Powered By Blogger

Thứ Ba, 25 tháng 2, 2014

BÀI THƠ ANH KHÔNG THỂ SỐNG

ANH KHÔNG THỂ SỐNG !
Cảm xúc từ bài nhạc Without you dịch lời Việt trong dấu ngoặc đơn


Ca khúc " WITHOUT YOU"

(Thiếu anh !
Em không thể quên buổi chiều hôm đó...
Hay khuôn mặt cũng như anh đang dần xa rời
Nhưng em đoán rằng đó chỉ là cái cách
Câu chuyện tiếp tục...
Anh luôn cười nhưng trong đôi mắt anh
Nỗi buồn hiện rõ...
Hiện lên rất rõ...)



Nếu thiếu anh, em có buồn không em ?
Anh vẫn lạc quan vì anh sống cho đời...
Đời cho anh được gặp rồi thương yêu em !
Thì tại sao anh không sống cho đời...

(Không em không thể quên đi ngày mai
Khi em nghĩ về những nỗi đau trong mình...
Khi em đã có anh nơi đó !
Nhưng rồi lại để anh ra đi...
Và giờ đây sẽ chỉ công bằng
Khi em để anh biết !
Những điều anh nên biết...)


Chuyện ngày mai, em đừng bận tâm lo nghĩ !
Có gì đâu một nổi sầu đau...
Mối tình đầu ngây thơ vụng dại !
Anh biết rồi, em cũng lãng quên đi...

(Em không thể sống !
Nếu cuộc sống thiếu mất anh...
Em không thể sống !
Em không thể hiến dâng nhiều hơn nữa...
Em không thể sống !
Nếu cuộc sống thiếu mất anh...
Em không thể hiến dâng !
Em không thể hiến dâng nhiều hơn nữa...)



Nếu cuộc sống này không còn bóng hình em ?
Anh không thể hiến dâng cho đời được gì nữa...
Thật đơn giản, hiểu không hởi nhỏ ?
Vì cuộc đời anh gắn chặc cuộc đời em...

(Vâng, em không thể quên buổi chiều hôm đó
Hay khuôn mặt cũng như anh đang dần xa rời...
Nhưng em đoán rằng đó chỉ là cái cách
Câu chuyện tiếp tục...
Anh luôn mỉm cười nhưng trong đôi mắt anh
Nỗi đau hiện rõ !
Đúng vậy, hiện lên rất rõ !)


Chiều hôm đó, đôi mắt anh ngời sáng
Anh yêu em, không phũ nhận được nữa rồi...
Miệng mỉm cười nhưng lòng man mác quá
Thoáng gợn buồn, anh nghĩ chuyện mai sau...

(Em không thể sống !
Nếu cuộc sống thiếu đi anh...
Em không thể sống !
Em không thể hiến dâng hơn nữa...
Em không thể sống !
Nếu cuộc sống thiếu đi anh...
Em không thể sống !
Em không thể hiến dâng hơn nữa...)


Anh không thể sống thiếu em được nữa !
Nửa cuộc đời, anh dành trọn cho em...
Xin dâng hiến cho em nguồn hạnh phúc
Dẩu trể tràng nhưng là của riêng em...

(Em không thể sống !
Nếu cuộc sống thiếu mất anh...
Em không thể sống !
Em không thể hiến dâng hơn nữa...)


Anh không thể sống nếu mai này anh lại mất em !
Không, không, không anh không thể sống...

(Không, không, không !
Em không thể sống...)

Anh không thể sống !
Nếu mai này, anh lại mất em...


Cảm xúc từ bài nhạc Without you dịch lời Việt trong dấu ngoặc đơn
Tối ngày 25 tháng 02 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH

BÀI THƠ NƠI TÌNH YÊU GẶP GỠ

NƠI TÌNH YÊU GẶP GỠ


Nơi tình yêu gặp gỡ !
Là nơi một trái tim đi tìm một trái tim...
Rồi từ đó tim biết yêu thương, nhung nhớ
Nhớ về em và em nhớ về anh...


Nơi tình yêu gặp gỡ !
Là nơi có hai mùa mưa nắng giao hòa...
Lời nhớ thương mưa trao cho nắng
Nắng thẹn thùa tiếp nhận hạt mưa thương...


Nơi tình yêu gặp gỡ !
Là nơi có hai tâm hồn đồng điệu...
Thương nhớ nhau từ sâu thẳm con tim
Phải lòng nhau qua điệu nhạc, vần thơ...


Nơi tình yêu gặp gỡ !
Là nơi hai trái tim hòa quyện...
Tình yêu đến, tim chung nhịp đập
Nhịp yêu thương, nhịp thương nhớ, bồi hồi...


Buổi tối ngày 25 tháng 02 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH


Chủ Nhật, 23 tháng 2, 2014

BÀI THƠ GỬI NGƯỜI CON GÁI BẮC NINH

GỬI NGƯỜI CON GÁI BẮC NINH
Mến tặng em +Heo Ngốc Nguyễn Tâm Trang
Quê hương Quan họ Bắc Ninh


Ca khúc "TÌM EM TRONG CHIỀU HỘI LIM"
Tiếng hát : Tân Nhàn - Trọng Tấn



Gửi em một mối tình thơ
Nhờ thơ nói hộ lòng tôi nhớ người
Em người con gái Bắc Ninh
 Đôi làn quan họ làm tôi nao lòng...


Mượt mà làn điệu dân ca
Nhớ câu quan họ hay tôi nhớ người...
"Người ơi người ở đừng về !
Người về , người có nhớ tôi không người ?


Lòng tôi vẫn nhớ thương người 
Thương người cơ cực tăng ca đêm dài...
Đêm về người có lạnh không ?
Cho tôi gửi nhớ, gửi thương đến người...



Thơ tôi ủ ấm lòng người !
Tạ tình sâu đậm người dành cho tôi...


Tôi thương làn điệu dân ca
Của người Quan họ Bắc Ninh mất rồi...


Buổi tối ngày 14 tháng 12 năm 2013
NGUYỄN ANH KHANH



Ca khúc "TRÊN NHỮNG TUYẾN ĐƯỜNG QUAN HỌ"
Sáng tác : Nguyễn Thiện Trúc     Tiếng hát : Long Nhật



BÀI THƠ NGƯỜI ĐẾN RỒI ĐI

NGƯỜI ĐẾN RỒI ĐI...
Tặng em +Lien Vu  mong em quên đi 
những kỷ niệm không đáng để cho em nhớ, em buồn...


Người đến rồi người đi !
Một qui luật muôn đời vẫn thế...
Em của anh có quyền thương nhớ
(dứt khoát không là nổi nhớ đơn phương !)


Anh trân trọng tình yêu thời con gái
(đã yêu người hầu đã dễ quên ! )
Có cần thiết nghĩ suy về người ấy !
Họ có còn thương nhớ em đâu...


Hai năm qua em vẫn thương người ấy !
(biết người ta có còn nhớ em không ?)
Nếu họ nhớ !
Chắc em tôi không sầu khổ ...
(họ hẳn nhiên quên mất bóng hình em !)


Cho anh khuyên một lời em nhé !
Quên mất đi một kỷ niệm buồn...
Em cứ sống trẻ trung vui khỏe
Kỷ niệm tình yêu !
Chẳng là gì khiến cho ta suy nghĩ vẩn vơ...


Nào cô em vững vàng đứng dậy
Hát cùng anh bài nhạc tình yêu...
Đời vẫn đẹp những tấm lòng rộng mở
Nhớ về em, thương lắm cũng về em...


Đã một thời em khổ vì yêu !
Kết thúc nhé những nhớ thương vụng dại...
Kết thúc nhé những ưu tư sầu muộn !
Quên hẳn đi một kỷ niệm buồn...

Buổi tối ngày 27 tháng 12 năm 2013
NGUYỄN ANH KHANH

Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2014

BÀI CHÙM THƠ CHO BÉ

CHÙM THƠ CHO BÉ
Chú mượn 3 bài thơ của nhà thơ Đặng Lệ Khánh gửi tặng cháu 
Lời thơ hồn nhiên nhưng lãng mạn và thật dễ thương
Cháu nhớ lời thơ và quên hết đi những kỷ niệm về Chú nhé...


Sài Gòn, ngày 22 tháng 02 năm 2014
Chú Nguyễn Anh Khanh


CHẢI TÓC
Không có lược, cháu bắt đền chú đó 
Tóc rối bời, lát nữa biết sao đây !
"Nếu người ta có hỏi bảo gió bay "
Lời chú dặn, nghe chừng ai tin hở ?


"Đừng giận hờn, nín đi cô cháu nhỏ 
lược đây rồi, đưa chú chải đầu cho..."
Mười ngón tay làm răng lược chưa so
Chú gỡ nhẹ tóc ân tình rối vội...


Giận chú lắm, ngày mai thôi chẳng tới
Mặc chú chờ, cho đáng tội hôm nay
Buông cháu ra, xin nới lõng vòng tay !
Đừng có thế, cháu không còn thương chú... 


Kỷ niệm đó chiều nay về giữa phố
Khi cháu nhìn có hai kẻ yêu nhau
Tà áo dài cô gái thoáng chút nhàu
Tóc buông xõa trên bờ vai rối nét...


Chuyện ngày xưa cháu coi tình chôn chết
Trong mộ tim làm nghĩa địa loang sầu
Chú phụ phàng cháu không giận chú đâu !
Dù vẫn khóc những lần thương nhớ chú...


Lần tình tự hôm nào xin trả đủ
Để chú làm hành lý tuổi trung niên
Để chú còn yêu nữa, chú yêu thêm !
Con gái đẹp của phố phường đô thị...


Cháu đã trót vương vào người nghiệp dĩ
Nên trọn đời phải dang dỡ yêu thương
Và chiều nay tóc cháu rối rất buồn !
Không có chú để bắt đền chú chải.. .


ĐÊM KHÔNG NGỦ
Cháu cũng không biết, bây giờ chú quên cả ?
Chuyện ngày xưa từ ước hẹn ban đầu
Chú trả về cho quá khứ dài sâu
Cháu tiếc nuối chuyện tình trong ngang trái...


Nửa đêm qua trở mình nghe tê tái ! 
Chú đâu rồi ? gió lạnh quá đi thôi
Cũng hình như có tiếng lá thông rơi
Ngoài sân vắng đọng màn sương lấp lánh...


Trăng đã lặn, đêm tối về cô quạnh
Cháu cô đơn tình ái cũng cô đơn 
Từ xa xôi nằm úp mặt khóc buồn
Đêm trở giấc nên đêm dài rưng rức...


Chú có nghe lòng cháu thổn thức ?
Chú có cười cháu si dại đam mê ?
Vâng tùy chú, cháu vẫn nhòe nước mắt 
Đêm thức giấc gối hồng hoen ướt lệ ...


Từ đó buồn, cháu buồn hơn như thế ! 
Chú vô tình hay tàn nhẫn chú ơi
Gió rét ghê cháu lạnh quá mất rồi 
Chăn chiếu đó, mà sao vô dụng quá...


Chú đừng giận, đừng hờn cháu chú nhá
Thơ dù điên, tình ý chẳng điêu đâu !
Tại cháu yêu vóc dáng phong trần
Người thi sĩ có mắt buồn vạn thuở...


Chú đã lớn cháu không còn bé bỏng
Nên có quyền cháu viết chuyện yêu đương 
Nhiều đam mê, nhiều khao khát trong hồn
Để duy nhất tặng người yêu ...của cháu !


YÊU THƯƠNG VÀ OÁN HỜN
Sài Gòn đẹp cho cháu nhiều kỷ niệm
Kỷ niệm buồn và bi đát chú ơi
Từng vòng tay, từng ánh mắt, đôi môi
Còn đọng vết trên hình hài cháu gái...


Thư chú hỏi bao giờ cháu trở lại ?
Để phố phường đô thị ngập yêu thương
Rất tái tê cháu nức nở trong hồn !
Rất đau đớn, cháu oán hờn chú lắm...


Càng oán chú, cháu càng yêu say đắm !
Càng giận hờn cháu lại thấy si mê
Vì yêu thương nên nước mắt ướt nhoè
Đêm trở giấc cô đơn ngàn gối lẻ...


Chú ăn cướp trọn linh hồn cháu bé !
Chú bạo tàn bóp vỡ trái tim thơ
Hẹn bao nhiêu rồi chú vẫn làm ngơ 
Tàn ác quá, một con người như chú...


Tại yêu chú nên những lần không ngủ
Mặt đối hình cháu nhớ chú vô biên
Chú biết không ? trời giá lạnh cao nguyên
Mà cháu phải những đêm dài thao thức...


Thu chú viết (cháu mang nhiều ngờ vực !)
"Đến bao giờ cháu trở lại thành đô ?"
Thôi chú ơi đừng nhắc chuyện ban sơ
Tội cháu lắm, tuổi đời chưa bạc tóc ....


Buổi tối ngày 21 tháng 02 năm 2014
Thơ Đặng Lệ Khánh


Ca khúc "TUỔI NGỌC"
Sáng tác : Phạm Duy     Tiếng hát : Thái Thảo