Powered By Blogger

Thứ Tư, 6 tháng 5, 2015

BÀI THƠ MỘT CÕI YÊU THƯƠNG

MỘT CÕI YÊU THƯƠNG
"Quét hết vô minh của kiếp người
Nhặt gom sân hận bụi trần rơi
Đem về rửa sạch trên sân mộng
Tô điểm tâm an tặng lại đời..."
Thơ Phật giáo


Em chờ ta, ta sẽ về em nhé
Một cõi mênh mông của đất trời
Khói hương trầm nghe lòng nhẹ nhỏm
Cửa phật đài rộng mở đón chúng sinh...



Em hướng phật, lòng em thanh tịnh
Ta bôn ba, mõi mệt chốn hồng trần
Trước Tam bảo lòng thành khấn nguyện
Độ trì ta một kiếp sống hư không...



Ta nghe em ngàn lời thánh thiện :
"Phật tại tâm chứ nào phải đâu xa..."
Đời thị phi muôn điều phải trái 
Biển Phù đồ ta chìm giữa khói sương...



Ta lặn ngụp trong vòng danh lợi
Sống chơi vơi giữa bã lợi danh
Tự chuốt lấy bao điều phiền muộn
Tham, sân, si căn bệnh loài người...



Nghĩ đến em nghe lòng thanh thoát
Ta sẽ về ở cạnh bên em...
Dưới phật đài em là Thánh nữ
Đón ta về một cõi yêu thương...



"Trong khi ta về lại nhớ ta đi 
Đi lên non cao đi về biển rộng...
Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng
Ngọn gió hoang vu thổi suốt xuân thì...
Hôm nay ta say ôm đời ngủ muộn 
Để sớm mai đây lại tiếc xuân thì..."
Trịnh Công Sơn


Ca khúc "MỘT CÕI ĐI VỀ"
Sáng tác : Trịnh Công Sơn     Tiếng hát : Huyền Trang



Thứ Hai, 13 tháng 4, 2015

BÀI THƠ TÔI CỦA NGÀY XƯA

TÔI CỦA NGÀY XƯA
Tôi của ngày xưa...
Cho một người mà tôi gọi "Mình ơi !"


Ca khúc "PHƯỢNG HỒNG"
Thơ : Đỗ Trung Quân     Nhạc : Vũ Hoàng 
Tiếng hát : Bằng Kiều


Trưa nắng đổ, chiều mưa rào bất chợt
Hai bóng hình vẫn chung một lối đi...
Em đi trước, anh đi sau thầm lặng
Đường vào đời đã có anh và em...


Anh đã quen gọi hai tiếng "em ơi" !
Từ cái dạo anh, em còn đi học
Em đi trước vai tròn ôm cặp sách
Anh theo sau bộ vó dạng khinh đời !


Tóc rối tung anh chẳng cần lược chải
Cặp kính cận dầy như đít đáy ly !
Áo màu trắng, cổ sờn, vai bạc thếch
Sớm nát nhàu bởi ngủ giữa sân trường... 



Sáng chào cờ, tên anh vinh hạnh đọc
Bởi yêu thơ rồi thao thức làm thơ...
Em nhíu mày ! người gì đâu kỳ lạ 
Học như chơi, chơi mà học như anh !


Em tha thướt, dịu mềm như tơ liểu
Đôi tà áo dài mềm mại, phẳng phiu
Tóc rẽ ngôi trên vầng trán mịn màng
Kẹp màu tím cài làm duyên, làm dáng...



Ca khúc "NGỎ LỜI"
Sáng tác : Tuấn Quang    Tiếng hát : Rupy Hồng Phượng



Nắng ngày xưa sao dịu dàng đến lạ !
Giữa sân trường có người đến làm quen
Nhìn dáng anh, em không sao hiểu nổi ?
Chỉ hiểu ánh mắt nồng nàn, sâu thẳm một trời thương...


Rồi từ đó sân trường bừng màu nắng
Có anh chàng ngạo nghể đứng bình thơ
Họ và tên được nhiều người nhắc đến
Bởi yêu thơ và say đắm làm thơ...


Nhà anh, nhà em chung một con đường
Ngày hai buổi ta đến trường vào lớp
Bao kỷ niệm con đường thân thương ấy
Mãi theo anh, em đến suốt cuộc đời...


Trưa nắng đổ, chiều mưa rào bất chợt
Hai bóng hình vẫn chung một lối đi...
Em đi trước, anh đi sau thầm lặng
Đường vào đời đã có anh và em...



Buổi chiều, ngày 13 tháng 04 năm 2015
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "CÁNH PHƯỢNG HỒNG THUỞ XƯA"
Thơ : Trịnh Bửu Hoài    Nhạc : Anh Bằng
Tiếng hát : Đặng Thế Luân


Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2015

CHÙM THƠ SÁNG CHỦ NHẬT

CHÙM THƠ  SÁNG CHỦ NHẬT...
Sáng Chủ nhật, người và xe xuống phố
Phố đông vui nên phố hát tình ca...
Tôi ngồi ngắm bao cặp đôi hạnh phúc !
Hồn lan man viết vội mấy vần thơ...

Ca khúc "TRỞ VỀ DÒNG SÔNG TUỔI THƠ"
Sáng tác : Hoàng Hiệp    Tiếng hát : Khánh Duy

1
Cõi ảo mộng nên em hư-thực
Huyển hoặc hồn anh tự bao giờ
Em tái sinh từ loài ngạ quỹ !
Chúa vô tâm thả xuống dương trần...


2
Em vẫn thế, sẽ sàng giọng nói
Có nhớ tôi, hay đã lãng quên ?
Lời em vẫn như ngày xưa cũ
Nhưng tôi nghe, mật ngọt đầu môi...


3
Nhớ mẹ cha tám phần có lẽ
Nhớ thương em trọn vẹn mười phần !
Tôi bất hiếu từ trong thương nhớ
Chả trách em chẳng chịu yêu tôi !


4
Em vẫn đẹp như hồi con gái
Mắt vẫn tròn mặc dấu chân chim...
Má vẫn hồng khi nghe anh nói :
"Yêu em thôi, dứt khoát mình em ?"


5
Anh yêu em từ hồi con gái
Yêu miệng em, lời nói đoan trang...
Trong lòng anh em là mật ngọt !
Mật ngọt tình yêu chỉ riêng anh...


6
Ông trời có bốn mùa
Xuân, hạ rồi thu, đông...
Anh chỉ có bốn người !
Mến, nhớ, thương và yêu... 


7
Anh cầu nguyện Chúa :
"Không cho yêu em !"
Anh cầu nguyện Phật :
"Không cho yêu em !"


Thành kính anh hỏi :
"Sao không cho yêu !"
Chúa-Phật trả lời :
"Nếu cho con yêu, 
họ gặp ta liền !!!"


8
Nắng tháng tư sao mà oi bức !
Thương thân em hai buổi đi về...
Lưng đẩm giọt mồ hôi uể oải !
Sao anh nghe mặn đắng trong lòng...


9
Nếu một mai anh có qua đời !
Em hãy ra ngắm biển hoàng hôn...
Từng con sóng vổ về bờ cát
Có hồn anh theo sóng biển về...


10
Nếu mai sau anh có qua đời !
Em đừng khóc cũng đừng thương tiếc...
Vì thân anh vốn là cát bụi !
Lỡ hóa thân thành kiếp con người...


11
Tu chín kiếp, nợ còn một kiếp !
Nên đầu thai xuống cõi hồng trần...
Đi trả lại nợ đời một kiếp !
Mai sau về đắc đạo thành tiên...



Nợ một kiếp, anh chưa trả hết !
Lại vương mang thêm nợ hồng trần...
Tu chín kiếp, chỉ còn tám kiếp !
Làm người thôi, chả muốn làm tiên...


12
Yêu thì sống ! không yêu thì chết !
Anh xin yêu để sống với em...
Ngày ba buổi anh lo chu đáo !
Chỉ cần em, mãi mãi yêu anh...


13
"Lãng" là quên lãng
"Mạn" là mạng ảo...
(xin lỗi, thiếu G !)
Thế nên "Lãng mạn"
Là quên G cộng...
Có phải vậy hông ?


14
"Yêu là chết ở trong lòng một ít..."
Nên anh xin chết một ít hoài ?
Anh chấp nhận chết trong lòng một ít !
Chứ còn hơn, anh phải chết liền !!!


15
Chẳng có ai ngốc như Từ Thức !
Ông trời cho lạc động đào nguyên...
Ăn và ở với bầy tiên nữ !
Lại hóa ngu về cõi dương trần...



Về bỗng hóa già nua lụm khụm !
Nên muốn về lại cõi đào nguyên...
Cửa đã đóng, hồng duyên đã hết !
Chết đi thôi gả ngốc họ Từ... 



Buổi sáng ngày 12 tháng 04 năm 2015
Tản mạn, lan man...sáng chủ nhật thôi !
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "TỰ TÌNH QUÊ HƯƠNG"
Tiếng hát : Tâm Đoan


Thứ Sáu, 10 tháng 4, 2015

BÀI THƠ HOA NẮNG TRƯỜNG XƯA

HOA NẮNG TRƯỜNG XƯA
Nắng bờ sông như màu trang vở cũ
Thuở học trò em làm khổ ai chưa ?
(Nguyễn Tất Nhiên)


Thuở ấy, sân trường hoa nắng bay
Một gả mê thơ ngủ vật vờ
Thoang thoảng bên tai ve sầu gọi
Phượng hồng nỡ nụ báo mùa thi...


Em đi bỏ lại nửa hồn tôi 
Một mảng thương đau ngập cõi lòng
Nhớ người tóc thả chiều lộng gió
Tóc buộc hồn tôi em biết không ?


Ghế đá buồn hiu bởi vắng em
Dáng liểu thướt tha dạo sân trường
Tóc mai lõa xỏa che vầng trán
Đẩm giọt mồ hôi nắng trưa hè...


Lớp học ưu hoài hóa trầm tư 
Bảng đen ngốc nghếch gọi tên người
Bụi phấn thôi bay vì ngơ ngẩn 
Bàn vương hơi thở của người thương...


Cặp vất lung tung giữa lối đi !
Sách buồn thiểu nảo gọi tên em
Ý thơ chợt đến rồi tan biến
Chẳng để hồn thơ viết thành lời...


Thuở ấy, tôi như kẻ mộng du 
Nhớ em thơ thẩn giữa giờ chơi
Đi tìm hoa nắng vương trên tóc
Ép lại thành thơ tỏ nổi lòng...


Mặc kệ gió mưa hành thân xác !
Vai gầy, môi đắng, thuốc vàng tay
Thơ bay cao vút, hồn trầm lặng
Hóa đá chờ ai trước cổng trường...


Đếm bước chân son suốt đường về
Bờ vai thon thả thật dễ thương 
Tóc thả buông lơi theo dáng ngọc
Hoa nắng hờn ghen, ngắm nhìn em...


Thuở ấy, tôi quên hết tuổi tên
Sách vở vắt lưng bước thẩn thờ
Đi tìm hình bóng ai trong mộng !
Thầy cô trông thấy khẻ thở dài...


Đêm đến ngủ mê bên bàn học 
Mơ thấy dáng em đã trở về
Tôi khẻ hôn em trên vầng trán
Bướng bĩnh, hồn nhiên lẫn dịu dàng...



Em đi bỏ lại nửa hồn tôi 
Một mảng thương đau ngập cõi lòng
Nhớ người tóc thả chiều lộng gió
Tóc buộc hồn tôi em biết không ?


Anh muốn khóc trong buổi đầu niên học
Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng...
(Nguyễn tất Nhiên)


Buổi trưa, ngày 10 tháng 04 năm 2015

NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "ANH BIẾT EM ĐI CHẲNG TRỞ VỀ"

Nhạc : Anh Bằng    Tiếng hát : Vũ Khanh