Powered By Blogger

Thứ Tư, 6 tháng 9, 2017

BÀI THƠ GẶP NHAU TRONG GIẤC MƠ DÀI

GẶP NHAU TRONG GIẤC MƠ DÀI 
Ba mươi năm dường như cô đọng lại
Gặp lại nhau trong giấc mơ dài...


Em trở về bên tôi
Hơn ba mươi năm rồi
Chuyện tình xưa dang dỡ
Dường như đã phôi phai...


Dòng sông kỷ niệm xưa
Mang đi bao yêu thương
Nhớ thương rồi quên lãng
Sông lại về bên tôi... 


Em vẫn như thuở nào
Ánh mắt sáng long lanh
Nụ cười xưa duyên dáng
Thân như lá cỏ mềm...


Suối tóc xanh ngày xưa
Nơi xứ lạ quê người
Nắng mưa pha sương tuyết
Nhuốm màu bụi thời gian...


Tôi vẫn như thuở nào
Nhìn em vẫn nồng nàn
Cười yêu thương đầy ắp
Thân muôn thuở hao gầy...


Tóc hoa râm hơn nửa
Trán hằn sâu vết nhăn
Chân dường như mõi mệt
Gian nan nửa dòng đời...


Em trở về bên tôi
Đường xưa bừng sống lại
Bao nhiêu năm tôi ngở
Đã đi vào lãng quên...


Xóm đạo tươi màu nắng
Giáo đường ngập nụ cười
Chúa trên cao minh chứng
Con chiên xưa trở về...


Trưa sân trường êm ã
Hoa nắng vàng bay bay
Tay trong tay trao vội
Tình thơ tuổi học trò...


Vườn xưa đầy kỷ niệm
Hoa bưởi ngát hương thơm
Tôi với em hẹn ước
Sống bên nhau một đời...


Đêm xao xác tiếng gà
Chợt bừng tỉnh giất mơ
Ba mươi năm đọng lại
Gặp nhau trong giấc mơ...


Buổi tối, ngày 03 tháng 09 năm 2017
Từ giấc mơ tôi gặp em, người ngày xưa mang tên Vũ Thị Kim Loan năm học 1973-1974 dưới mái trường Hưng Đạo một thời thân thương...
NGUYỄN ANH KHANH


Thứ Sáu, 25 tháng 8, 2017

BÀI THƠ LÀM SAO QUÊN ĐƯỢC

LÀM SAO QUÊN ĐƯỢC
Làm sao quên được
Kỷ niệm ngày xưa
Nửa đời mê mãi 
Tìm bóng hình em...


Dáng em tha thướt
Mềm như lá cỏ
Nên chiều mưa nhỏ
Đường đỏ chân son...


Làm sao quên được
Hà Nội mùa thu
Chiều xuống Tây hồ
Lãng đãng khói sương...


Phố xưa, ngõ nhỏ
Nhà em ở đó
Cúc vàng, cúc trắng
Tháng mười nỡ hoa...


Làm sao quên được
Phố xưa sánh bước
Hun hút hàng cây 
Hoa sữa thơm nồng...


Góc phố hò hẹn
Mắt ai lúng liếng
Miệng ai sẽ sàng
Một trời yêu thương...


Tóc thả bờ vai
Buông lơi hai nhánh 
Tình em gọi nhớ
Yêu thương tìm về...


Mười năm xa vắng
(Rồi hai mươi năm...)
Tóc đã phai màu
Em ơi còn nhớ
Một thời dấu yêu...


Mười năm vẫn nhớ
(Rồi hai mươi năm...)
Ngõ nhỏ nhà em
Mùa thu bàng đỏ
Rụng đầy trước sân...


Mười năm cứ ngỡ
(Rồi hai mươi năm...)
Tình đã nhạt phai
Yêu thương rơi rụng
Theo lá thu vàng...


Làm sao quên được
Kỷ niệm ngày xưa
Hơn nửa đời người
Vẫn mãi chờ em...


Buổi tối, ngày 25 tháng 08 năm 2017
Mười năm rồi hai mươi năm... vẫn không 
làm sao quên được một người đã có một thời 
tôi hết mực yêu thương...
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "LÀM SAO MÀ QUÊN ĐƯỢC"
Sáng tác : Phạm Duy     Tiếng hát : Thái Hiền

Thứ Hai, 31 tháng 7, 2017

BÀI THƠ MỘT CHÚT MÙA THU

MỘT CHÚT MÙA THU
Dăm chiếc lá vàng rụng chao nghiêng
Hàng cây thay lá khẳng khiu cành
Cơn gió mơn man chiều nắng nhạt
Có phải mùa thu đã trở về...


Một chút mùa thu giữa Sài Gòn 
Bâng khuâng nhớ lại một con đường
Mùa thu bàng đỏ rơi ngập phố
Tha thướt dáng em buổi tan trường...


Một chút mùa thu giữa nắng mưa
Nguôi phai nổi nhớ dậy trong lòng 
Nhớ em cháy bỏng trưa nắng hạ
Chợt thấy dịu êm giữa mưa chiều...


Một chút mùa thu giữa phố phường
Vấn vương kỷ niệm bóng hình em
Phố xưa rẽ bước con ngõ nhỏ
Sân cũ nhà em vẳng tiếng cười...


Một chút mùa thu giữa phố phường
Cà phê giọt đắng đọng vành môi
Chợt nhớ mắt em long lanh quá
Hương thơm trà bắc thoảng đâu đây...


Một chút mùa thu giữa phố phường
Bâng khuâng thương nhớ đôi bờ vai
Nhớ quá làn môi xinh tươi thắm
Văng vẳng lời em giọng khẻ khàng...


Một chút mùa thu, ngập nhớ thương
Tình ơi, vương vấn mãi trong lòng
Lang thang tìm lại mùa thu trước
Chiều nghiêng, bóng ngả một mình tôi... 


Buổi tối, ngày 30 tháng 07 năm 2017
Viết cho một người, hơn mười năm rồi 
tôi không thể lãng quên...
NGUYỄN ANH KHANH


Thứ Ba, 11 tháng 7, 2017

BÀI THƠ ĐƯA TIỂN NGƯỜI ĐI

ĐƯA TIỂN NGƯỜI ĐI
Đưa tiển người đi dạ ngậm ngùi
Sầu dâng ánh mắt, ngập bờ môi
Khẻ gọi tên em trong thương nhớ
Gần rồi xa vắng kể từ đây...


Dốc hết tình tôi tiễn đưa người
Từ nay xa cách một đại dương
Chia tay dâng ngập sầu lưu luyến
Tạm biệt từ nay một bóng hình...



Từ dạo tôi người quen biết nhau
Ánh mắt nhìn nhau tận cõi lòng
Luyến lưu, xao xuyến trong nhung nhớ
Dõi mắt tìm nhau giữa sân trường...



Từ dạo người đi nắng phai màu 
Sân trường vắng bóng kẻ làm thơ
Ngày thi cuối khóa buồn hiu hắt
Hoa nắng cùng tôi ngẩn ngơ tìm...



Từ tôi dạo ấy biết làm thơ
Vần thơ hòa quyện với trăng sao
Ý thơ u uất trong trầm lặng 
Lời thơ chan chứa nổi niềm riêng...



Từ tôi dạo ấy quên mất tôi
Cặp sách vất tung giữa sân trường
Vào đời lặng lẽ trong thương nhớ
Hành trang vỏn vẹn một bóng hình...



Từ tôi dạo ấy đánh mất tôi
Ngày tháng chông chênh một nổi buồn
Uống rượu thâu đêm tìm quên lãng
Ngả nghiêng, cười cợt ả hồng nhan...



Đêm đến, hồn tôi huyệt mộ sầu 
Tìm người hư ảo giữa khói sương
Mơ hồ trong cõi xa thăm thẳm
Dường như vọng lại tiếng yêu thương...



Buổi tối, ngày 05 tháng 07 năm 2017
Kỷ niệm buồn năm học 1974 - 1975
NGUYỄN ANH KHANH



Ca khúc "HOA HỌC TRÒ"
Thơ : Nhất Tuấn   Nhạc : Anh Bằng   
Tiếng hát : Nguyên Khang - Diễm Liên






Thứ Hai, 3 tháng 7, 2017

BÀI THƠ BAO GIỜ MỘT NỬA TRỞ VỀ TÔI

BAO GIỜ MỘT NỬA TRỞ VỀ TÔI
Bao giờ một nửa trở về tôi
Nguyên vẹn yêu thương buổi ban đầu
Một buổi chiều thu phai nắng nhạt
Nguyện ước bên nhau đến bạc đầu...


Em đi bỏ lại một mình tôi
Hoàng hôn nhuộm tím mái giáo đường
Tượng chúa ưu sầu bên hang đá
Chúa hởi ! người ta đã bỏ con...


Em đi bỏ lại một con đường
Chiều xưa hai bóng bước song đôi
Tóc thả buông lơi hai nhánh rẽ
Nhánh nào là tóc của yêu thương...


Em đi bỏ lại kỷ niệm xưa
Câu kinh nhật tụng buổi xế chiều
Ngập ngừng một gả thân ngoại đạo
Trót yêu của chúa một con chiên...


Em đi bỏ lại góc giáo đường
Hàng ghế buồn hiu vắng con chiên
Thấp thoáng bóng em quỳ bên chúa
Thẹn thùa khấn ước chuyện lứa đôi...


Em đi bỏ lại nửa cuộc tình
Mang theo một nửa của tình tôi
Một nửa chìm sâu trong nhung nhớ
Bao giờ một nửa trở về tôi...


Buổi tối, ngày 03 tháng 07 năm 2017
Kỷ niệm năm học 1974-1975
NGUYỄN ANH KHANH


Thứ Hai, 26 tháng 6, 2017

BÀI THƠ TỪ DẠO NGƯỜI ĐI


TỪ DẠO NGƯỜI ĐI
Trở giấc nửa đêm, một bóng mình
Ưu sầu ngồi đọc lại vần thơ
Mộng tưởng người xưa quay trở lại
Có đâu, chỉ thấy bóng nguyệt sầu...


Từ dạo người đi lỗi hẹn thề
Bao mùa mai nỡ rụng đầy sân
Ngày dài, đêm đến trong mong đợi
Lối cũ hằn sâu đậm dáng người...


Người xưa, tình cũ ngở phôi phai
Thời gian xóa hết nổi mong chờ
Nhưng không ! người vẫn trong thương nhớ
Dù bụi thời gian bạc mái đầu...


Từ dạo người đi quên ước hẹn
Bao mùa trăng sáng ngập ngoài hiên
Vàng tươi thương nhớ trong tâm tưởng
Hiu hắt đèn khuya thức đợi chờ...


Ánh mắt người xưa sáng long lanh
Bờ môi duyên dáng nỡ nụ cười
Má ửng hồng lên trong e ấp 
Lời nói yêu thương thật dịu dàng...


Từ dạo người đi phố lặng thầm 
Hàng cây thay lá đã bao mùa
Chờ đợi dáng ai về trước ngõ
Có đâu, chỉ thấy lá vàng rơi...


Từ dạo người đi thơ buồn hẳn
Vần thơ khắc khoải nổi nhớ thương
Sầu dâng ngập cõi hồn hiu quạnh
Mênh mang ngày tháng lửng lờ trôi...


Buổi tối, ngày 26 tháng 06 năm 2017
NGUYỄN ANH KHANH


Ca khúc "HOA NỠ VỀ ĐÊM"
Sáng tác : Mạnh Phát     Tiếng hát : Phương Anh