Powered By Blogger

Thứ Tư, 3 tháng 12, 2014

BÀI THƠ EM HỎI ĐI RỒI EM SẼ HAY

EM HỎI ĐI, RỒI EM SẼ HAY !
"Sông chẳng thể không trôi về biển lớn
Người bên bờ buông tóc thả cho mây...
Nên suốt kiếp tôi vẫn là đứa trẻ !
Buồn vui theo viên kẹo ở tay người..."
Thơ Du Tử Lê


Cảm tác từ bài nhạc "TRONG TAY THÁNH NỮ CÓ ĐỜI TÔI" 
Thơ : Du Tử Lê     Phổ nhạc : Hoàng Thanh Tâm     Tiếng hát : Tuấn Anh



Em hỏi đi, rồi em sẽ hay !
Tôi buồn như một kẻ cô đơn
Dõi trông vời vợi nơi xa thẳm
Có bóng hình người tôi dấu yêu...



Em hỏi đi, rồi em sẽ hay !
Hồn tôi hiu quạnh bởi nhớ thương
Bước đi từng bước chân vô định
Ngày tháng yêu thương đã bỏ tôi...



Em hỏi đi, rồi em sẽ hay !
Tôi buồn, thao thức suốt đêm thâu
Sương khuya rơi xuống hồn hoang lạnh
Vì chổ tôi nằm thiếu vắng em...



Em hỏi đi, rồi em sẽ hay !
Tôi buồn, tôi viết suốt đêm thâu
Ý thơ khô khốc, vần thơ cạn !
Lời thơ cô đọng một từ "thương"...



Em hỏi đi, rồi em sẽ hay !
Lòng tôi mở rộng đón tình em
Hồn tôi say đắm trong thương nhớ
Khao khát chờ em đến yêu thương...


Em hỏi đi, rồi em sẽ hay !
Tôi chờ, để được sống bên em
Sương đêm không thể làm tôi lạnh
Bởi chổ tôi nằm đã có em...


"Sông chẳng thể không trôi về biển lớn
Người bên bờ buông tóc thả cho mây...
Nên suốt kiếp tôi vẫn là đứa trẻ !
Buồn vui theo viên kẹo ở tay người..."
(Thơ Du Tử Lê)


Em hỏi đi, rồi em sẽ hay !
Đời tôi còn lại thuộc về em
Tôi sẽ yêu thương em mãi mãi
Vì em "Thánh nữ của đời tôi"...


Ca khúc "MỘT LẦN NÀO CHO TÔI GẶP LẠI EM"
Sáng tác : Vũ Thành An     Tiếng hát : Nguyễn Hồng Ân


Buổi sáng, ngày 04 tháng 12 năm 2014
Mùa Giáng sinh năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH

BÀI THƠ NỬA ĐỜI TÌNH THƠ

NỬA ĐỜI TÌNH THƠ
Nửa đời anh viết tình thơ
Cho em một thuở yêu thương mặn mà
Nửa đời anh ngắm nhìn em
Cho em một kiếp thương yêu đậm đà...


Nửa đời anh viết tình thơ
Lời thơ đằm thắm xiết bao nghĩa tình
Thuở còn ân ái mặn nồng 
Sớm, trưa, chiều, tối phút giây không rời...


Trải qua bao nổi thăng trầm
Dìu nhau vững bước trên con đường đời
Đến nay tình vẫn đậm đà 
Dù cho mái tóc phũ dầy khói sương...



Thương em từ thuở tóc xanh
Sân trường, lớp học, bảng đen, giảng đường
Áo em hòa lẩn ráng chiều
Thướt tha, quyến rủ hồn thơ lên ngàn...



Yêu em từ dạo lớn khôn
Ngây thơ, trong sáng bước chân vào đời
Thương yêu theo nhịp thời gian
Vui vầy hạnh phúc, ấm êm nửa đời...



Người thơ tóc đã phai màu
Bạc theo năm tháng, trắng theo tháng ngày
Chỉ còn nguyên vẹn hồn thơ
Thời gian dừng bước dõi xem thơ tình... 



Nửa đời anh ngắm nhìn em 
Mắt em vẫn đẹp nét xưa dịu dàng
Đôi gò má vẫn ửng hồng 
Khi anh nhắc lại tháng ngày yêu nhau...



Tình ơi ! một thuở xuân thì
Yêu thương say đắm hương người trinh nguyên
Nụ hoa bỏ ngõ lối vào 
Con ong khẻ đậu, hút say mật tình...



Tình ơi ! một thuở thương người
Tóc dài buông thả bờ vai nuột nà
Lối xưa nhẹ bước chân son
Lần theo lối nhỏ, dáng em đợi chờ...



Tình ơi ! một thuở yêu người
Trăng khuya tròn vạnh bên hiên thềm nhà
Hồn thơ hòa quyện vần thơ
Vầng trăng minh chứng mối tình sắc son...



Nửa đời anh viết tình thơ
Cho em một thuở yêu thương mặn mà
Nửa đời anh ngắm nhìn em
Cho em một kiếp thương yêu đậm đà...



Buổi chiều, ngày 03 tháng 12 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH

Thứ Hai, 1 tháng 12, 2014

BÀI THƠ MIỀN QUAN HỌ

MIỀN QUAN HỌ
Ai về Kinh bắc quê hương
Cho tôi nhắn gửi vần thơ tâm tình

Ca khúc "TÌNH YÊU TRÊN DÒNG SÔNG QUAN HỌ"
Thơ : Đỗ Trung Lai     Nhạc : Phan Lạc Hoa    Tiếng hát : Trọng Tấn - Thanh Thanh Hiền


Ai về Kinh bắc quê hương
Cho tôi nhắn gửi vần thơ tâm tình
Xuôi dòng sông Đuống, sông Cầu
"Liền anh-Liền chị" hát duyên trao tình...



Nhớ người quan họ Bắc ninh
Xinh tươi vành nón quai thao lụa hồng
Yếm đào tha thướt, gọi mời :
"Người ơi, người ở, đừng đi nhé người..."



Mượt mà làn điệu dân ca
Hồn quê chan chứa, tình quê đậm đà
Khoan thai buông nhịp mái chèo
Thuyền xuôi câu hát nặng sâu tình người...



Ca khúc "NGỒI TỰA MẠN THUYỀN"
Quan họ Bắc Ninh - Tiếng hát : Ái Xuân



Nhớ mùa quan họ hội Lim
Người chờ tôi nhé, tôi về song đôi
Khai mùa lễ hội sông Cầu
Giao duyên quan họ đậm đà yêu thương...


"Người ơi, người ở đừng về !"
Nghe câu quan họ nao nao trong lòng
Hồn tôi về tận thôn Đoài !
Tìm người quan họ hát câu nghĩa tình...



"Người về, người có nhớ thương..."
Dòng sông quan họ nhớ người, người ơi...
Yếm đào vào hội đợi mong !
Người về dâng nón quai thao tặng người...



Mời người một miếng trầu thơm
Trầu têm cánh phượng thắm tươi nghĩa tình
Hát câu quan họ giao duyên
Trầu xanh, cau đỏ nên duyên vợ chồng...



Buổi tối, ngày 01 tháng 12 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "NGHE CÂU QUAN HỌ TRÊN CAO NGUYÊN"
Sáng tác : Vũ Thiết     Tiếng hát : Nhã Trúc

Thứ Ba, 25 tháng 11, 2014

BÀI THƠ NGẨM LẠI ĐỜI MÌNH

NGẨM LẠI ĐỜI MÌNH

Sống không hổ thẹn kiếp người 
Mai về cát bụi, dăm người nhớ thương...

.Ngồi buồn, ngẩm nghĩ lại mình 
Na hồn thơ nhạc, na hồn kinh doanh
Phong trần từ thuở tóc xanh 
Đến nay tóc bạc vẫn quen phong trần...


Hừng đông vừa tỉnh giất nồng
Bao nhiêu con số bộn bề, bủa vây
Chiều về lất phất mưa rơi
Lãng quên con số thả hồn làm thơ...


Hai mùa mưa nắng quanh năm
Khi ngồi tính toán lúc làm thơ văn
Ngẩm mình cũng lạ cho mình !
Đôi khi chẳng hiểu phải mình hay không ?


Đời mình lắm nỗi vương mang 
Chữ duyên, chữ nợ, chữ ân, chữ tình
Chữ nhân, chữ nghĩa làm đầu
Thấm sâu huyết quản dễ hầu gì quên...


Rượu nồng chìm đắm một thời
Phong lưu một thuở, biết bao bóng hồng 
Trót mang nghiệp dĩ vào thân 
Đa tình từ thuở tóc xanh sân trường...


Đa tình nhưng lại chung tình ! 
Đã yêu là cứ yêu hoài mãi thôi
Mai sau từ giả hồng trần 
Về miền đất lạnh không phai chung tình...


Trời sinh hạt bụi làm người
Vui cùng năm tháng, buồn theo tháng ngày
Sống không hổ thẹn kiếp người 
Mai về cát bụi dăm người nhớ thương...


Buổi tối, ngày 25 tháng 11 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH




Thứ Bảy, 22 tháng 11, 2014

BÀI THƠ PHỐ NÚI VÙNG CAO

PHỐ NÚI VÙNG CAO
Gửi người phố núi vùng cao
Dăm vần thơ đẹp như hoa Dã quỳ...
Vàng tươi giữa phố đầy sương
Long lanh nắng sớm ban mai rạng ngời... 

Phố núi cao, phố núi đầy sương
Phố núi cây xanh, trời thấp thật buồn...
Anh khách lạ đi lên đi xuống
May mà có em, đời còn dễ thương...
Phố núi cao, phố núi trời gần
Phố xá không xa, nên phố tình thân...
Đi dăm phút đã về chốn cũ
Một buổi chiều nao, lòng bỗng bâng khuâng...
Xin cảm ơn thành phố có em...
Xin cảm ơn một mái tóc mềm
Mai xa lắc trên đồn biên giới
Còn một chút gì để nhớ, để quên...

Trích bài thơ "CÒN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ" của Vũ Hữu Định


Ca khúc "CÒN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ"
Thơ : Vũ Hữu Định     Nhạc : Phạm Duy     
Tiếng hát : Nguyên Khang


Có một ngày, tôi về thăm phố núi
Phố núi cao nên trời thấp thật gần...
Tôi khách lạ một lần về thăm phố !
Lòng bâng khuâng nhớ đến một người...


Phố núi cao nên phố núi đầy sương
Phố núi đầy sương nên phố đẹp lạ lùng...
Em thật đẹp giữa lòng phố núi !
Và em thật gần trong cõi lòng tôi...



Tôi lạ lẩm đi trên từng con phố !
Ngõ phố nào cũng có dáng hình em...
Ngày hai buổi em đến trường vào lớp
Dạy dổ trẻ thơ phố núi vùng cao...



Tôi cảm nhận trên từng con phố
Phố núi và em tràn ngập yêu thương...
Mái ấm gia đình giữa lòng phố núi !
Hạnh phúc nào hơn, sống để yêu nhau...



Đi loanh quanh giữa lòng phố núi
Dăm phút thôi bỗng thấy thật gần...
Chợt thấy lòng thân thương phố núi
Bởi có em ở phố núi vùng cao...


Buổi sáng, ngày 23 tháng 11 năm 2014
Gửi người phố núi vùng cao +Dã Qùy 
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "DÃ QUỲ"    
 Tiếng hát : Trần Thu Hà



Thứ Năm, 20 tháng 11, 2014

BÀI THƠ NHỚ NGƯỜI TÓC THẢ SÂN TRƯỜNG

NHỚ NGƯỜI TÓC THẢ SÂN TRƯỜNG
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11 năm 2014
Tôi về thăm trường cũ chợt nhớ về một kỷ niệm đẹp của tình yêu thuở học trò...

"Nhớ người tóc thả sân trường
Sao em gom hết nổi lòng của tôi
Ngày nay xu
ôi ngược đường đời
Nhớ người thả tóc sân trường ngày xưa..."


Đêm nằm nghe giọng thơ ngâm
Gối đầu lên sách nhớ về trường xưa  
Thuở còn tập vỡ vắt lưng 
Bỏ quên lớp học đi tìm vần thơ...



Vần thơ trốn vạt nắng chiều
Nép theo tà áo thướt tha sân trường
Ngủ quên trên sợi tóc mai
Tóc người buông thả  ngang vai hững hờ...



Tôi từ dạo biết tương tư 
Thường hay lui tới gốc cây si già
Đợi chờ hồi trống tan trường
Dõi trông theo dáng người tan trường về...



Ông trời khi nắng, khi mưa 
Riêng tôi vẫn vậy, chờ ai tan trường
Cây si như hiểu lòng tôi !
Cành che nắng đổ, cành che mưa rào...



Con đường từ dạo nhớ người 
Dường như ngắn lại không dài ra thêm...
Để tôi đi chậm ngắm nhìn
Dáng ai thon thả, thướt tha đi về...



Tôi từ dạo biết thương người 
Vần thơ bay bỗng hồn thơ học trò
Đêm về thao thức làm thơ
Lãng quên bài học, sách buồn ngẩn ngơ...



Giờ chơi dạo bước sân trường
Ngủ vùi băng đá gốc cây phượng hồng
Phượng hồng từng cánh rơi rơi
Báo năm cuối khoá, ngày thi cận kề...



Người đi, sách vỡ buồn theo
Hành lang lớp học vắng người quạnh hiu
Sân trường bỗng hoá trầm tư 
Nhớ ai thả tóc thướt tha nắng chiều...



Nhớ ngày Nhà giáo năm xưa
Thầy cô thấu hiểu nổi niềm yêu thương
Lời khuyên theo suốt đời tôi :
"Tương lai nuôi dưởng tình yêu học trò..."



Từ tôi dạo ấy nên người 
Hồn thơ hoà quyện bước đi cùng đời
Trải qua bao nổi thăng trầm 
Vần thơ vẫn đẹp như người ngày xưa...



Ngày xưa thả tóc sân trường
Gốc cây, băng đá khắc ghi bóng người
Ngày nay tóc thả cho chồng 
Người vui ngày tháng sống xa quê nhà... 



Buổi tối, ngày 2o tháng 11 năm 2014
Kỷ niệm một thời áo trắng, sân trường...
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "TUỔI MƯỜI BA"
Thơ : Nguyên Sa     Nhạc : Ngô Thuỵ Miên     Tiếng hát : Vũ Khanh