EM KHÔNG VỀ NGÕ NHỎ
Mối tình đến sau, vẫn vụng về đến lạ!
Anh nghe như phảng phất Mối tình đầu...
Lâu lắm rồi, em không về ngõ nhỏ
Anh vẫn thường, ngày hai buổi đi về
Lời em dặn đội nón lúc trời mưa
Nên nhớ em mỗi lần qua ngõ cũ...
Nắng úa vàng, em đi từ dạo đó
Em không về nên nắng chẳng hồi sinh!
Chỉ riêng anh rảo bước một mình
Chân đã mỏi khi lòng anh đã giận...
Anh giận em sao vô tình đến thế!
Em hết thương, không còn nhớ anh sao?
Anh vẫn như em bảo ngày nào :
"Còn phong độ mà sao anh nản chí!"
Anh yêu em vì đời em dang dỡ
Nửa dòng đời còn đượm nét ngây thơ
Rồi một ngày em biết mộng mơ
"Tại anh đó, làm thơ em đọc mãi"...
Anh vô tình, làm em sầu thảm
Em ra đi biền biệt chẳng tin về
Khi xa nhau chưa trao lời hẹn ước
Sao vẫn chông chênh nổi nhớ về em!
Lâu lắm rồi, em không về ngõ nhỏ
Cụm hồng vàng đã mấy bận đơm hoa
Mối tình đến sau, vẫn vụng về đến lạ!
Anh nghe như phảng phất Mối tình đầu...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét