ĐÂU PHẢI VÌ MÙA THU
Đâu phải vì mùa thu mà anh nhớ và cũng không phải
vì mùa đông có lá bàng rơi ngập lối đi mà anh thương Hà Nội...
Anh nhớ thương Hà Nội vì nơi ấy có một "Mùa yêu thương"
từ độ cúc vàng, cúc trắng nỡ khắp phố phường và trước ngõ sân nhà em...
Đâu có phải vì mùa thu Hà Nội
Lá bàng rơi ngập đầy ngõ phố phường
Cũng không phải vì mùa đông rét buốt
Làm cho anh nhớ Hà Nội nao lòng...
vì mùa đông có lá bàng rơi ngập lối đi mà anh thương Hà Nội...
Anh nhớ thương Hà Nội vì nơi ấy có một "Mùa yêu thương"
từ độ cúc vàng, cúc trắng nỡ khắp phố phường và trước ngõ sân nhà em...
Đâu có phải vì mùa thu Hà Nội
Lá bàng rơi ngập đầy ngõ phố phường
Cũng không phải vì mùa đông rét buốt
Làm cho anh nhớ Hà Nội nao lòng...
Bởi vì em, tháng mười mùa hoa cúc
Khắc sâu lòng anh nổi nhớ khôn nguôi
Tháng mười hoa cúc bao mùa nỡ
Anh nhớ em, nhớ Hà Nội một thời...
Tháng mười hoa cúc bao mùa nỡ
Anh nhớ em, nhớ Hà Nội một thời...
Bao mùa đông là bao mùa chờ đợi
Chia sẽ cho em nắng ấm phương nam
Em nặng tình với hai mùa mưa nắng
Vì vô tình nên anh đã lãng quên...
Em trở về từ một miền ký ức
Của một thời anh xuôi ngược bắc-nam
Bao kỷ niệm yêu thương trong tiềm thức
Gọi nhau về ngự trị cõi lòng anh...
Em trở về từ chiều dài lưu luyến
Của một thời anh đi sớm về khuya
Cửa vẫn mở, ngồi bên trang giáo án
Em chong đèn thao thức đợi anh về...
Em trở về từ chiều sâu thương nhớ
Cúc nỡ vàng, nỡ trắng sân nhà em
Mùi hương hoa sữa vẫn thơm nồng đậm
Phố nhớ anh nên phố vẫn đợi chờ...
Em trở về từ yêu thương thuở ấy
Nhớ dáng anh đứng đầu ngõ mong chờ
Lời thăm hỏi sao chân thành giản dị
Người miền nam có giọng ấm hai mùa...
Đâu có phải vì mùa thu Hà Nội
Lá bàng rơi ngập đầy ngõ phố phường
Cũng không phải vì mùa đông rét buốt
Làm cho anh nhớ Hà Nội nao lòng...
Nay em đã đi sâu vào kỷ niệm
Ngày tháng dài anh ngở đã phôi phai
Vẫn là em "Mùa yêu thương" thuở ấy
Cho anh xin, thương nhớ mãi trong lòng...
Buổi sáng, ngày 29 tháng 01 năm 2015
Những ngày cuối năm 2014...
NGUYỄN ANH KHANH
Em nặng tình với hai mùa mưa nắng
Vì vô tình nên anh đã lãng quên...
Em trở về từ một miền ký ức
Của một thời anh xuôi ngược bắc-nam
Bao kỷ niệm yêu thương trong tiềm thức
Gọi nhau về ngự trị cõi lòng anh...
Em trở về từ chiều dài lưu luyến
Của một thời anh đi sớm về khuya
Cửa vẫn mở, ngồi bên trang giáo án
Em chong đèn thao thức đợi anh về...
Em trở về từ chiều sâu thương nhớ
Cúc nỡ vàng, nỡ trắng sân nhà em
Mùi hương hoa sữa vẫn thơm nồng đậm
Phố nhớ anh nên phố vẫn đợi chờ...
Em trở về từ yêu thương thuở ấy
Nhớ dáng anh đứng đầu ngõ mong chờ
Lời thăm hỏi sao chân thành giản dị
Người miền nam có giọng ấm hai mùa...
Đâu có phải vì mùa thu Hà Nội
Lá bàng rơi ngập đầy ngõ phố phường
Cũng không phải vì mùa đông rét buốt
Làm cho anh nhớ Hà Nội nao lòng...
Nay em đã đi sâu vào kỷ niệm
Ngày tháng dài anh ngở đã phôi phai
Vẫn là em "Mùa yêu thương" thuở ấy
Cho anh xin, thương nhớ mãi trong lòng...
Buổi sáng, ngày 29 tháng 01 năm 2015
Những ngày cuối năm 2014...
NGUYỄN ANH KHANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét