LÃNG QUÊN NÀNG THƠ
Người đi vào cõi lãng quên
Người quên một mối tình thơ gửi người
Gió mây nhắc nhở người cười :
"Mối tình si dại của người ngông nghênh,
trả người ngày sống trên mây,
đêm về mộng tưởng nàng thơ xa vời..."
Người thơ chết lặng hồn thơ
Chiều dần rơi xuống lịm hồn thơ si !
Gió mây khắc khoải buồn trôi
Hoàng hôn nhẹ bước đến bên hiên nhà
Bông hoa Chiều Tím héo sầu
Không gian nhuộm phũ một màu thê lương...
Thì thôi, một mối tình thơ
Tiển người vóc liểu, dáng gầy mong manh
Người đi từ cõi đời thường
Về miền quên lãng phôi phai cuộc tình
Tháng năm rồi sẽ xóa nhòa
Vần thơ ngây dại một thời đắm say...
Thì thôi, đào huyệt mộ sầu
Chôn vùi một mối tình thơ ưu hoài
Tiển đưa ngày tháng thương yêu
Về miền đất lạnh ủ lòng dối gian
Còn trong tâm tưởng một thời
Đam mê, si dại tình thơ hảo nguyền...
Mộ bia ghi rõ tháng ngày
Tình thơ vĩnh biệt người thơ nữa vời ...
Buổi chiều, ngày 19 tháng 03 năm 2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét