LỠ HẸN MÙA XUÂN
Chiều
cuối năm,
trong
khuôn viên bệnh viện…
Anh
vẫn thấy,
cụm mai vàng khoe sắc thắm tươi…
Vết
thương dù còn đau nhức,
vẫn
không ngăn được hồn thơ trong anh…
Trong
cơn đau của thân xác
Vẫn
không ngăn được anh,
làm
thơ ca ngợi mùa xuân…
Hẳn
giờ này,
em
mong chờ anh lắm…
Mùa
xuân đã cận kề,
anh
ơi, anh đang ở nơi đâu ?
Trong
cơn đau của tận cùng thể xác…
Anh
vẫn nhớ về em,
anh
nhớ
em
dáng gầy mảnh khảnh…
Đã
không biết bao nhiều lần,
anh
nói tiếng thương em…
Anh
không nói !
Anh
cũng không kể !
Về
vết thương đang hành hạ thân xác anh…
(đau
nhức lắm vẫn bậm môi chịu đựng !)
Nếu
anh kể, em lại phải lo lắng !
Rồi
xuân về không trọn vẹn trong em…
Anh
đành lỡ hẹn
Em
và mùa xuân của năm nay…
Tối
ngày 31 tháng 01 năm 2014
Mùng
một Tết Giáp Ngọ
Nguyễn Anh Khanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét