một mình
Đường quen không tới, tìm nhau ngại ngùng
Chỉ vì đời mình chưa có bình minh..."


Một mình, một bóng buồn hiu
Phải chăng người đã quên câu hẹn thề
Tìm nhau luống nổi ngạy ngùng 
Vì mình chưa biết có chăng cuộc tình ?


"Sớm mai thức giấc, ngoài hiên nắng loé
Chỉ vì đời mình chưa có bình minh..."


Buổi sáng, ngày 24 tháng 09 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "MỘT MÌNH"
Sáng tác : Lam Phương     Tiếng hát : Khánh Hà

Thứ Hai, 22 tháng 9, 2014

BÀI THƠ BUỒN ĐẾN TỪ ĐÂU

BUỒN ĐẾN TỪ ĐÂU
Buồn đến từ đâu, tự bao giờ ?
Từ mùa thu trước một chiều mưa
Lặng ngắm dáng ai gầy thanh thoát
Tóc rẽ bím đôi phũ vai gầy...


Mỗi độ thu về phai sắc nắng
Nắng chiều vàng ánh buổi hoàng hôn
Tình yêu ập đến trong thương nhớ
Tôi biết yêu em đã gợn buồn ...


Buồn đến từ đâu, em biết không ?
Vì yêu lo sợ có một ngày
Em phải xa tôi về chốn cũ
Tôi biết yêu em đã chớm buồn ...


Nếu biết yêu em sẽ phải buồn !
Dặn lòng tôi phải cố quên em
Ánh mắt, bờ môi, lời em nói
Lòng muốn lãng quên, dạ nhớ hoài...


Nếu biết yêu em sẽ phải buồn !
Tôi về gạn lại nổi nhớ thương
Làm sao đong hết niềm thương nhớ 
Đành chịu, yêu em hẳn phải buồn...


Buồn đến từ đâu, tự bao giờ ?
Từ mùa thu trước, một chiều mưa
Ví dầu quên được chiều mưa ấy
Có lẽ, lòng tôi vẫn phải buồn ...


Buổi tối, ngày 22 tháng 09 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "TUỔI BIẾT BUỒN" 
Sáng tác : Phạm Duy - Ngọc Chánh    Tiếng hát : Thanh Lan
Trước năm 1975

Chủ Nhật, 21 tháng 9, 2014

BÀI THƠ ĐỪNG TUYỆT VỌNG

ĐỪNG TUYỆT VỌNG
Cảm xúc từ ca khúc "TÔI ƠI ĐỪNG TUYỆT VỌNG" 
của Cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn


Đừng tuyệt vọng !
Tôi và em đừng tuyệt vọng
Bởi hồn tôi ngự trị cõi lòng em
Bởi hồn em ngự trị cõi lòng tôi...


Có những nổi buồn như chiếc lá mùa thu
Bất chợt đến giữa mùa vàng phai nắng
Nổi nh thương suốt ngày đêm ầm ĩ 
Vật vã, âm thầm đốt cháy cõi lòng tôi...



"Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng
Lá mùa thu rơi rụng giữa mùa đông"



Có nổi buồn khi hoàng hôn tắt nắng
Em thẩn thờ bên khung cửa đợi trông
Một bóng hình hằn sâu trong tâm khảm
Chiếm lòng em, vực thẳm nhớ thương...



"Đừng tuyệt vọng, em ơi đừng tuyệt vọng
Em là tôi và tôi cũng là em"



Đừng tuyệt vọng hởi người tôi yêu mến
Em là tôi và tôi vẫn là em
Hai chúng ta có chung một nổi buồn
Chưa sum hợp bởi đời bày ngăn cách...


"Con diều bay mà linh hồn lạnh lẽo
Con diều rơi cho vực thẳm buồn thêm
Tôi là ai mà còn ghi dấu lệ
Tôi là ai mà còn trần gian thế 
Tôi là ai, là ai, là ai ?
Mà yêu quá đời này..."



Có những nổi buồn tôi gửi theo mây gió
Cánh diều bay mang hết nổi buồn đau
Buồn, nhớ, thương sẽ dịu dần theo ngày tháng
Anh và em, ta còn lại một niềm tin...


"Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng
Nắng vàng phai như một nỗi đời riêng"



Đừng tuyệt vọng, em tôi đừng tuyệt vọng
Em và tôi vẫn mãi mãi bình yên
Em hồn nhiên tôi quên hết ưu phiền 
Tình yêu đến, bình minh đầy nắng ấm...



"Đừng tuyệt vọng, em ơi đừng tuyệt vọng
 Em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh
Có đường xa và nắng chiều quạnh quẽ 
Có hồn ai đang nhè nhẹ sầu đêm...."



Đường dù xa tôi đi không mệt mõi
Bởi hồn em ngự trị cõi lòng tôi
Có nổi buồn nhè nhẹ mơn man
Được yêu và hạnh phúc, tháng năm rồi sẽ đến...



Có những nổi buồn, 
em và tôi đừng tuyệt vọng
Bởi hồn em ngự trị cõi lòng tôi
Bởi hồn tôi ngự trị cõi lòng em...



Buổi sáng, ngày 22 tháng 09 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH



Ca khúc "TÔI ƠI ĐỪNG TUYỆT VỌNG"
Sáng tác : Trịnh Công Sơn     Tiếng hát : Khánh Ly


Thứ Sáu, 19 tháng 9, 2014

BÀI THƠ EM PHẢI LẤY CHỒNG

EM PHẢI LẤY CHỒNG
Ca khúc ƯỢC TIN EM LẤY CHỒNG"  và "YÊU NGƯỜI NHƯ THẾ ĐÓ"
Tiếng hát : Bảo Nam - Đình Nguyên


Thân em như hạt mưa sa 
Hạt vào đài các, hạt ra ruộng cày...
Thân em như hạt mưa rào
Hạt rơi xuống giếng, hạt vào vườn hoa...
(Ca dao) 


Người ơi ! em phải lấy chồng
Thân em phận bạc người ơi đừng buồn
Người đừng lưu luyến làm chi 
Vùi sâu thương nhớ em đành lãng quên...


Thương người em đã đợi chờ
Đợi người năm tháng thân em mi mòn
Em còn có một chút duyên !
Người đành lòng để tháng năm phai tàn...


Đời em đơn chiếc, lạc loài
Thân em như hạt mưa sa giữa trời
Hạt rơi vào chốn thương yêu
Gặp người yêu quý ! cám ơn phật trời...


Hạt rơi vào ngục a tỳ !
Gặp người quỷ quái ! em đành vương mang
Còn hơn phải đợi chờ người !
Người như mây gió tan vào hư không...


Em không hờn trách người đâu 
Có duyên, không nợ thôi đành chia tay
Em xin chúc phúc cho người
Mai sau người gặp..., một người hơn em...


Đành lòng em phải phân ly
Lòng em đau đớn, ruột gan rối bời
Nhưng không, phải vậy thôi người !
Đau lòng em cắt mối duyên hững hờ...


Người ơi ! em phải lấy chồng
Thân em phận bạc người ơi đừng buồn
Xin đừng lưu luyến người ơi
Vùi sâu thương nhớ, em đành lãng quên...


Buổi sáng, ngày 20 tháng 09 năm 2014
Viết theo yêu cầu của một đôi bạn thân
Một mối tình đẹp nhưng chết dần theo thời gian...
NGUYỄN ANH KHANH

Thứ Năm, 18 tháng 9, 2014

BÀI THƠ LÀNG TÔI LÊN PHỐ

LÀNG TÔI LÊN PHỐ
Hoài niệm về một làng quê xa xưa, nơi tôi cất tiếng khóc chào đời
và đã sống một thời ấu thơ với biết bao kỷ niệm thân thương đầu đời...


Còn đâu nữa, làng quê xưa cũ
Con đường làng rợp bóng tre xanh
Lủ mục đồng chiều dắt trâu về
Nghe khoan nhặt sáo diều trong gió...


Những buổi chiều kéo nhau lủ lượt
Lủ chúng tôi ôn tập i tờ
Gối đầu trên sách vỡ học trò
Trang giấy trắng, tâm hồn thơ dại...


Có những lần rủ nhau đánh lộn
Chia hai phe đánh vật tưng bừng
Cha đi tìm, roi mây cầm sẳn
Mẹ chạy theo năn nỉ ỉ ôi...


Còn đâu nữa, làng quê xưa cũ
Đồng ruộng xanh mạ mới gieo trồng
Khuya mẹ thổi nồi xôi nếp mới
Cấy dần công, tình nghĩa xóm làng...


Mùa giáp hạt, lúa đòng đòng trổ
Lủ chúng tôi theo mẹ ra đồng
Quấn rơm rạ, bù nhìn canh lúa
Cười ngả nghiêng, trêu chọc tưng bừng...


Con lon ton tay cầm dây dọi
Theo chân cha bó lúa ngoài đồng...
Bao hạt lúa vàng tươi đầy ắp
Giọt mồ hôi trên trán mẹ cha...


Còn đâu nữa, làng quê xưa cũ
Mái nhà tranh, vách đất ba gian
Khói lam chiều tỏa lan chái bếp
Mẹ thổi cơm, gạo mới đầu mùa...


Đêm về trong ánh trăng dìu dịu
Trải vàng tươi sân lúa trước nhà
Bình trà thơm hoa quỳnh vừa nỡ
Cha ngồi nghe con trẻ học bài...


Lời cha dạy ghi sâu tiềm thức :
 "Là con người phải sống nghĩa-nhân..."
Tôi đã học,  sống theo lời dạy 
Thưở ấu thơ đến lúc trưởng thành...


Làng quê tôi theo dần năm tháng
Đã đổi thay đến mức không ngờ
Đường làng quê tre xanh rợp mát
Nay đã thành đường nhựa phẳng phiu...


Còn đâu nữa, làng quê xưa cũ
Mái chùa xưa cổ kính rêu xanh
Đêm trăng rằm, gái trai hò hẹn
Độ nhân duyên dưới bóng phật đường...


Vườn hoa bưởi xưa không còn nữa
Mùi hương hoa sâu đậm tình quê
Anh trai làng đi vào ký ức
Chị gái quê còn lại trong thơ...


Bờ ruộng xưa xanh màu mạ mới
 Giáp hạt về lúa trổ vàng tươi
Nay trở thành phố phường náo nhiệt
Người và xe chen chúc mỗi chiều...


Mái nhà tranh đi vào quá khứ
Khói lam chiều tan cõi hư không
Cơm đầu mùa thơm mùi gạo mới
Dần đi vào một cõi xa xăm...


Vẫn còn đó, vầng trăng vời vợi
Đưa tôi về một thưở ấu thơ...
"Cha đi tìm, roi mây cầm sẳn
Mẹ chạy theo năn nỉ ỉ ôi..."


Buổi sáng ngày 19 tháng 09 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH