Powered By Blogger

Thứ Ba, 9 tháng 8, 2022

BÀI THƠ TIẾC THƯƠNG

THƯƠNG TIẾC
Tháng 8 năm 2021 nhận được tin buồn, bạn tôi Nguyễn Đình Thắng Cựu học sinh trường ANOMA đã từ giả quán trọ trần gian về miền đất lạnh. Vì thành phố đang giữa mùa giãn cách xã hội nên chúng tôi không thể đến để phân ưu, chia buồn cùng gia đình bạn được. Chúng tôi xin mượn đôi vần thơ đưa tiễn bạn lên đường về miền cỏ hoa, an nhiên vĩnh hằng... Nam Mô A Di Đà Phật.


Thắng ơi, mầy đã đi rồi 
Mây buồn hiu hắt, gió sầu ngẩn ngơ 
Trần gian, quán trọ đời người
Từ nay vĩnh biệt nợ duyên hồng trần...


Nhớ xưa, học dưới mái trường 
Ôn văn, học đạo giữ tròn nhân tâm 
Nghĩa bền vững trọn niềm tin 
Mai sau thành đạt, tạ ơn cô thầy...


Thời gian nào dễ phai mờ
Biết bao kỷ niệm mái trường thân thương
Thầy đưa trò nhỏ qua sông 
Anoma gọi tên trường thân yêu...


Bọn mình thuở tóc còn xanh
Đến nay tóc đã nhuộm màu khói sương
Sống an yên trọn đời người 
Buồn cùng chữ nợ, vui cùng chữ duyên...


 Trước sau, sau trước ai ngờ!
Đứa còn, đứa mất đều do mệnh trời
Từ đây dứt nợ dương trần 
Hồn mầy thanh thản, bọn tao ưu sầu...


Ngày 29 tháng 08 năm 2021
NGUYỄN ANH KHANH

Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2022

BÀI THƠ TỪ NGƯỜI ĐÀN BÀ THỨ HAI

TỪ BÀI THƠ "NGƯỜI ĐÀN BÀ THỨ HAI" 
(Viết từ cảm xúc "Người đàn bà thứ hai" của bạn Phan Thị Vĩnh Hà)


"Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con 
Bởi trước con anh ấy là của mẹ
Anh ấy có thể yêu con một thời trai trẻ 
Nhưng suốt đời anh yêu mẹ, mẹ ơi!"


Em đừng buồn anh yêu mẹ nhiều hơn 
Bởi trước em anh là con của mẹ
Anh vẫn yêu em nồng nàn, sâu đậm
Có thể ngang bằng tình yêu mẹ em ơi!


"Mẹ đã sinh ra anh ấy trên đời 
Hình bóng mẹ lồng vào tim anh ấy 
Dẩu bây giờ con đuợc yêu thế đấy 
Con cũng chỉ là người đàn bà thứ hai"


Mẹ của anh như là mẹ của em 
Hình bóng mẹ ở trong tim hai đứa
Anh yêu mẹ, yêu em hơn thế nữa 
Cuộc đời anh, chỉ có hai người!


"Mẹ đừng buồn những chiều hôm, những ban mai 
Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ
Nhưng con chỉ là cơn gió nhẹ 
Mẹ luôn là bến bờ thương nhớ của đời anh"


Em đừng buồn lúc anh thương mẹ nhiều hơn 
Anh thương mẹ nhưng yêu em gấp bội
Hai người phụ nữ anh thương yêu nhất 
Là bến bờ thương nhớ của đời anh...


"Con chỉ là cơn gió mong manh 
Những người đàn bà khác có thể thay thế con trong tim anh ấy
Nhưng có một tình yêu âm ỉ cháy 
Anh ấy chỉ dành cho mẹ, mẹ ơi!"


Em và mẹ trong trái tim anh 
Tình yêu mẹ, tình yêu em không ai có thể thay thế được
Anh thật lòng thương yêu vô hạn 
Cả hai người phụ nữ của đời anh...


"Anh ấy có thể sống với con suốt cuộc đời 
Cũng có thể chia tay trong ngày mai, có thể ...
Nhưng anh ấy suốt đời yêu mẹ 
Dù thế nào, con chỉ là người thứ hai!"


Anh sẽ sống với em suốt cả một cuộc đời 
Tuổi của mẹ có thể rời xa hai đứa
Anh thương mẹ, yêu em mãi mãi 
Cuộc đời em, không là người đứng thứ hai!


Ngày 25 tháng 06 năm 2022 
NGUYỄN ANH KHANH

Thứ Sáu, 10 tháng 6, 2022

BÀI THƠ CẢM THÁN

CẢM THÁN 

Mài nghiên, luyện bút nửa dòng đời 
Tâm sáng, lòng son, dạ thủy chung 
Ơn cha nghĩa mẹ như non Thái 
Thầy cô rèn chữ tựa Biển hồ
Giả từ trường lớp mùa phượng vĩ 
Tạm biệt bảng đen, bụi phấn mờ 
Đền đáp công ơn người giáo dưỡng 
Tạo lập công danh trả nợ đời...


Ngày 10 tháng 06 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH


Thứ Ba, 7 tháng 6, 2022

BÀI THƠ TUỔI THANH XUÂN

TUỔI THANH XUÂN
"Vẫn còn một thời tuổi thanh xuân 
Như ngày xưa, em bước nhẹ vào đời"...


Ai mà không có, một thời tuổi thanh xuân
Lứa tuổi mộng mơ, đẹp nhất đời người 
Vóc dáng thanh tao, xuân thì phơi phới 
Đưa hồn người vào ý nhạc, tình thơ...


Tuổi thanh xuân, chồi non hé nhụy
Ươm nụ hoa hương sắc mặn mà
Vườn tình yêu chờ ai gỏ cửa 
Người yêu thương, say đắm má hồng...


Tuổi thanh xuân căng tràn nhựa sống 
Yêu ngất ngây, say đắm, nồng nàn 
Ngày nhớ thương, đêm về trở giấc 
Vòng tay ôm, thấm đẫm men tình...


Vẫn còn một thời tuổi thanh xuân
Như ngày xưa, em bước nhẹ vào đời 
Bao yêu thương có từ mơ ước 
Mong đời mình, mãi hạnh phúc lứa đôi...


Ngày 07 tháng 06 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH

Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2022

BÀI THƠ ĐI QUA ĐỜI NHAU

ĐI QUA ĐỜI NHAU
"Em bước đi giữa dòng người tấp nập 
Tôi dõi theo, ánh mắt đượm nét buồn"


Có một người, tôi gặp giữa dòng đời 
Tình cờ thôi, vì chưa quen biết!
Chốn dương gian người đời trú tạm 
Gặp được nhau, ngẫm một chữ "Duyên"...


Một chữ Duyên, dường như chưa đủ!
Ta phải còn chữ "Nợ" đời nhau
Có duyên, không nợ nghĩ chi đến "Phận"
Nửa dòng đời chia lối rẽ tình nhau...


Rồi như thế, em đi qua đời tôi 
Chia tay nhau, sao lòng còn lưu luyến!
Em bước đi giữa dòng người tấp nập 
Tôi dõi theo, ánh mắt đượm nét buồn...


Chông chênh buồn vì còn vương vấn
Con đường xưa, hẽm nhỏ ngập tiếng cười 
Góc quán nhỏ nhớ ai ngồi tư lự 
Lời nồng nàn, trao gửi nổi nhớ thương...


Người ra đi... ngày trôi qua ảm đạm 
Chiều dỗi hờn, màu nắng chợt vàng phai
Hoàng hôn phũ màn đêm u uất!
Nổi buồn tôi, sâu thăm thẳm đêm trường...


Đêm 29 tháng 05 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH



Thứ Ba, 17 tháng 5, 2022

BÀI THƠ VẪN CÒN MỘT GÓC NHỎ

 VẪN CÒN MỘT GÓC NHỎ
"Trời sinh tôi, một tâm hồn lãng mạn 
Tuy đa tình nhưng tuyệt đối thủy chung!"


Vẫn còn, một góc nhỏ trong lòng tôi 
Sâu lắng thôi, nhưng làm tôi chao đảo 
Cứ ngã nghiêng mỗi khi chiều dần xuống 
Rồi chông chênh thao thức suốt đêm dài...


Một góc nhỏ hình ảnh em ngự trị!
Đẹp làm sao ánh mắt nỡ nụ cười 
Bờ môi ngọt, sẽ sàng lời nói 
Chao đảo hồn tôi, em có biết không?


Tấm lòng tôi, vẫn sâu đậm tình người
Nên tim mãi chia làm hai nhánh rẽ 
Yêu người xưa vẫn nồng nàn, say đắm 
Rồi lại thương, để nhớ người nay!


Em đừng trách, đừng hờn, đừng giận!
Có mấy ai định nghĩa được yêu thương 
Vì yêu và thương mạch vần gắn kết 
Từ ngàn xưa cho đến tận bây giờ...


Biết nói sao giữa dòng đời tấp nập 
Gặp một người vì một chữ duyên 
Nếu người ấy cho ta cảm nhận 
Nhớ rồi thương liền một mạch vần...


Một mạch vần, tim chia hai nhánh rẽ
Từ yêu mới biết thương, trọn vẹn cả đôi đường...


Buổi sáng, ngày 18 tháng 05 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH

Chủ Nhật, 15 tháng 5, 2022

BÀI THƠ CÓ NGƯỜI HỎI TÔI

CÓ NGƯỜI HỎI TÔI
Sân trường ngày nay, hoa nắng vẫn vàng bay
Vướng trên tóc em, bờ vai thon thả ngày xưa...


Sao lâu quá, anh không làm thơ?
Như thuở nắng sân trường chiều phai nhạt 
Có anh chàng ngẩn ngơ tìm hoa nắng 
Vướng nhẹ tóc ai, thon thả vai mềm...


Anh còn nhớ, ngày thi cuối khóa
Ánh mắt ai lạ lẫm nhìn anh 
"Người vì đâu mà kỳ, mà lạ!
học mà chơi, chơi mà học như anh?".


Nhớ ánh mắt nhìn em say đắm!
"đắm đuối hồn em, anh có biết không?"
Vườn hoa yêu khẻ khàng mở cửa 
Nụ yêu thương chớm nỡ đóa hoa đời...


Anh còn nhớ, hàng me cao rợp mát
Lá me rơi xào xạc lối hẹn hò 
Anh còn nhớ lời anh ngày ấy :
"Thu vào miền nam nơi mưa nắng hai mùa".


Anh còn nhớ những chiều trốn học!
Đi loanh quanh khắp nẻo phố phường
Tay trong tay, thoảng làn hơi ấm 
Gót chân son nhẹ bước vào đời...


Có người hỏi tôi, muôn vàn câu hỏi 
Để nhớ về một thời ta đã yêu nhau 
Sân trường ngày nay, hoa nắng vẫn vàng bay
Vướng trên tóc em, bờ vai thon thả ngày xưa...


Buổi chiều, ngày 15 tháng 05 năm 2022
NGUYỄN ANH KHANH