Powered By Blogger

Thứ Bảy, 10 tháng 11, 2012

BÀI THƠ TÌNH 1


THƠ TÌNH 1

SẦU KHỔ DỊU DÀNG
Thơ Nguyễn Tất Nhiên

Những kỹ niệm đời, xin hảy còn xanh
Có một ngày mình bỏ trường, bỏ lớp...
Anh cũng đi như luật định trời dành !
Nắng bờ sông như màu trang vỡ cũ
Thưở học trò em làm khổ ai chưa ?


Anh muốn khóc trong buổi đầu niên học
Bàn tay xương cầm hờ hững văn bằng...


Em hãy đứng trước gương làm dáng
Tự khen mình : "đẹp quá đi em..."
Lỡ mai kia, mốt nọ theo chồng
Còn đôi chút luyến lưu thời con gái...


Em hãy ra bờ sông nhìn nắng trãi
Nhớ cho mình vóc dáng người yêu...
Nữa dòng đời tóc điểm muối tiêu
Còn giây phút chạnh lòng khi mới lớn...


Mình hảy trách đời nhau nhiều hư hỏng
Rồi giận hờn cho kỹ niệm đầu tay...
Thu miền nam không thấy lá vàng bay
Anh khẻ nói : "buồn chúng ta màu trắng..."


Tình cứ đuổi theo người như chiếc bóng
Người thì không bắt bóng được bao giờ...
Anh muốn khóc trong buổi đầu niên học
Bỡi yêu em nên "Sầu khổ Dịu dàng..."



LẶNG LẼ
Thơ Hồ Zdếnh

Tôi không chọn nắng, cầu mưa
Nhớ người không cứ về trưa hay chiều...
Tôi yêu vì nắng cây reo
Bướm bay vô cớ, gió vèo tự nhiên...


Đời tình, hoa thắm thêu duyên
Tóc mây vắt mộng, mắt huyền gọi mơ...
Em là "người ấy" hay cô ?
Sầu chung duyên kiếp làm thơ đủ rồi...


Tôi tin người để tin tôi
Để tin tưởng mãi, rằng đời dể tin...
Tôi vui lòng sống trong im
Hồn nương bóng gió, lời chim đếnngười...


Yêu là khó nói cho xuôi
Bỡi ai hiểu được ? sao trời lại xanh...


TÓC MÂY CHIỀU BUỒN
Thơ Hồng Sang

Qua cầu, thả tóc làm mây
Mà sao mây vẫn đậu hoài trên lưng...
Cuối đầu ngó xuống dòng sông
Thấy mây với nước bềnh bồng chảy xuôi...


Thì ra, mây với nước trôi
Còn mình cứ mãi một đời đăm chiêu...
Tóc bao nhiêu, buồn bấy nhiêu !
Ước gì tóc rụng cho chiều trống hơn...


Qua cầu đếm nhịp cầu thương
Con sông không rộng, lòng buồn bao la...
Trở về lại cỏi người ta
Mây không níu gọi, cũng sà sà theo...


NỮA...
Thơ Nguyễn Ngọc Oánh

Tôi nàng, nữa bạn, nữa yêu
Nữa mưa, nữa nắng, nữa chiều, nữa mai...
Nữa đêm, chợt tỉnh giất dài
Quơ tay chạm ánh trăng ngoài chấn song...


THƯƠNG EM
Thơ Xuân Diệu

Nằm đêm, anh cứ thương em
Rơi nghiêng nước mắt, một bên gối nằm...
Thế này, cho hết trăm năm
Đến muôn năm vẫn âm thầm thương em...


Ngày 11 tháng 11 năm 2012
NGUYỄN ANH KHANH


Không có nhận xét nào: