MÙA YÊU THƯƠNG
Tưởng đã quên tháng mười, mùa hoa cúc
Thuở tóc xanh chưa nhuốm bụi thời gian
"Mùa yêu thương" trở về từ ký ức
Gợi nhớ về Người kỷ niệm ngày xưa...
Có một mùa yêu thương từ thuở trước
Nay trở về tràn ngập cõi lòng tôi
Trời Hà Nội tháng mười hoa cúc nỡ
Vàng phố phường, trắng ngõ sân nhà em...
Hà Nội với tôi đã có một thời
Dạo bước loanh quanh trên từng con phố
Ngày hai buổi đi về con ngõ nhỏ
Tôi người miền nam, ở trọ nhà em...
Có một mùa yêu thương tưởng phôi phai
Dù quên lãng vẫn đậm trong tiềm thức
Tưởng đã quên tháng mười, mùa hoa cúc
Thuở tóc xanh chưa nhuốm bụi thời gian
"Mùa yêu thương" trở về từ ký ức
Gợi nhớ về Người kỷ niệm ngày xưa...
Có một mùa yêu thương từ thuở trước
Nay trở về tràn ngập cõi lòng tôi
Trời Hà Nội tháng mười hoa cúc nỡ
Vàng phố phường, trắng ngõ sân nhà em...
Hà Nội với tôi đã có một thời
Dạo bước loanh quanh trên từng con phố
Ngày hai buổi đi về con ngõ nhỏ
Tôi người miền nam, ở trọ nhà em...
Có một mùa yêu thương tưởng phôi phai
Dù quên lãng vẫn đậm trong tiềm thức
Làm sao quên, cà phê ven góc phố
Giọt cà phê, hương chè bắc lâng lâng...
Giọt cà phê, hương chè bắc lâng lâng...
Có một mùa yêu thương đầy kỷ niệm
Tôi chờ đợi em trước cổng sân trường
Tôi chờ đợi em trước cổng sân trường
Tháng mười năm ấy giữa mùa hoa cúc
Dáng em thướt tha chiều nắng vàng phai...
Những đêm mùa đông rét buốt ngoài trời
Tôi lặng lẽ, ngồi nghe em kể chuyện
Người Hà Nội sẽ sàng trong giọng nói
Mắt em nồng nàn, nắng ấm miền nam...
Những ngày thu lá bàng rơi đầy phố
Hà Nội chợt buồn vì có một người đi
Chiều hồ Gươm gió lao xao mặt nước
Gợn gợn nổi buồn, thương nhớ từ đây...
Mùa yêu thương trong em từ dạo ấy
Bao tháng ngày xa cách vẫn nhớ thương
Nhớ giọng nói của hai mùa mưa nắng
Ấm nồng nàn, sâu đậm một niềm riêng...
Mùa yêu thương trong em từ dạo ấy
Con phố dài, ngõ phố ngắn nhà em
Em vẫn nghe nhịp chân anh bên cạnh
Đi cùng em suốt tháng rộng, năm dài...
Có một mùa yêu thương đầy nhung nhớ
Trong lòng tôi dù năm tháng đã xa
Tôi nhớ mãi tháng mười, mùa hoa cúc
Bóng hình em, người Hà Nội mến thương...
Ca khúc "MỘT DẠI KHỜ MỘT TÔI"
Sáng tác : Phú Quang Tiếng hát : Quang Lý
Buổi chiều, ngày 18 tháng 01 năm 2014
Những ngày cuối năm 2014, gửi cho +Mùa Yêu Thương
NGUYỄN ANH KHANH
Những đêm mùa đông rét buốt ngoài trời
Tôi lặng lẽ, ngồi nghe em kể chuyện
Người Hà Nội sẽ sàng trong giọng nói
Mắt em nồng nàn, nắng ấm miền nam...
Những ngày thu lá bàng rơi đầy phố
Hà Nội chợt buồn vì có một người đi
Chiều hồ Gươm gió lao xao mặt nước
Gợn gợn nổi buồn, thương nhớ từ đây...
Mùa yêu thương trong em từ dạo ấy
Bao tháng ngày xa cách vẫn nhớ thương
Nhớ giọng nói của hai mùa mưa nắng
Ấm nồng nàn, sâu đậm một niềm riêng...
Mùa yêu thương trong em từ dạo ấy
Con phố dài, ngõ phố ngắn nhà em
Em vẫn nghe nhịp chân anh bên cạnh
Đi cùng em suốt tháng rộng, năm dài...
Trong lòng tôi dù năm tháng đã xa
Tôi nhớ mãi tháng mười, mùa hoa cúc
Bóng hình em, người Hà Nội mến thương...
Ca khúc "MỘT DẠI KHỜ MỘT TÔI"
Sáng tác : Phú Quang Tiếng hát : Quang Lý
Buổi chiều, ngày 18 tháng 01 năm 2014
Những ngày cuối năm 2014, gửi cho +Mùa Yêu Thương
NGUYỄN ANH KHANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét