Powered By Blogger

Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2018

BÀI THƠ NỔI NHỚ NGƯỜI XƯA

NỔI NHỚ NGƯỜI XƯA
Sâu thẳm lòng tôi nổi nhớ thương
Hai mùa mưa nắng vẫn đi về
Trưa hè nắng đổ niềm thương nhớ
Mưa rào tựa cữa dõi mắt trông...


Đêm về nổi nhớ lại đầy dâng
Hình bóng người xưa lại trở về
Nụ cười, ánh mắt, môi mời gọi
Bờ vai thanh mảnh một chiều mưa...


Một mùa thu trước ngập lá vàng
Phố xưa xào xạc bước ngóng trông
Thơ thẩn một mình tôi đứng đợi
Dáng ai tha thướt buổi tan trường...


Chiều thu năm ấy nắng vàng phai
Hai bóng song đôi một nổi niềm
Hồ Tây ghi khắc bao nguyện ước
Hai miền xa cách vẫn nhớ thương...


Có một mùa đông lạnh buốt lòng
Nghe em kể chuyện xứ Tràng an
Ước mơ có dịp về Kinh bắc
Quê hương Quan họ của người thương...


Sâu thẳm lòng tôi nổi nhớ thương
Hai mùa mưa nắng vẫn đi về
Trưa hè nắng đổ niềm thương nhớ
Mưa rào tựa cữa dõi mắt trông...


Hà thành tạm biệt một mùa thu 
Phố phường tràn ngập cúc vàng tươi
Phố vẫn còn ghi hai hình bóng
Ngõ nhỏ nhà ai ngập lá vàng... 


Mười năm xa cách ngở đã quên
Thêm mười năm nữa vẫn không nguôi
Hai mươi năm lẽ không phai nhạt
V người con gái xứ Tràng an...


Đêm về nổi nhớ lại đầy dâng
Hình bóng người xưa lại trở về
Nụ cười, ánh mắt, môi mời gọi
Người ơi, đâu thể dễ lãng quên...


Buổi tối, ngày 13 tháng 05 năm 2018
Cho một người  con ngõ nhỏ
phố Nguyễn Du Hà Nội những năm 1997-1998
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "NỔI NHỚ"
Sáng tác : Phú Quang     Tiếng hát : Ngọc Anh


Không có nhận xét nào: