Powered By Blogger

Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2016

BÀI THƠ RỒI CỨ THẾ

RỒI CỨ THẾ...
"Yêu người như thế đó...tôi lỡ một lầm hai..."


Rồi cứ thế, em im lặng mãi
Tôi lan man ngồi viết tình thơ
Thương với nhớ, viết hoài không chán
Chán được sao ! khi đã yêu rồi...



Rồi cứ thế, em im lặng mãi
Tôi nghêu ngao ngồi hát tình ca
Yêu dang dỡ hay không dang dỡ 
Chỉ có tôi, em hiểu mà thôi...



Cũng thời may tôi còn tỉnh táo
Chứ nếu không tôi đã nổi điên !
Tôi yêu em cuộc đời đều biết
Chỉ riêng em không biết mà thôi...



Rồi cứ thế, em im lặng mãi
Tôi vô tư cứ thế chờ mong
Biết nói gì khi đã yêu em !
Yêu chân thật th không đùa bởn...



Thề có Chúa-Chúa cười gượng gạo :
"Con yêu ai, con biết mình con..."
Thề có Phật-Phật cười tươi tắn :
"Con yêu ai, ta cũng chào thua..."



Rồi cứ thế, thời gian trôi mãi
Em lặng im tôi lại nín thinh
Tình yêu ơi sao mà khổ thế !
Tôi yêu em, em mãi lặng im...



Tình cho đi sao em không nhận ?
Cứ vô tư và mãi lặng im
Tôi thì cứ thở than, than thở
Em có nghe có hiểu không người ?



Tôi bây giờ nghiêm túc vô cùng 
Đã yêu em thì yêu đến chết
Trước khi quả tim tôi ngừng đập
Vẫn gượng lên nói tiếng "yêu em"...



Buổi tối, ngày 19 tháng 08 năm 2016
NGUYỄN ANH KHANH



Ca khúc "LỠ YÊU"
Sáng tác : Ngọc Sơn     Tiếng hát : Hoàng Châu - Ngọc Sơn



Thứ Năm, 11 tháng 8, 2016

BÀI THƠ GIAN DỐI ĐI EM

GIAN DỐI ĐI EM 
Cảm tác từ ca khúc "KIẾP ĐAM MÊ" của Phạm Duy Quang



Nói đi em bằng những lời gian dối
Cho lòng tôi ấm lại giữa đêm khuya
Để tôi nghĩ vẫn còn em hiện hữu
Trong đời tôi sau ngày tháng rong chơi...

"Tôi xin người cứ gian dối
Cho tôi tưởng người cũng yêu tôi
Cho tôi còn được thấy đời vui
Khi cơn mưa mùa đông đang đến
Xin giã từ ngày tháng rong chơi..."



Nói đi em bằng những lời êm ái
Gian dối hơn để tôi nhớ thương em !
Dù tôi biết yêu em là oan nghiệt
Tôi hân hoan chịu đựng nổi nghiệt oan...

"Đôi tay này vẫn chờ mong
Con tim này dù lắm long đong
Tôi yêu người bằng nỗi nghiệt oan
Không than van và không trách oán
Cho tôi trọn một kiếp đam mê..."



Nói đi em bằng đầu môi, chót lưởi
Lời dịu dàng từ sâu thẳm dối gian
Cho tôi nghĩ em yêu tôi nhiều lắm !
Làm dịu lòng tôi nổi nhớ thương em...

"Ôi tôi ước mơ em bỏ cuộc vui
Trở về căn phòng này đơn côi
Môi em ru nỗi đau tuyệt vời
Khi màn đêm phủ lứa đôi
Là thời gian cũng như ngừng trôi..."



Tôi thương em xin em hãy nhận lấy
Cất vào trong sâu thẳm của tâm hồn
Rồi em lãng quên dần trong ký ức
Đối với tôi như thế đã đủ đầy...

"Thương yêu này người hãy nhận lấy
Ôm tôi đi môi hôn tràn đầy
Trong tay người hồn sẽ mù say 
Bao khốn khó vụt bay..."



Tôi yêu em bằng con tim khờ dại
Bởi dại khờ nên tôi mới yêu em !
Tôi vẫn cứ nuôi tình yêu ảo mộng
Sẽ có một ngày em lại yêu tôi...

"Tôi không cần và nghi ngại khi
Ai chê bai thân tôi khờ dại
Tôi yêu người hồn chẳng tình trong
Tôi vẫn cứ đợi mong..."



Tôi cầu xin em cứ gian, cứ dối
Cứ yêu tôi dù tôi biết chẳng yêu !
Cho tôi được sống trong niềm hy vọng
Để đời tôi có được một niềm vui...

"Tôi xin người cứ gian dối
Cho tôi tưởng người cũng yêu tôi
Cho tôi còn được thấy đời vui
Khi cơn mưa mùa đông đang đến..."



Tôi xin em đừng bao giờ xa tôi
Cứ yêu tôi bằng những lời gian dối...
Tôi thề có Chúa-Phật-Trời minh chứng
Chẳng bao giờ, tôi hờn trách em đâu... 

"Tôi xin người cứ gian dối
Nhưng xin người đừng lìa xa tôi..."


Ca khúc "KIẾP ĐAM MÊ"
Sáng tác : Phạm Duy Quang     Tiếng hát : Duy Quang

Buổi tối ngày 11 tháng 08 năm 2016
NGUYỄN ANH KHANH


Thứ Tư, 20 tháng 4, 2016

BÀI THƠ TẶNG CÔ GIÁO TRẺ

BÀI THƠ TẶNG CÔ GIÁO TRẺ
"Tôi viết vần thơ gửi tặng cô
Những người con gái thật đời thường
Vượt qua vất vã trong cuộc sống
Chăm những nụ hoa gửi tặng đời..."


Nắng tháng tư dường như dịu mát
Bởi dáng cô tha thướt đến trường
Lớp bừng sáng trong đôi mắt trẻ
Líu lo, ríu rít đón chào cô...


Cô giáo trẻ có đôi mắt sáng
Mặt trái xoan tươi thắm ửng hồng
Lời dịu dàng, êm ái thân thương
Thương yêu trẻ, mầm non vừa nhú...



Bàn tay cô dịu mềm, xinh xắn
Cầm tay con tập viết i tờ
Hoa tay từng chữ như tranh vẽ
Ươm mầm tươi sáng cho tương lai...



Cô giáo ơi, cô như người mẹ
Chăm tương lai cho những hạt mầm
Mai sau trở nên người hữu ích
Dâng tặng đời những đóa hoa xinh...


Cô giáo ơi, cho anh hỏi nhỏ :
(thật nhỏ thôi kẻo má em hồng !)
"Anh đón em về nhà anh nhé,
anh yêu cô và bé cũng thương !"



Buổi tối, ngày 20 tháng 04 năm 2016
Thay lời muốn nói dùm bạn Cao Phong
NGUYỄN ANH KHANH



Ca khúc "CÔ GIÁO VỀ BẢN"
Tiếng hát : Thùy Dung



Thứ Ba, 16 tháng 2, 2016

BÀI THƠ MÙA THU TRƯNG VƯƠNG

MÙA THU TRƯNG VƯƠNG
Trường Nữ Trung học Trưng Vương những năm 1974-1975
đã có một thời tôi thơ thẩn chờ em tan trường...



Hơn bốn mươi năm rồi 
Ta chưa về thăm lại Trưng Vương
Chiều mùa xuân sao mờ sương giăng phũ
Khung cửa trường xưa một thời áo trắng
Ngày xưa ta và mùa thu chờ đợi em trước cổng sân trường...



"Nhớ khói bay lạc vấn vương 
Cho hơi ấm lên môi người 
Lùa sương kín nhẹ vây ngập trường 
Làm mây yêu thương vương trong hồn em..." 


Ngày xưa ta trao cho em bao niềm mơ ước
Bao lời yêu thương làm rung động con tim
Yêu thương vẩy gọi nên tình mở ngõ 
Bờ môi ngập ngừng...chờ đợi bờ môi...


"Người mang cho em quen môi hôn ngọt mềm 
Tình cho tim em rung những đêm lạnh lùng 
Từng chiều cùng người về trong cơn mưa bay 
Nghe thương nhớ tràn đầy lên đôi mắt thật gầy..." 



Hơn bốn mươi năm rồi
Mùa thu vẫn còn bên khung cửa
Lá me vẫn rơi trên con đường kỷ niệm
Cơn gió chiều dường như lành lạnh
Khi nắng cùng ta ngạy ngùng tìm lại dấu chân xưa...


"Trưng vương hôm nay mây vẫn giăng đầy trời 
Công viên năm xưa hoa vẫn rơi tuyệt vời 
Bóng người tình mịt mùng 
Từng hàng me rung rung 
Trong cơn gió lạnh lùng 
Trong nắng ngại ngùng..." 


Gót chân em ngày xưa hai buổi đi về
Dáng em thướt tha đến trường vào lớp
Ta bâng khuâng, thơ thẩn theo sau...
Lòng thương nhớ đôi mắt ai đẹp quá !
Ta dệt vần thơ một thời áo trắng Trưng Vương...


"Nắng vẫn vương nhẹ gót chân 
Trưng vương vắng xa anh dần 
Mùa thu đã qua một lần 
Chợt nghe bâng khuâng 
Lá rơi... đầy sân..." 


Hơn bốn mươi năm rồi
Ta tìm lại Trưng Vương khung cửa mùa thu
Chiều mùa xuân sao lòng tê tái lạ !
Mùa thu xa xưa lại về trong ký ức
Một mình ta thơ thẩn tìm lại người xưa...


"Thu giăng heo may cho bóng cây lạnh đầy 
Người cho em nghe câu nhớ thương từng ngày 
Những ngày đợi chờ 
Đợi người qua cơn mơ 
Trong mắt ngây thơ 
Trong nắng vu vơ..." 


Hơn bốn mươi năm rồi 
Ta vẫn chờ em trở về trong kỷ niệm
Ta vẫn chờ em trở về từ ký ức
Sân trường, lớp học, áo trắng, bảng đen
Của một thời Trưng Vương khung cửa mùa thu...

Buổi tối ngày 16 tháng 02 năm 2016
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "TRƯNG VƯƠNG KHUNG CỬA MÙA THU"
Tiếng hát : Như Quỳnh



Thứ Năm, 1 tháng 10, 2015

BÀI THƠ CÓ MỘT MÙA THU

CÓ MỘT MÙA THU 
Có một mùa thu Hà Nội đã đi qua cuộc đời tôi
Khi nghe ca khúc "Đoản khúc thu Hà Nội" của Cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn
đã gợi nhớ về một kỷ niệm sâu đậm trong lòng tôi...

Có một mùa thu, mùa thu trước
Tôi đã vấn vương một bóng hình...
Tháng mười hoa Cúc bao mùa nỡ
Là bấy nhiêu mùa tôi nhớ em...


"Bởi vì mùa thu tôi ở lại 
Hà Nội mùa thu Hà Nội thu 
Hà Nội mùa thu tràn nỗi nhớ 
Không bởi vì em hay vì em..."


"Hà Nội mùa thu Hà Nội gió 
Xôn xao con đường xôn xao lá 
Nhòa phố mong manh nhòe phố mưa 
Chợt nắng long lanh chợt nắng thưa..."


"Bởi vì mùa thu tôi ở lại 
Hồng má môi em hồng sóng xa 
Vì một bàn tay không ngần ngại 
Tặng hết cho tôi một phố chờ...
Sẽ thêm một đời nhớ trăng Hà Nội Thu ơi !"

Có một mùa thu trong đời tôi
Luyến lưu, thương nhớ một bóng người
Mùa thu năm ấy tôi ở lại !
Ước định cùng em sống trọn đời...


Hà Nội mùa thu, mùa gợi nhớ
Nguyễn Du ngõ phố cũ năm nào...
Lá rụng chiều vàng phai sắc nắng
Dáng ai tha thướt buổi tan trường...


Hà Nội mùa thu nắng dịu êm
Hồ Tây lóng lánh giữa tháng mười
Bên cầu Thê Húc tôi ước hẹn :
"Hà Nội trong tôi chỉ mình em..."


Thuở ấy hồn tôi đẩm chất thơ
Vần thơ ca ngợi sắc thu vàng
Ý thơ lắng đọng trên khóe mắt
Lời thơ ca ngợi má em hồng...


Có một mùa thu trong đời tôi
Bao năm xa vắng vẫn nhớ hoài...
Ngõ phố nhà em tôi nhớ mãi
Cúc vàng, cúc trắng nỡ đầy sân...


Hà Nội mùa thu gợi nhớ thương
Đường xưa hoa nắng phũ vai gầy
Dáng ai thon thả theo nhịp bước
Hoàng hôn bãng lãng trước hiên nhà...


Từ giả mùa thu tôi về nam
Hai mùa mưa-nắng vẫn đợi chờ...
 Mưa rào, nắng đổ tôi vẫn nhớ
Màu nắng dịu êm của Hà thành...

Buổi sáng, ngày 01 tháng 10 năm 2015
NGUYỄN ANH KHANH

Thứ Ba, 25 tháng 8, 2015

BÀI THƠ NẾU EM HỎI

NẾU EM HỎI...
(Từ bài thơ "MẸ LÀ MÙA XUÂN" của Út em +Ngọc Dung Trần )



Nếu em hỏi, từ nào đẹp nhất ?
Anh trả lời duy nhất một từ...
Từ ngày xưa cho đến ngày nay
Là từ "Mẹ" thiêng liêng, cao cả...


Đọc vần thơ em dâng tặng Mẹ
Anh nghe lòng xúc cảm, bồi hồi...
Xin cho anh chia sẽ cùng em
Niềm hạnh phúc khi em còn mẹ...


Mẹ của anh khi chưa xa khuất
Như mẹ em hiện tại bây giờ...
Tóc bạc trắng, một đời tần tảo
Cả cuộc đời chỉ biết thương con...


Cưu mang con chín tháng, mười ngày
Hòn máu đỏ nên người nên vóc...
Ngày trở dạ cắn răng đau đớn !
Con chào đời mẹ nỡ nụ cười...


Anh và em được bao nhiêu tuổi ?
Bao tháng ngày mẹ ngủ chẳng yên...
Mẹ vẫn nghĩ ta còn thơ dại !
Trước phong ba, bảo táp cuộc đời...


Nửa đời anh lúc đang còn mẹ !
(tự trách mình chữ hiếu chưa tròn...)
Nửa đời anh nay không còn mẹ !
(lại thở dài, tiếc nuối khôn nguôi...)


Lục ký ức anh tìm bóng mẹ
Đốt thời gian trở lại ngày xưa...
Để được gọi : "mẹ ơi, mẹ hởi..."
Lại giận hờn khi mẹ không ơi...


Em cho anh chia sẽ cùng em
Để anh nghĩ là anh còn mẹ...
Mùa Vu Lan cài bông hồng đỏ
Mẹ vẫn còn..., hình bóng mẹ em...


Mẹ là mùa xuân trong lòng em
Xuân ngự trị trong lòng em mãi...
Anh cầu mong một điều duy nhất :
"Mẹ sống lâu trăm tuổi cùng em..."


Buổi tối, ngày 25 tháng 08 năm 2015
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "LÒNG MẸ"
Sáng tác : Y Vân     Tiếng hát : Như Quỳnh